古诗词

岑安卿

正月闻鸮有感

岑安卿

恶人恒多善人少,春来未省听啼鸟。è rén héng duō shàn rén shǎo,chūn lái wèi shěng tīng tí niǎo。
惟有鸱枭最恼人,聒聒五更鸣到晓。wéi yǒu chī xiāo zuì nǎo rén,guā guā wǔ gèng míng dào xiǎo。
䲭枭䲭枭尔何为,万人怪汝千人讥。xiāo xiāo ěr hé wèi,wàn rén guài rǔ qiān rén jī。
更有王孙金弹丸,绕林逐尔将安归。gèng yǒu wáng sūn jīn dàn wán,rào lín zhú ěr jiāng ān guī。

二月二日大雪偶赋时寓州郭

岑安卿

东风吹寒春漠漠,海气作暝天昏昏。dōng fēng chuī hán chūn mò mò,hǎi qì zuò míng tiān hūn hūn。
空阶夜落雪一尺,起看万树梨花云。kōng jiē yè luò xuě yī chǐ,qǐ kàn wàn shù lí huā yún。
诗翁撚须僵不死,开窗强作饥猿蹲。shī wēng niǎn xū jiāng bù sǐ,kāi chuāng qiáng zuò jī yuán dūn。
欲呵冻笔写清思,瓮中馀沥催频温。yù hē dòng bǐ xiě qīng sī,wèng zhōng yú lì cuī pín wēn。
山僧积财富畎亩,驱驰役事何纷纷。shān sēng jī cái fù quǎn mǔ,qū chí yì shì hé fēn fēn。
木鱼停挝磬声绝,但听衙鼓趋公门。mù yú tíng wō qìng shēng jué,dàn tīng yá gǔ qū gōng mén。
何如孤舟钓鱼叟,一蓑独钓寒江濆。hé rú gū zhōu diào yú sǒu,yī suō dú diào hán jiāng fén。

送镏同知

岑安卿

刘侯宦辙半天下,台阁府州无不可。liú hóu huàn zhé bàn tiān xià,tái gé fǔ zhōu wú bù kě。
王良驷马熟路车,杨仆楼船顺流柁。wáng liáng sì mǎ shú lù chē,yáng pū lóu chuán shùn liú duò。
政刑德礼随设施,贤智愚顽成切磋。zhèng xíng dé lǐ suí shè shī,xián zhì yú wán chéng qiè cuō。
朅来贰政临吾州,民习浇漓更偷惰。qiè lái èr zhèng lín wú zhōu,mín xí jiāo lí gèng tōu duò。
我侯振举纲目张,治剧理繁惟琐琐。wǒ hóu zhèn jǔ gāng mù zhāng,zhì jù lǐ fán wéi suǒ suǒ。
每嗟田赋籍不明,玉板青绫空叠垛。měi jiē tián fù jí bù míng,yù bǎn qīng líng kōng dié duǒ。
大邦有命独见推,万指不停吹夜火。dà bāng yǒu mìng dú jiàn tuī,wàn zhǐ bù tíng chuī yè huǒ。
富民有田不忍欺,贫士无田愈闲暇。fù mín yǒu tián bù rěn qī,pín shì wú tián yù xián xiá。
今年赋役称均平,吏不容奸民俗妥。jīn nián fù yì chēng jūn píng,lì bù róng jiān mín sú tuǒ。
侯能施惠泽吾民,民亦祝侯膺福嘏。hóu néng shī huì zé wú mín,mín yì zhù hóu yīng fú gǔ。
祝侯福嘏当何如,正笏垂绅辅宗社。zhù hóu fú gǔ dāng hé rú,zhèng hù chuí shēn fǔ zōng shè。

