古诗词

宗衍

石湖闲居

宗衍

过懒愧前垢,晨起亦已勤。guò lǎn kuì qián gòu,chén qǐ yì yǐ qín。
开门扫积叶,苔色一何新。kāi mén sǎo jī yè,tái sè yī hé xīn。
不知何夕雨,馀湿未生尘。bù zhī hé xī yǔ,yú shī wèi shēng chén。
初日照修竹,青山可怜人。chū rì zhào xiū zhú,qīng shān kě lián rén。
俯仰衡门下,谁知此意真。fǔ yǎng héng mén xià,shuí zhī cǐ yì zhēn。

遣兴

宗衍

龙化不改鳞,士达不改身。lóng huà bù gǎi lín,shì dá bù gǎi shēn。
借问当路子,如何弃贱贫。jiè wèn dāng lù zi,rú hé qì jiàn pín。
仲尼称大圣,原壤乃狂人。zhòng ní chēng dà shèng,yuán rǎng nǎi kuáng rén。
光武有天下,严陵实隐沦。guāng wǔ yǒu tiān xià,yán líng shí yǐn lún。
故旧不可忘,何况师友亲。gù jiù bù kě wàng,hé kuàng shī yǒu qīn。
呜呼千载下,此道如埃尘。wū hū qiān zài xià,cǐ dào rú āi chén。

独坐

宗衍

客至固足喜,不至静亦佳。kè zhì gù zú xǐ,bù zhì jìng yì jiā。
柴门终日掩,风过有时开。chái mén zhōng rì yǎn,fēng guò yǒu shí kāi。
岂不念笑言,轻易交成乖。qǐ bù niàn xiào yán,qīng yì jiāo chéng guāi。
庭柯有好鸟,众音何喈喈。tíng kē yǒu hǎo niǎo,zhòng yīn hé jiē jiē。
晨征暮来止,乃与我心谐。chén zhēng mù lái zhǐ,nǎi yǔ wǒ xīn xié。

泊平望

宗衍

计程息劳牵,日晚江路永。jì chéng xī láo qiān,rì wǎn jiāng lù yǒng。
连樯如有待,聚泊就村井。lián qiáng rú yǒu dài,jù pō jiù cūn jǐng。
沙明鸥群回,月出人语静。shā míng ōu qún huí,yuè chū rén yǔ jìng。
心清独不寐,况乃风露冷。xīn qīng dú bù mèi,kuàng nǎi fēng lù lěng。
因思往来客,终日困驰骋。yīn sī wǎng lái kè,zhōng rì kùn chí chěng。
得非衣食驱,无乃缘造请。dé fēi yī shí qū,wú nǎi yuán zào qǐng。
吾人方外士,素志慕箕颍。wú rén fāng wài shì,sù zhì mù jī yǐng。
胡为淹水宿,混迹问蛙黾。hú wèi yān shuǐ sù,hùn jì wèn wā mǐn。
丈夫别有念,此意谁得领。zhàng fū bié yǒu niàn,cǐ yì shuí dé lǐng。
人生未闻道,如何卧烟景。rén shēng wèi wén dào,rú hé wò yān jǐng。

东皋为陈隐君作

宗衍

晨光散苍凉,灌木露未晞。chén guāng sàn cāng liáng,guàn mù lù wèi xī。
众鸟各相命,迟迟出林飞。zhòng niǎo gè xiāng mìng,chí chí chū lín fēi。
岂不畏网罗,所苦渴与饥。qǐ bù wèi wǎng luó,suǒ kǔ kě yǔ jī。
人生有常策,胡为不知归。rén shēng yǒu cháng cè,hú wèi bù zhī guī。
东皋春雨深,地泽黍豆肥。dōng gāo chūn yǔ shēn,dì zé shǔ dòu féi。
理荒朝荷锄,迫暮返荆扉。lǐ huāng cháo hé chú,pò mù fǎn jīng fēi。
筋力固疲倦,庶幸无祸机。jīn lì gù pí juàn,shù xìng wú huò jī。
鹿台多黄金,首阳悲采薇。lù tái duō huáng jīn,shǒu yáng bēi cǎi wēi。
且自食吾力,焉知彼是非。qiě zì shí wú lì,yān zhī bǐ shì fēi。

杂诗次俞伯阳韵

宗衍

无营百虑省,有作虑乃多。wú yíng bǎi lǜ shěng,yǒu zuò lǜ nǎi duō。
空林无客过,寂寞类山阿。kōng lín wú kè guò,jì mò lèi shān ā。
果熟风自落,蛛丝当户罗。guǒ shú fēng zì luò,zhū sī dāng hù luó。
断蓬非无根,落木亦有柯。duàn péng fēi wú gēn,luò mù yì yǒu kē。
所怀愿不获,抱恨将如何。suǒ huái yuàn bù huò,bào hèn jiāng rú hé。
白云怅悠悠,回首聊咏歌。bái yún chàng yōu yōu,huí shǒu liáo yǒng gē。

