古诗词

汪元量

慈元殿赐牡丹

汪元量

九重羯鼓声动地,万年枝上回春意。jiǔ zhòng jié gǔ shēng dòng dì,wàn nián zhī shàng huí chūn yì。
天遣姮娥散一枝,一枝先到山人家。tiān qiǎn héng é sàn yī zhī,yī zhī xiān dào shān rén jiā。
焚香再拜皋国色,雨露沾濡知帝力。fén xiāng zài bài gāo guó sè,yǔ lù zhān rú zhī dì lì。
我愿人间春不老,长对此花颜色好。wǒ yuàn rén jiān chūn bù lǎo,zhǎng duì cǐ huā yán sè hǎo。

昌州海棠有香其二

汪元量

香霏堂上树婆娑,不见嫣然亦可嘉。xiāng fēi táng shàng shù pó suō,bù jiàn yān rán yì kě jiā。
且向秋风一杯酒,枝头的的两三花。qiě xiàng qiū fēng yī bēi jiǔ,zhī tóu de de liǎng sān huā。
夜梦花仙索我诗,他山别种世间稀。yè mèng huā xiān suǒ wǒ shī,tā shān bié zhǒng shì jiān xī。
一年四季花如锦,莫把娇姿比贵妃。yī nián sì jì huā rú jǐn,mò bǎ jiāo zī bǐ guì fēi。

锦城秋暮海棠

汪元量

锦城海棠妙无比,秋光染出胭脂蕊。jǐn chéng hǎi táng miào wú bǐ,qiū guāng rǎn chū yān zhī ruǐ。
日照殷红如血鲜,箭砂妆粒真珠子。rì zhào yīn hóng rú xuè xiān,jiàn shā zhuāng lì zhēn zhū zi。
玉环著酒睡初觉,脸薄粉香泪如洗。yù huán zhù jiǔ shuì chū jué,liǎn báo fěn xiāng lèi rú xǐ。
绛纱穿露水晶圆,笑杀荷花守红死。jiàng shā chuān lù shuǐ jīng yuán,xiào shā hé huā shǒu hóng sǐ。
蜀乡海棠根本别,有色有香成二美。shǔ xiāng hǎi táng gēn běn bié,yǒu sè yǒu xiāng chéng èr měi。
春花开残秋复花,簸弄东君权不已。chūn huā kāi cán qiū fù huā,bǒ nòng dōng jūn quán bù yǐ。
锦袍公子汗血驹,宾客諠哗间朱紫。jǐn páo gōng zi hàn xuè jū,bīn kè xuān huā jiān zhū zǐ。
有酒如池肉如山,银烛千条照罗绮。yǒu jiǔ rú chí ròu rú shān,yín zhú qiān tiáo zhào luó qǐ。
萧娘十八青丝发,手把金钟歌皓齿。xiāo niáng shí bā qīng sī fā,shǒu bǎ jīn zhōng gē hào chǐ。
神仙艳骨世所无,歌声直入青云里。shén xiān yàn gǔ shì suǒ wú,gē shēng zhí rù qīng yún lǐ。
江南倦客惨不乐,鸣笛哀筝乱人耳。jiāng nán juàn kè cǎn bù lè,míng dí āi zhēng luàn rén ěr。
干戈满地行路难,屏里吴山数千里。gàn gē mǎn dì xíng lù nán,píng lǐ wú shān shù qiān lǐ。
遥怜花国化青芜,浪蕊浮花敢欣喜。yáo lián huā guó huà qīng wú,làng ruǐ fú huā gǎn xīn xǐ。
草堂无诗花无德,窃号花仙宁不耻。cǎo táng wú shī huā wú dé,qiè hào huā xiān níng bù chǐ。
春花撩乱亦可怜,秋花烂熳何为尔。chūn huā liāo luàn yì kě lián,qiū huā làn màn hé wèi ěr。
花前妙舞曲未终,红雪纷纷落流水。huā qián miào wǔ qū wèi zhōng,hóng xuě fēn fēn luò liú shuǐ。
薄命佳人只土尘,抛杯拔剑长歌起。báo mìng jiā rén zhǐ tǔ chén,pāo bēi bá jiàn zhǎng gē qǐ。