送陈元纲巡检葬亲毕还乌江

岑安卿

东风吹醒游人梦,千里怀归寸心痛。dōng fēng chuī xǐng yóu rén mèng,qiān lǐ huái guī cùn xīn tòng。
乌江春至雨雪馀,白鹭洲晴水消冻。wū jiāng chūn zhì yǔ xuě yú,bái lù zhōu qíng shuǐ xiāo dòng。
锦囊璀璨行色饶,画鹢凌风见飞动。jǐn náng cuǐ càn xíng sè ráo,huà yì líng fēng jiàn fēi dòng。
陆行更买竹肩舆,夹道梅花递相送。lù xíng gèng mǎi zhú jiān yú,jiā dào méi huā dì xiāng sòng。
春禽不解客心悲,晓日高枝作娇哢。chūn qín bù jiě kè xīn bēi,xiǎo rì gāo zhī zuò jiāo lòng。
涉江还踏西陵道,万壑千岩春渺渺。shè jiāng hái tà xī líng dào,wàn hè qiān yán chūn miǎo miǎo。
秘图行认旧游踪,客星分翠迎归棹。mì tú xíng rèn jiù yóu zōng,kè xīng fēn cuì yíng guī zhào。
三山东望海茫茫,雪浪翻空髻鬟小。sān shān dōng wàng hǎi máng máng,xuě làng fān kōng jì huán xiǎo。
归来夜宿故人家,白发青灯炯相照。guī lái yè sù gù rén jiā,bái fā qīng dēng jiǒng xiāng zhào。
明朝匍匐走重峰,泪洒松风石云岛。míng cháo pú fú zǒu zhòng fēng,lèi sǎ sōng fēng shí yún dǎo。
衔哀捧骨閟幽宫,马鬣封高水萦绕。xián āi pěng gǔ bì yōu gōng,mǎ liè fēng gāo shuǐ yíng rào。
行人齐咨风日悲,白马素车来故老。xíng rén qí zī fēng rì bēi,bái mǎ sù chē lái gù lǎo。
送终事已旋有期,叙旧杯盘惭草草。sòng zhōng shì yǐ xuán yǒu qī,xù jiù bēi pán cán cǎo cǎo。
裁诗聊复饯君行,我亦何人遽挥扫。cái shī liáo fù jiàn jūn xíng,wǒ yì hé rén jù huī sǎo。
西江宗派师涪翁,邵庵当代文章公。xī jiāng zōng pài shī fú wēng,shào ān dāng dài wén zhāng gōng。
持诗为我谒亟丈,点化金铁归陶镕。chí shī wèi wǒ yè jí zhàng,diǎn huà jīn tiě guī táo róng。
缄誊远示涂窜迹,咀嚼端可醒昏蒙。jiān téng yuǎn shì tú cuàn jì,jǔ jué duān kě xǐng hūn méng。
何妨更致明月片,七碗两腋生清风。hé fáng gèng zhì míng yuè piàn,qī wǎn liǎng yè shēng qīng fēng。
扫除人世酣醉梦,凌云竟入蓬莱宫。sǎo chú rén shì hān zuì mèng,líng yún jìng rù péng lái gōng。
西江访旧期再会,撷芳更煮康王淙。xī jiāng fǎng jiù qī zài huì,xié fāng gèng zhǔ kāng wáng cóng。

题黄中立樵云卷

岑安卿

三衢仙人石桥弈,隅坐野樵心自适。sān qú xiān rén shí qiáo yì,yú zuò yě qiáo xīn zì shì。
不知柯烂岁月深,人世归来已非昔。bù zhī kē làn suì yuè shēn,rén shì guī lái yǐ fēi xī。
越山客亦樵云中,碧山杳杳云重重。yuè shān kè yì qiáo yún zhōng,bì shān yǎo yǎo yún zhòng zhòng。
香炉扪萝春滃郁,若耶涉水秋冥蒙。xiāng lú mén luó chūn wēng yù,ruò yé shè shuǐ qiū míng méng。
斧声丁丁响深谷,猿猱鹿豕恒相从。fǔ shēng dīng dīng xiǎng shēn gǔ,yuán náo lù shǐ héng xiāng cóng。
怀章太守归故里,读书处士栖长松。huái zhāng tài shǒu guī gù lǐ,dú shū chù shì qī zhǎng sōng。
古人千载不可见,二公出处谁将同。gǔ rén qiān zài bù kě jiàn,èr gōng chū chù shuí jiāng tóng。
君于此计岂长往,草衣芒屩姑从容。jūn yú cǐ jì qǐ zhǎng wǎng,cǎo yī máng juē gū cóng róng。
仙人倘遇不须久,归来歌我樵径风。xiān rén tǎng yù bù xū jiǔ,guī lái gē wǒ qiáo jìng fēng。