静趣轩

宗衍

躁静失本性,滞寂圣所诃。zào jìng shī běn xìng,zhì jì shèng suǒ hē。
不有止观幻,欲静动愈多。bù yǒu zhǐ guān huàn,yù jìng dòng yù duō。
道人非避世,偶此住山阿。dào rén fēi bì shì,ǒu cǐ zhù shān ā。
幽侣不到门,况闻车马过。yōu lǚ bù dào mén,kuàng wén chē mǎ guò。
闲云谢冗迹,止水无惊波。xián yún xiè rǒng jì,zhǐ shuǐ wú jīng bō。
山光明户庭,定起聊婆娑。shān guāng míng hù tíng,dìng qǐ liáo pó suō。
扰扰奔竞者,闻风意如何?rǎo rǎo bēn jìng zhě,wén fēng yì rú hé?

感兴

宗衍

两桤当我门,昔种不盈把。liǎng qī dāng wǒ mén,xī zhǒng bù yíng bǎ。
十年各长大,我屋在其下。shí nián gè zhǎng dà,wǒ wū zài qí xià。
风吹枝峥嵘,坏我屋上瓦。fēng chuī zhī zhēng róng,huài wǒ wū shàng wǎ。
伐桤伤屋甚,小过且容舍。fá qī shāng wū shén,xiǎo guò qiě róng shě。
樵儿驱之去,不去反怒嗔。qiáo ér qū zhī qù,bù qù fǎn nù chēn。
岂不有曲直,但念是比邻。qǐ bù yǒu qū zhí,dàn niàn shì bǐ lín。

遣兴

宗衍

清晨启重门,童子净洒扫。qīng chén qǐ zhòng mén,tóng zi jìng sǎ sǎo。
披衣视天宇,野旷日杲杲。pī yī shì tiān yǔ,yě kuàng rì gǎo gǎo。
忆昨怀故园,似遭青山恼。yì zuó huái gù yuán,shì zāo qīng shān nǎo。
一捐彼此念,适意无不好。yī juān bǐ cǐ niàn,shì yì wú bù hǎo。
我性真坦率,逢人辄倾倒。wǒ xìng zhēn tǎn lǜ,féng rén zhé qīng dào。
非关渠我欺,摆落自不早。fēi guān qú wǒ qī,bǎi luò zì bù zǎo。
凉飙吹衣裳,溪色映青稻。liáng biāo chuī yī shang,xī sè yìng qīng dào。
饮水读我书,逍遥以终老。yǐn shuǐ dú wǒ shū,xiāo yáo yǐ zhōng lǎo。

对菊有感

宗衍

百草竞春色,惟菊有秋芳。bǎi cǎo jìng chūn sè,wéi jú yǒu qiū fāng。
岂不涉寒暑,本性自有常。qǐ bù shè hán shǔ,běn xìng zì yǒu cháng。
疾风吹高林,木落天雨霜。jí fēng chuī gāo lín,mù luò tiān yǔ shuāng。
谁知篱落间,弱质怀刚肠。shuí zhī lí luò jiān,ruò zhì huái gāng cháng。
不怨岁月暝,所悲迫新阳。bù yuàn suì yuè míng,suǒ bēi pò xīn yáng。
永歌归去来,此意不能忘。yǒng gē guī qù lái,cǐ yì bù néng wàng。

晚凉怀故山

宗衍

疏林生晚凉,微日映书幌。shū lín shēng wǎn liáng,wēi rì yìng shū huǎng。
南山澹相对,幽磬时一响。nán shān dàn xiāng duì,yōu qìng shí yī xiǎng。
怀归见素心,感旧发遐想。huái guī jiàn sù xīn,gǎn jiù fā xiá xiǎng。
稍待秋橘香,风汀荡双桨。shāo dài qiū jú xiāng,fēng tīng dàng shuāng jiǎng。

浴罢

宗衍

浴罢振轻袂,漱齿汲石井。yù bà zhèn qīng mèi,shù chǐ jí shí jǐng。
木落岁已秋,山深夜逾静。mù luò suì yǐ qiū,shān shēn yè yú jìng。
细咏馀幽响,清心寄真境。xì yǒng yú yōu xiǎng,qīng xīn jì zhēn jìng。
松门凉月阴,挂杖一僧影。sōng mén liáng yuè yīn,guà zhàng yī sēng yǐng。

啄木

宗衍

啄木江南飞,蠹虫生上林。zhuó mù jiāng nán fēi,dù chóng shēng shàng lín。
江南亦有蠹,不闻剥啄声。jiāng nán yì yǒu dù,bù wén bō zhuó shēng。
蠹种日以滋,木病日以深。dù zhǒng rì yǐ zī,mù bìng rì yǐ shēn。
啄木不啄蠹,孰慰凤凰心。zhuó mù bù zhuó dù,shú wèi fèng huáng xīn。