云安闻鹃

汪元量

云安风景愚能说,苍峡风掀浪如雪。yún ān fēng jǐng yú néng shuō,cāng xiá fēng xiān làng rú xuě。
杜鹃叫得口流血,染遍山花归不得。dù juān jiào dé kǒu liú xuè,rǎn biàn shān huā guī bù dé。
臣甫再拜哦新诗,诗成甫也成愁绝。chén fǔ zài bài ó xīn shī,shī chéng fǔ yě chéng chóu jué。
都人重是古帝魂,敬重此鸟心不辍。dōu rén zhòng shì gǔ dì hún,jìng zhòng cǐ niǎo xīn bù chuò。
不知此鸟知不知,四时叫得巴山裂。bù zhī cǐ niǎo zhī bù zhī,sì shí jiào dé bā shān liè。
却忆群姬左右趋,三十六宫醉花月。què yì qún jī zuǒ yòu qū,sān shí liù gōng zuì huā yuè。

剑门

汪元量

剑门崔嵬若相抗,云栈萦回千百丈。jiàn mén cuī wéi ruò xiāng kàng,yún zhàn yíng huí qiān bǎi zhàng。
石角钩连皆北向,失势一落心胆丧。shí jiǎo gōu lián jiē běi xiàng,shī shì yī luò xīn dǎn sàng。
侧身西望不可傍,猛虎毒蛇相下上。cè shēn xī wàng bù kě bàng,měng hǔ dú shé xiāng xià shàng。
安得朱亥袖椎来,为我碎打双叠嶂。ān dé zhū hài xiù chuí lái,wèi wǒ suì dǎ shuāng dié zhàng。

光相寺

汪元量

峨眉县西四十里,峭壁悬崖削寒翠。é méi xiàn xī sì shí lǐ,qiào bì xuán yá xuē hán cuì。
崎岖栈道动摇摇,矮石支撑同赑屃。qí qū zhàn dào dòng yáo yáo,ǎi shí zhī chēng tóng bì xì。
忽窥万仞黑无底,下有龙渊七十二。hū kuī wàn rèn hēi wú dǐ,xià yǒu lóng yuān qī shí èr。
攀扪步步足难移,大盘小盘八十四。pān mén bù bù zú nán yí,dà pán xiǎo pán bā shí sì。
行行更入娑罗平,侧立长嗟心胆碎。xíng xíng gèng rù suō luó píng,cè lì zhǎng jiē xīn dǎn suì。
洗脚溪头登土峰,板屋数间光相寺。xǐ jiǎo xī tóu dēng tǔ fēng,bǎn wū shù jiān guāng xiāng sì。
寺中萧然无个僧,普贤小殿生阴气。sì zhōng xiāo rán wú gè sēng,pǔ xián xiǎo diàn shēng yīn qì。
天仙桥上光明岩,银色光中世界异。tiān xiān qiáo shàng guāng míng yán,yín sè guāng zhōng shì jiè yì。
须臾风雨洗天来,兜罗绵云塞天地。xū yú fēng yǔ xǐ tiān lái,dōu luó mián yún sāi tiān dì。
虚空现出大圆光,五色晕中瞻大士。xū kōng xiàn chū dà yuán guāng,wǔ sè yūn zhōng zhān dà shì。
日暮云收山寂然,乙夜灯分百千计。rì mù yún shōu shān jì rán,yǐ yè dēng fēn bǎi qiān jì。
别有草庵三四僧,花木满轩颇清致。bié yǒu cǎo ān sān sì sēng,huā mù mǎn xuān pǒ qīng zhì。
有时云起自雷岩,两道金光出岩际。yǒu shí yún qǐ zì léi yán,liǎng dào jīn guāng chū yán jì。
有时云散光独明,犹见光中回象辔。yǒu shí yún sàn guāng dú míng,yóu jiàn guāng zhōng huí xiàng pèi。
僧云又有清现光,白日无云光更丽。sēng yún yòu yǒu qīng xiàn guāng,bái rì wú yún guāng gèng lì。
奇花异草吹香风,怪兽珍禽左右至。qí huā yì cǎo chuī xiāng fēng,guài shòu zhēn qín zuǒ yòu zhì。
善财童子何许来,五十三参见真谛。shàn cái tóng zi hé xǔ lái,wǔ shí sān cān jiàn zhēn dì。
神通变化无了时,如幻如梦复如戏。shén tōng biàn huà wú le shí,rú huàn rú mèng fù rú xì。
胡为狡狯弄精魂,机事机心极无谓。hú wèi jiǎo kuài nòng jīng hún,jī shì jī xīn jí wú wèi。
儒生持此问山僧,僧曰如是观如是。rú shēng chí cǐ wèn shān sēng,sēng yuē rú shì guān rú shì。
若言有相更有光,灵化千千诚小技。ruò yán yǒu xiāng gèng yǒu guāng,líng huà qiān qiān chéng xiǎo jì。
何如无光复无相,湛寂名为第一义。hé rú wú guāng fù wú xiāng,zhàn jì míng wèi dì yī yì。
菩萨空中数点头,收敛圆光无一事。pú sà kōng zhōng shù diǎn tóu,shōu liǎn yuán guāng wú yī shì。
雪山万点白差差,初日照之光毳毳。xuě shān wàn diǎn bái chà chà,chū rì zhào zhī guāng cuì cuì。
遥瞻天竺立绵延,我欲游观足如系。yáo zhān tiān zhú lì mián yán,wǒ yù yóu guān zú rú xì。
平生兹游真冠绝,走笔成诗图快意。píng shēng zī yóu zhēn guān jué,zǒu bǐ chéng shī tú kuài yì。