出门偶赋

岑安卿

老骥伏枥风萧萧,饥鹰侧目看青霄。lǎo jì fú lì fēng xiāo xiāo,jī yīng cè mù kàn qīng xiāo。
骊龙抱珠海底卧,虎豹不噬群狐嗥。lí lóng bào zhū hǎi dǐ wò,hǔ bào bù shì qún hú háo。
河边老人倚墙坐,六合茫茫弹丸大。hé biān lǎo rén yǐ qiáng zuò,liù hé máng máng dàn wán dà。
平生剩读古人书,倒箧青钱无一个。píng shēng shèng dú gǔ rén shū,dào qiè qīng qián wú yī gè。
侧闻朝廷遗逸徵,集贤著作空盈庭。cè wén cháo tíng yí yì zhēng,jí xián zhù zuò kōng yíng tíng。
紫微堂上日羊饭,世祖山河如砥平。zǐ wēi táng shàng rì yáng fàn,shì zǔ shān hé rú dǐ píng。

题庆元路太守雍吉刺氏传家录卷

岑安卿

六经辅世不可彻,照耀今古如日月。liù jīng fǔ shì bù kě chè,zhào yào jīn gǔ rú rì yuè。
前圣后圣语合符,历历尽为忠孝发。qián shèng hòu shèng yǔ hé fú,lì lì jǐn wèi zhōng xiào fā。
野堂太守来甬东,下车德泽春融融。yě táng tài shǒu lái yǒng dōng,xià chē dé zé chūn róng róng。
抚民馀暇出家乘,累叶爵位犹尊崇。fǔ mín yú xiá chū jiā chéng,lèi yè jué wèi yóu zūn chóng。
先翁昔长玉堂署,为德端重心谦冲。xiān wēng xī zhǎng yù táng shǔ,wèi dé duān zhòng xīn qiān chōng。
露香百拜己母疾,让爵同产情相钟。lù xiāng bǎi bài jǐ mǔ jí,ràng jué tóng chǎn qíng xiāng zhōng。
彤庭褒锡表宅里,双楹玉篆悬穹窿。tóng tíng bāo xī biǎo zhái lǐ,shuāng yíng yù zhuàn xuán qióng lóng。
大君有命治怀庆,至今父老歌勋庸。dà jūn yǒu mìng zhì huái qìng,zhì jīn fù lǎo gē xūn yōng。
尊崇不缘戚里贵,忠孝自与天人通。zūn chóng bù yuán qī lǐ guì,zhōng xiào zì yǔ tiān rén tōng。
中朝阁老更赞咏,墨云挥洒飞蛇龙。zhōng cháo gé lǎo gèng zàn yǒng,mò yún huī sǎ fēi shé lóng。
雄文大笔续前代,玉光下烛披长虹。xióng wén dà bǐ xù qián dài,yù guāng xià zhú pī zhǎng hóng。
亲亲敬长在一已,能使天下皆同风。qīn qīn jìng zhǎng zài yī yǐ,néng shǐ tiān xià jiē tóng fēng。
公承世泽将雨露,尽洗海国尘埃蒙。gōng chéng shì zé jiāng yǔ lù,jǐn xǐ hǎi guó chén āi méng。
民风丕变气苏息,温言恻恻苏疲癃。mín fēng pī biàn qì sū xī,wēn yán cè cè sū pí lóng。
老农家居五云表,引领东望思帡幪。lǎo nóng jiā jū wǔ yún biǎo,yǐn lǐng dōng wàng sī píng méng。
愿言不日秉旄钺,七州均入甄陶中。yuàn yán bù rì bǐng máo yuè,qī zhōu jūn rù zhēn táo zhōng。
上为天子宣德意,下慰祖考于无穷。shàng wèi tiān zi xuān dé yì,xià wèi zǔ kǎo yú wú qióng。
诗人作歌颂不朽,丰碑百尺看磨砻。shī rén zuò gē sòng bù xiǔ,fēng bēi bǎi chǐ kàn mó lóng。