墨兰

宗衍

楚雪春已晴,沅湘水初满。chǔ xuě chūn yǐ qíng,yuán xiāng shuǐ chū mǎn。
去年故叶长,今年新叶短。qù nián gù yè zhǎng,jīn nián xīn yè duǎn。
波明碧沙净,日照紫苔暖。bō míng bì shā jìng,rì zhào zǐ tái nuǎn。
不见泽中人,江南暝云断。bù jiàn zé zhōng rén,jiāng nán míng yún duàn。

楞伽寺得月台

宗衍

月出湖水湄,清辉映林屋。yuè chū hú shuǐ méi,qīng huī yìng lín wū。
山明秋树静,照见幽鸟宿。shān míng qiū shù jìng,zhào jiàn yōu niǎo sù。
开门谁遣入,俯涧近可掬。kāi mén shuí qiǎn rù,fǔ jiàn jìn kě jū。
道人犹未眠,经声出深竹。dào rén yóu wèi mián,jīng shēng chū shēn zhú。

题韩干画马图

宗衍

唐朝画马谁第一,韩干妙出曹将军。táng cháo huà mǎ shuí dì yī,hán gàn miào chū cáo jiāng jūn。
此图无乃干所作,世上有若真空群。cǐ tú wú nǎi gàn suǒ zuò,shì shàng yǒu ruò zhēn kōng qún。
双瞳精荧两耳立,兰筋束骨皮肉急。shuāng tóng jīng yíng liǎng ěr lì,lán jīn shù gǔ pí ròu jí。
何年霹雳起龙池,五花一团云气湿。hé nián pī lì qǐ lóng chí,wǔ huā yī tuán yún qì shī。
当年天子少马骑,远求乌孙诏写之。dāng nián tiān zi shǎo mǎ qí,yuǎn qiú wū sūn zhào xiě zhī。
即今内厩多如此,纵有麒麟画者谁?jí jīn nèi jiù duō rú cǐ,zòng yǒu qí lín huà zhě shuí?

遣兴二首

宗衍

凉风一叶落,志士感其微。liáng fēng yī yè luò,zhì shì gǎn qí wēi。
岂但振泉木,寒将裂我衣。qǐ dàn zhèn quán mù,hán jiāng liè wǒ yī。
治田去稂莠,所忧稼穑稀。zhì tián qù láng yǒu,suǒ yōu jià sè xī。
君若不见察,善类将安归。jūn ruò bù jiàn chá,shàn lèi jiāng ān guī。

遣兴二首

宗衍

紫兰生幽林,聊与众草伍。zǐ lán shēng yōu lín,liáo yǔ zhòng cǎo wǔ。
青蝇亦何物,天乃傅其羽。qīng yíng yì hé wù,tiān nǎi fù qí yǔ。
鸱枭纷翱翔,凤凰不一睹。chī xiāo fēn áo xiáng,fèng huáng bù yī dǔ。
自古已云然,今人况非古。zì gǔ yǐ yún rán,jīn rén kuàng fēi gǔ。

中山堂为许隐君作

宗衍

俗子居山不见山,静者居廛山在眼。sú zi jū shān bù jiàn shān,jìng zhě jū chán shān zài yǎn。
请看东郭许隐君,中山之堂最萧散。qǐng kàn dōng guō xǔ yǐn jūn,zhōng shān zhī táng zuì xiāo sàn。
堂前种竹堂后萱,春深笋长萱花繁。táng qián zhǒng zhú táng hòu xuān,chūn shēn sǔn zhǎng xuān huā fán。
大儿称觞寿花下,小儿读书当竹根。dà ér chēng shāng shòu huā xià,xiǎo ér dú shū dāng zhú gēn。
城中无山亦可乐,城中有虎仍戴角。chéng zhōng wú shān yì kě lè,chéng zhōng yǒu hǔ réng dài jiǎo。
归来不愁虎食人,闭门日醉中山春。guī lái bù chóu hǔ shí rén,bì mén rì zuì zhōng shān chūn。

萱庭春意为胡景仁作

宗衍

春庭种萱春日长,春风吹衣春酒香。chūn tíng zhǒng xuān chūn rì zhǎng,chūn fēng chuī yī chūn jiǔ xiāng。
闭门读书母在堂,百亩之稻五亩桑。bì mén dú shū mǔ zài táng,bǎi mǔ zhī dào wǔ mǔ sāng。
萱能忘忧,无忧可忘。xuān néng wàng yōu,wú yōu kě wàng。
晨羹须调不须鲤,妇善奉姑姑自喜。chén gēng xū diào bù xū lǐ,fù shàn fèng gū gū zì xǐ。
阿孙来来花下戏,慎勿伤花失婆意。ā sūn lái lái huā xià xì,shèn wù shāng huā shī pó yì。
41123