古诗词

李道坦

寄吴正传

李道坦

拂袖行歌归故乡,相思又是一星霜。fú xiù xíng gē guī gù xiāng,xiāng sī yòu shì yī xīng shuāng。
梦回江上秋风杳,愁入天涯春草长。mèng huí jiāng shàng qiū fēng yǎo,chóu rù tiān yá chūn cǎo zhǎng。
书问久淹嗟契阔,诗章时读慰凄凉。shū wèn jiǔ yān jiē qì kuò,shī zhāng shí dú wèi qī liáng。
知君亦有逍遥兴,肯学征鸿为稻粱?zhī jūn yì yǒu xiāo yáo xīng,kěn xué zhēng hóng wèi dào liáng?

杜鹃行

李道坦

吾闻昔有蜀天子,化作冤禽名杜宇。wú wén xī yǒu shǔ tiān zi,huà zuò yuān qín míng dù yǔ。
一身流落怀故乡,万里逢人诉离苦。yī shēn liú luò huái gù xiāng,wàn lǐ féng rén sù lí kǔ。
西来纵呼巫峡间,楚台花落青春阑。xī lái zòng hū wū xiá jiān,chǔ tái huā luò qīng chūn lán。
台中魂梦久寂寞,行云日暮愁空山。tái zhōng hún mèng jiǔ jì mò,xíng yún rì mù chóu kōng shān。
明朝复向潇湘发,北叫苍梧江竹裂。míng cháo fù xiàng xiāo xiāng fā,běi jiào cāng wú jiāng zhú liè。
竹间之泪花上血,怨入东风俱不灭。zhú jiān zhī lèi huā shàng xuè,yuàn rù dōng fēng jù bù miè。
天涯无穷朝暮啼,王孙草绿不须归。tiān yá wú qióng cháo mù tí,wáng sūn cǎo lǜ bù xū guī。
哀哉王孙终不归,江南江北杨花飞。āi zāi wáng sūn zhōng bù guī,jiāng nán jiāng běi yáng huā fēi。

送人归严陵并寄吴正传

李道坦

官车一两马并驰,送君朝出城门西。guān chē yī liǎng mǎ bìng chí,sòng jūn cháo chū chéng mén xī。
投觞誓河以为别,东流到海无还期。tóu shāng shì hé yǐ wèi bié,dōng liú dào hǎi wú hái qī。
云间挂冠归故里,河上停帆谢游子。yún jiān guà guān guī gù lǐ,hé shàng tíng fān xiè yóu zi。
不愿松江食巨鲈,甘向桐江钓寒水。bù yuàn sōng jiāng shí jù lú,gān xiàng tóng jiāng diào hán shuǐ。
子陵昔钓川之侧,百尺高台犹屹立。zi líng xī diào chuān zhī cè,bǎi chǐ gāo tái yóu yì lì。
斜日归舟系石根,稽首清风无愧色。xié rì guī zhōu xì shí gēn,jī shǒu qīng fēng wú kuì sè。
金华洞天清且幽,神仙牧羊松下游。jīn huá dòng tiān qīng qiě yōu,shén xiān mù yáng sōng xià yóu。
故人吴君仙者俦,高卧岩屋秋浮浮。gù rén wú jūn xiān zhě chóu,gāo wò yán wū qiū fú fú。
兹山相邻尔睦州,山翠俯压城南楼。zī shān xiāng lín ěr mù zhōu,shān cuì fǔ yā chéng nán lóu。
吴君之家某水丘,尺书欲烦亲手投。wú jūn zhī jiā mǒu shuǐ qiū,chǐ shū yù fán qīn shǒu tóu。
一见足写平生忧。yī jiàn zú xiě píng shēng yōu。

高将军白鹞子歌

李道坦

淮西猛士高将军,新获骁禽被凉素。huái xī měng shì gāo jiāng jūn,xīn huò xiāo qín bèi liáng sù。
调之弗顾情未狎,跨马臂出城东去。diào zhī fú gù qíng wèi xiá,kuà mǎ bì chū chéng dōng qù。
征鸿作字云边斜,耸身直上谁能遮。zhēng hóng zuò zì yún biān xié,sǒng shēn zhí shàng shuí néng zhē。
天寒日暮望不见,北风万里吹瑶花。tiān hán rì mù wàng bù jiàn,běi fēng wàn lǐ chuī yáo huā。
云飞忽断鸿飞却,短草长烟沙际漠。yún fēi hū duàn hóng fēi què,duǎn cǎo zhǎng yān shā jì mò。
但馀孤色摇清秋,未许纤毫生碧落。dàn yú gū sè yáo qīng qiū,wèi xǔ xiān háo shēng bì luò。
归来珍卫不解韝,亲手喂肉供饥喉。guī lái zhēn wèi bù jiě gōu,qīn shǒu wèi ròu gōng jī hóu。
英雄遇合固有分,可惜惊尘俱雪头。yīng xióng yù hé gù yǒu fēn,kě xī jīng chén jù xuě tóu。

李白酒楼歌

李道坦

溧阳酒楼春水涯,白马系在楼东家。lì yáng jiǔ lóu chūn shuǐ yá,bái mǎ xì zài lóu dōng jiā。
千金醉尽不复顾,犹吹玉笛引吴娃。qiān jīn zuì jǐn bù fù gù,yóu chuī yù dí yǐn wú wá。
日斜楼外东风起,春愁满眼杨花里。rì xié lóu wài dōng fēng qǐ,chūn chóu mǎn yǎn yáng huā lǐ。
高歌一曲下楼去,传遍江南数千里。gāo gē yī qū xià lóu qù,chuán biàn jiāng nán shù qiān lǐ。
锦袍绿水迷踪迹,月落空梁照颜色。jǐn páo lǜ shuǐ mí zōng jì,yuè luò kōng liáng zhào yán sè。
江头尽日不见人,楼上几年无此客。jiāng tóu jǐn rì bù jiàn rén,lóu shàng jǐ nián wú cǐ kè。
倚栏仰看西飞云,胡为不饮愁其身?yǐ lán yǎng kàn xī fēi yún,hú wèi bù yǐn chóu qí shēn?
即今寂寞千年后,谁酹青山山下坟!jí jīn jì mò qiān nián hòu,shuí lèi qīng shān shān xià fén!