题郑学可馀乐斋

岑安卿

爰居不识钟鼓响,孔翠赤霄羞饲养。yuán jū bù shí zhōng gǔ xiǎng,kǒng cuì chì xiāo xiū sì yǎng。
荥阳千载不羁人,厥后云礽亦清爽。xíng yáng qiān zài bù jī rén,jué hòu yún réng yì qīng shuǎng。
烛溪流水清可斟,乌戎山高足瞻仰。zhú xī liú shuǐ qīng kě zhēn,wū róng shān gāo zú zhān yǎng。
羡君筑室山水间,馀乐名斋信奇赏。xiàn jūn zhù shì shān shuǐ jiān,yú lè míng zhāi xìn qí shǎng。
斋前花药恒芬敷,屋上乔松翠相向。zhāi qián huā yào héng fēn fū,wū shàng qiáo sōng cuì xiāng xiàng。
黄金未散书满堂,白酒要宾不须酿。huáng jīn wèi sàn shū mǎn táng,bái jiǔ yào bīn bù xū niàng。
不缘独冷固栖迟,山水情深起遐想。bù yuán dú lěng gù qī chí,shān shuǐ qíng shēn qǐ xiá xiǎng。
人言贫贱乐有馀,问君此乐为何如。rén yán pín jiàn lè yǒu yú,wèn jūn cǐ lè wèi hé rú。
贫而无乐岂我辈,富不好礼尤庸奴。pín ér wú lè qǐ wǒ bèi,fù bù hǎo lǐ yóu yōng nú。
贫而有乐富好礼,此是人间真丈夫。pín ér yǒu lè fù hǎo lǐ,cǐ shì rén jiān zhēn zhàng fū。

元日有感率成口号示季渊侄辈效储光羲体

岑安卿

世家三山逾百年,读书作官还种田。shì jiā sān shān yú bǎi nián,dú shū zuò guān hái zhǒng tián。
支分派别五十灶,昔日一家同屋眠。zhī fēn pài bié wǔ shí zào,xī rì yī jiā tóng wū mián。
迩来本大枝叶繁,荣枯异体理则然。ěr lái běn dà zhī yè fán,róng kū yì tǐ lǐ zé rán。
自家有酒自家吃,有馀尽可宾客延。zì jiā yǒu jiǔ zì jiā chī,yǒu yú jǐn kě bīn kè yán。
自家无钱自家守,慎勿仿效生冤愆。zì jiā wú qián zì jiā shǒu,shèn wù fǎng xiào shēng yuān qiān。
我今新正六十四,发白面黑心未死。wǒ jīn xīn zhèng liù shí sì,fā bái miàn hēi xīn wèi sǐ。
寡交颇觉乡党疏,嫉恶何妨宗族忌。guǎ jiāo pǒ jué xiāng dǎng shū,jí è hé fáng zōng zú jì。
此心但愿子孙贤,诗礼家声勿令坠。cǐ xīn dàn yuàn zi sūn xián,shī lǐ jiā shēng wù lìng zhuì。
种田有饭蚕有衣,读书作友天下知。zhǒng tián yǒu fàn cán yǒu yī,dú shū zuò yǒu tiān xià zhī。
纷纷衣锦食肉人,马上相逢知是谁。fēn fēn yī jǐn shí ròu rén,mǎ shàng xiāng féng zhī shì shuí。

八月上旬出游晚归

岑安卿

栲峰老人头雪白,竹扇如箕障炎赫。kǎo fēng lǎo rén tóu xuě bái,zhú shàn rú jī zhàng yán hè。
徐行阡陌稻花间,稚子歌呼手高拍。xú xíng qiān mò dào huā jiān,zhì zi gē hū shǒu gāo pāi。
西风吹我衣巾轻,鹭鸶飞起鸲鹆鸣。xī fēng chuī wǒ yī jīn qīng,lù sī fēi qǐ qú yù míng。
西山一饷挂龙雨,薄暮归来新月明。xī shān yī xiǎng guà lóng yǔ,báo mù guī lái xīn yuè míng。