居拟苏武

汪元量

棠棣本同根,芳葩亦相联。táng dì běn tóng gēn,fāng pā yì xiāng lián。
谁谓忽远役,怀抱无由宣。shuí wèi hū yuǎn yì,huái bào wú yóu xuān。
况我骨肉亲,与子枝叶连。kuàng wǒ gǔ ròu qīn,yǔ zi zhī yè lián。
昔为双飞凫,今为孤飞鸢。xī wèi shuāng fēi fú,jīn wèi gū fēi yuān。
徘徊复彷徨,感激涕泗涟。pái huái fù páng huáng,gǎn jī tì sì lián。
道路阻且远,四海霏尘烟。dào lù zǔ qiě yuǎn,sì hǎi fēi chén yān。
鹡鸰恐失群,绕树何翩翩。jí líng kǒng shī qún,rào shù hé piān piān。
我有一斗酒,可以同笑言。wǒ yǒu yī dòu jiǔ,kě yǐ tóng xiào yán。
去去从此辞,努力云中鞭。qù qù cóng cǐ cí,nǔ lì yún zhōng biān。

居拟苏武

汪元量

黄鹤一远举,千年方始归。huáng hè yī yuǎn jǔ,qiān nián fāng shǐ guī。
众鸟念其群,哀鸣亦相依。zhòng niǎo niàn qí qún,āi míng yì xiāng yī。
彼美双鸳鸯,一旦生乖离。bǐ měi shuāng yuān yāng,yī dàn shēng guāi lí。
幸有盈尊酒,聊以与子违。xìng yǒu yíng zūn jiǔ,liáo yǐ yǔ zi wéi。
请歌远游吟,慷慨声以悲。qǐng gē yuǎn yóu yín,kāng kǎi shēng yǐ bēi。
清商咽丝竹,激烈怆复悽。qīng shāng yàn sī zhú,jī liè chuàng fù qī。
行人不可留,万里将何之。xíng rén bù kě liú,wàn lǐ jiāng hé zhī。
念子日已远,会念未有期。niàn zi rì yǐ yuǎn,huì niàn wèi yǒu qī。
俯首长叹息,泪下沾我衣。fǔ shǒu zhǎng tàn xī,lèi xià zhān wǒ yī。
安得生羽翰,与子成双飞。ān dé shēng yǔ hàn,yǔ zi chéng shuāng fēi。

居拟苏武

汪元量

结发为新婚,恩爱相匹俦。jié fā wèi xīn hūn,ēn ài xiāng pǐ chóu。
欢乐殊未已,征夫忽西游。huān lè shū wèi yǐ,zhēng fū hū xī yóu。
中夜起彷徨,仰视天汉流。zhōng yè qǐ páng huáng,yǎng shì tiān hàn liú。
众星正纵横,皓月澄中州。zhòng xīng zhèng zòng héng,hào yuè chéng zhōng zhōu。
明发临古道,古道何悠悠。míng fā lín gǔ dào,gǔ dào hé yōu yōu。
生死从此辞,握手泪不收。shēng sǐ cóng cǐ cí,wò shǒu lèi bù shōu。
勉哉惜芳姿,毋使怀百忧。miǎn zāi xī fāng zī,wú shǐ huái bǎi yōu。
丈夫抱赤心,妇女安可留。zhàng fū bào chì xīn,fù nǚ ān kě liú。