题张彦明所藏剪纸惜花春起早图

岑安卿

流苏帐卷春寒轻,纱窗弄碧天微明。liú sū zhàng juǎn chūn hán qīng,shā chuāng nòng bì tiān wēi míng。
软红娇紫怯朝露,美人推枕心为惊。ruǎn hóng jiāo zǐ qiè cháo lù,měi rén tuī zhěn xīn wèi jīng。
鬓云未绾香奁开,侍儿侧立肩婴孩。bìn yún wèi wǎn xiāng lián kāi,shì ér cè lì jiān yīng hái。
黄莺飞动花影乱,停梳睥睨犹相猜。huáng yīng fēi dòng huā yǐng luàn,tíng shū pì nì yóu xiāng cāi。
谁将妙意寄工巧,溪藤雪莹金刀小。shuí jiāng miào yì jì gōng qiǎo,xī téng xuě yíng jīn dāo xiǎo。
丹青退舍松煤枯,剪出天真数分杪。dān qīng tuì shě sōng méi kū,jiǎn chū tiān zhēn shù fēn miǎo。
筌熙倾轧空自夸,惟竞时人颜色好。quán xī qīng yà kōng zì kuā,wéi jìng shí rén yán sè hǎo。
无声有声两相副,此景此诗均压倒。wú shēng yǒu shēng liǎng xiāng fù,cǐ jǐng cǐ shī jūn yā dào。
司空见惯了无言,应是禅心被花恼。sī kōng jiàn guàn le wú yán,yīng shì chán xīn bèi huā nǎo。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

周纲陵夷九鼎轻,玉帛交错朝蛮荆。zhōu gāng líng yí jiǔ dǐng qīng,yù bó jiāo cuò cháo mán jīng。
熊虔北睨志未已,积材垒土搀青冥。xióng qián běi nì zhì wèi yǐ,jī cái lěi tǔ chān qīng míng。
姬姜丽质郑卫音,台中燕乐森如林。jī jiāng lì zhì zhèng wèi yīn,tái zhōng yàn lè sēn rú lín。
汾沮远略肘腋变,乾溪一散愁人心。fén jǔ yuǎn lüè zhǒu yè biàn,qián xī yī sàn chóu rén xīn。
荒山饥走归无所,睡酣又失涓人股。huāng shān jī zǒu guī wú suǒ,shuì hān yòu shī juān rén gǔ。
棘闱深闭魂魄飞,申亥负尸埋浅土。jí wéi shēn bì hún pò fēi,shēn hài fù shī mái qiǎn tǔ。
章华台上空子规,啼杀游魂终不归。zhāng huá tái shàng kōng zi guī,tí shā yóu hún zhōng bù guī。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

吴王筑土山为址,俯视水云三百里。wú wáng zhù tǔ shān wèi zhǐ,fǔ shì shuǐ yún sān bǎi lǐ。
台中歌舞萃华丽,金碧巑岏眩珠翠。tái zhōng gē wǔ cuì huá lì,jīn bì cuán wán xuàn zhū cuì。
江花泛泛浮鸱夷,会稽思霸甘卑辞。jiāng huā fàn fàn fú chī yí,huì jī sī bà gān bēi cí。
千金不买西子笑,一舫竟逐陶朱归。qiān jīn bù mǎi xī zi xiào,yī fǎng jìng zhú táo zhū guī。
丹砌草深麋鹿卧,凄凄棘露沾人衣。dān qì cǎo shēn mí lù wò,qī qī jí lù zhān rén yī。
阖庐丘墓虎为卫,至今钟磬闻馀悲。hé lú qiū mù hǔ wèi wèi,zhì jīn zhōng qìng wén yú bēi。
游人不悟国倾亡,松间援笔题真娘。yóu rén bù wù guó qīng wáng,sōng jiān yuán bǐ tí zhēn niáng。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

巫峰十二青参差,石形俨现仙娥姿。wū fēng shí èr qīng cān chà,shí xíng yǎn xiàn xiān é zī。
苍藤翠木怯凄冷,精诚夜感襄王思。cāng téng cuì mù qiè qī lěng,jīng chéng yè gǎn xiāng wáng sī。
仙衣缥缈仙裙湿,云影飘飖雨声急。xiān yī piāo miǎo xiān qún shī,yún yǐng piāo yáo yǔ shēng jí。
阳台朝暮不胜情,高唐想像愁无极。yáng tái cháo mù bù shèng qíng,gāo táng xiǎng xiàng chóu wú jí。
梦中奇遇事杳冥,公子雕辞亦胸臆。mèng zhōng qí yù shì yǎo míng,gōng zi diāo cí yì xiōng yì。
荒凉古庙屹江干,台空不见行云迹。huāng liáng gǔ miào yì jiāng gàn,tái kōng bù jiàn xíng yún jì。
游人怅望尚徘徊,古碑寂寂荒莓苔。yóu rén chàng wàng shàng pái huái,gǔ bēi jì jì huāng méi tái。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

雕墙峻宇无不亡,蓟城筑宫国乃昌。diāo qiáng jùn yǔ wú bù wáng,jì chéng zhù gōng guó nǎi chāng。
屈身延士礼优异,四方英俊如云翔。qū shēn yán shì lǐ yōu yì,sì fāng yīng jùn rú yún xiáng。
郭生马喻真良策,亟拜乐卿为上客。guō shēng mǎ yù zhēn liáng cè,jí bài lè qīng wèi shàng kè。
兵行旬日入临淄,秦楚诸君咸辟易。bīng xíng xún rì rù lín zī,qín chǔ zhū jūn xián pì yì。
夙心已雪先王耻,七十齐城只馀二。sù xīn yǐ xuě xiān wáng chǐ,qī shí qí chéng zhǐ yú èr。
君王仙去主帅逃,叹息后人非继志。jūn wáng xiān qù zhǔ shuài táo,tàn xī hòu rén fēi jì zhì。
巍台悲惨朔风号,不知骑劫何时招。wēi tái bēi cǎn shuò fēng hào,bù zhī qí jié hé shí zhāo。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

嬴秦北筑城万里,芒砀无人识云气。yíng qín běi zhù chéng wàn lǐ,máng dàng wú rén shí yún qì。
鸿门斗碎骊山焚,汉楚残民半为鬼。hóng mén dòu suì lí shān fén,hàn chǔ cán mín bàn wèi guǐ。
重瞳失道身首分,沛公酒叙还乡恩。zhòng tóng shī dào shēn shǒu fēn,pèi gōng jiǔ xù hái xiāng ēn。
风云飞动白日永,歌声激烈悲勋亲。fēng yún fēi dòng bái rì yǒng,gē shēng jī liè bēi xūn qīn。
四方备御思虎士,进取守成良不易。sì fāng bèi yù sī hǔ shì,jìn qǔ shǒu chéng liáng bù yì。
长陵崇奉四百春,歌台遗筑今荆杞。zhǎng líng chóng fèng sì bǎi chūn,gē tái yí zhù jīn jīng qǐ。
壮哉一曲《大风歌》,千古英雄尽怀愧。zhuàng zāi yī qū dà fēng gē,qiān gǔ yīng xióng jǐn huái kuì。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