居拟苏武

汪元量

皎皎云间月,灼灼我室闾。jiǎo jiǎo yún jiān yuè,zhuó zhuó wǒ shì lǘ。
酣歌美长夜,清辉丽高隅。hān gē měi zhǎng yè,qīng huī lì gāo yú。
征夫许报国,将使万里途。zhēng fū xǔ bào guó,jiāng shǐ wàn lǐ tú。
是时吹寒风,晨起驱行车。shì shí chuī hán fēng,chén qǐ qū xíng chē。
仰视天文乖,俯视长江殊。yǎng shì tiān wén guāi,fǔ shì zhǎng jiāng shū。
良友惜远别,执手相踟蹰。liáng yǒu xī yuǎn bié,zhí shǒu xiāng chí chú。
清时不屡好,嘉会难再娱。qīng shí bù lǚ hǎo,jiā huì nán zài yú。
万里一失所,中道将何如。wàn lǐ yī shī suǒ,zhōng dào jiāng hé rú。
愿子著明誓,善保千金躯。yuàn zi zhù míng shì,shàn bǎo qiān jīn qū。

短歌

汪元量

腰宝剑,背瑶琴,燕云万里金门深。yāo bǎo jiàn,bèi yáo qín,yàn yún wàn lǐ jīn mén shēn。
斩邪诛佞拱北极,阜财解愠歌南音。zhǎn xié zhū nìng gǒng běi jí,fù cái jiě yùn gē nán yīn。
驾骅骝,御狐貉。jià huá liú,yù hú háo。
度关山,望河洛。dù guān shān,wàng hé luò。
况是东南宇宙窄,桑田变海风涛恶。kuàng shì dōng nán yǔ zhòu zhǎi,sāng tián biàn hǎi fēng tāo è。
劝君一醉千日醒,世事花开又花落。quàn jūn yī zuì qiān rì xǐng,shì shì huā kāi yòu huā luò。

答开先老子万一山

汪元量

庐山五老,招我此行。lú shān wǔ lǎo,zhāo wǒ cǐ xíng。
我琴不鼓,无亏无成。wǒ qín bù gǔ,wú kuī wú chéng。

月夜听琴

汪元量

如此良夜,秋空月圆。rú cǐ liáng yè,qiū kōng yuè yuán。
君弹山鬼,我拊水仙。jūn dàn shān guǐ,wǒ fǔ shuǐ xiān。

黄州江下

汪元量

黄州渡口,赤壁矶头。huáng zhōu dù kǒu,chì bì jī tóu。
冷风凄雨,一叶扁舟。lěng fēng qī yǔ,yī yè biǎn zhōu。

别杨驸马

汪元量

去去马空冀北,行行鹤度辽东。qù qù mǎ kōng jì běi,xíng xíng hè dù liáo dōng。
弹铗三千客里,囊锥十九人中。dàn jiá sān qiān kè lǐ,náng zhuī shí jiǔ rén zhōng。
杜子肯依严武,孔融不下曹公。dù zi kěn yī yán wǔ,kǒng róng bù xià cáo gōng。
南八男儿如此,杀身方是英雄。nán bā nán ér rú cǐ,shā shēn fāng shì yīng xióng。

清明

汪元量

避难不知寒食,和愁又过清明。bì nán bù zhī hán shí,hé chóu yòu guò qīng míng。
都下纷纷跃马,湖边恰恰啼莺。dōu xià fēn fēn yuè mǎ,hú biān qià qià tí yīng。

读史

汪元量

饿死首阳二子,偷生商岭四翁。è sǐ shǒu yáng èr zi,tōu shēng shāng lǐng sì wēng。
刘项称王称霸,关张无命无功。liú xiàng chēng wáng chēng bà,guān zhāng wú mìng wú gōng。

自笑

汪元量

释氏掀天官府,道家随世功名。shì shì xiān tiān guān fǔ,dào jiā suí shì gōng míng。
俗子执鞭亦贵,书生无用分明。sú zi zhí biān yì guì,shū shēng wú yòng fēn míng。

汴都纪行

汪元量

寻僧入相国寺,领客过太师桥。xún sēng rù xiāng guó sì,lǐng kè guò tài shī qiáo。
行到汴堤西畔,柳阴阴处鱼跳。xíng dào biàn dī xī pàn,liǔ yīn yīn chù yú tiào。

衡山道中寄平远赵宣慰

汪元量

回雁峰前问讯,楚江几度兰香。huí yàn fēng qián wèn xùn,chǔ jiāng jǐ dù lán xiāng。
望美人兮何许,水云隔断潇湘。wàng měi rén xī hé xǔ,shuǐ yún gé duàn xiāo xiāng。