彭城负险河为障,南屹崇台势雄壮。péng chéng fù xiǎn hé wèi zhàng,nán yì chóng tái shì xióng zhuàng。
重瞳奋迹入秦回,诸侯揽辔皆东向。zhòng tóng fèn jì rù qín huí,zhū hóu lǎn pèi jiē dōng xiàng。
酒酣蹴马升崔嵬,鬉翻鬣振云烟开。jiǔ hān cù mǎ shēng cuī wéi,zōng fān liè zhèn yún yān kāi。
倚鞭四顾示无敌,指挥貔虎心雄哉。yǐ biān sì gù shì wú dí,zhǐ huī pí hǔ xīn xióng zāi。
黄金间行亚父去,帐下茫然失谋主。huáng jīn jiān xíng yà fù qù,zhàng xià máng rán shī móu zhǔ。
楚歌声合溃重围,昔日名骓空故步。chǔ gē shēng hé kuì zhòng wéi,xī rì míng zhuī kōng gù bù。
千年积恨气未消,绕台泗水撞飞涛。qiān nián jī hèn qì wèi xiāo,rào tái sì shuǐ zhuàng fēi tāo。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

金茎擎露空崔嵬,湖台筑恨心犹哀。jīn jīng qíng lù kōng cuī wéi,hú tái zhù hèn xīn yóu āi。
剖桐殡土事暧昧,祸机元自长生来。pōu tóng bìn tǔ shì ài mèi,huò jī yuán zì zhǎng shēng lái。
寿逾大耋世已稀,赵国憸人心险巇。shòu yú dà dié shì yǐ xī,zhào guó xiān rén xīn xiǎn xī。
盗兵诛佞两非是,屈氂督战犹惊疑。dào bīng zhū nìng liǎng fēi shì,qū máo dū zhàn yóu jīng yí。
衔冤竟殒鸠泉里,壶关三老言非迟。xián yuān jìng yǔn jiū quán lǐ,hú guān sān lǎo yán fēi chí。
向无少卿护病已,上林僵柳何缘起。xiàng wú shǎo qīng hù bìng yǐ,shàng lín jiāng liǔ hé yuán qǐ。
空馀老泪滴纹甃,斑斑相间苔花紫。kōng yú lǎo lèi dī wén zhòu,bān bān xiāng jiān tái huā zǐ。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

汉室分崩成鼎峙,铜雀翚飞邺宫起。hàn shì fēn bēng chéng dǐng zhì,tóng què huī fēi yè gōng qǐ。
碧甃漾日覆纹鸳,蕙帐凝香集馀妓。bì zhòu yàng rì fù wén yuān,huì zhàng níng xiāng jí yú jì。
我观创始既骄逸,后裔焉知惕奢侈。wǒ guān chuàng shǐ jì jiāo yì,hòu yì yān zhī tì shē chǐ。
洛阳宫阙凌青霄,公卿负土何焦劳。luò yáng gōng quē líng qīng xiāo,gōng qīng fù tǔ hé jiāo láo。
玉音亲责役夫缓,瞬息身首横霜刀。yù yīn qīn zé yì fū huǎn,shùn xī shēn shǒu héng shuāng dāo。
荒游日恣典午肆,西陵空掩欺孤智。huāng yóu rì zì diǎn wǔ sì,xī líng kōng yǎn qī gū zhì。
至今砚墨抱遗羞,千古奸雄秽青史。zhì jīn yàn mò bào yí xiū,qiān gǔ jiān xióng huì qīng shǐ。

余观近时诗人往往有以前代台名为赋者辄用效颦以消馀暇章华台

岑安卿

万里长江东入海,千年高台今尚在。wàn lǐ zhǎng jiāng dōng rù hǎi,qiān nián gāo tái jīn shàng zài。
当时谁道凤凰来,览德何人足相待。dāng shí shuí dào fèng huáng lái,lǎn dé hé rén zú xiāng dài。
凤声悠悠梧叶空,谪仙文采流长虹。fèng shēng yōu yōu wú yè kōng,zhé xiān wén cǎi liú zhǎng hóng。
跨鲸一去不复返,后人欲语羞雷同。kuà jīng yī qù bù fù fǎn,hòu rén yù yǔ xiū léi tóng。
海上三山渺何许,群仙骑凤隔风雨。hǎi shàng sān shān miǎo hé xǔ,qún xiān qí fèng gé fēng yǔ。
登临空咏谪仙诗,白鹭斜飞过秋浦。dēng lín kōng yǒng zhé xiān shī,bái lù xié fēi guò qiū pǔ。
1281234567