古诗词

郝经

升贤村

郝经

两岭青林夹,孤山黑石围。liǎng lǐng qīng lín jiā,gū shān hēi shí wéi。
云携疏雨过,风约断虹飞。yún xié shū yǔ guò,fēng yuē duàn hóng fēi。
为告奸雄叟,难逃笔削讥。wèi gào jiān xióng sǒu,nán táo bǐ xuē jī。
荒村好终老,白首竟忘归。huāng cūn hǎo zhōng lǎo,bái shǒu jìng wàng guī。

春夜

郝经

春雨江湖夜,东风花柳寒。chūn yǔ jiāng hú yè,dōng fēng huā liǔ hán。
举头不见日,何处是长安?jǔ tóu bù jiàn rì,hé chù shì zhǎng ān?
岁月缠星节,乾坤绕血盘。suì yuè chán xīng jié,qián kūn rào xuè pán。
控拳纷愈甚,排难古来难。kòng quán fēn yù shén,pái nán gǔ lái nán。

月夜感怀

郝经

去国期星岁,无家阻万金。qù guó qī xīng suì,wú jiā zǔ wàn jīn。
江山沈苦思,花月动哀吟。jiāng shān shěn kǔ sī,huā yuè dòng āi yín。
变故空长策,蹉跎惜此心。biàn gù kōng zhǎng cè,cuō tuó xī cǐ xīn。
遥怜灯火罢,儿女夜愁深。yáo lián dēng huǒ bà,ér nǚ yè chóu shēn。

雨中感怀

郝经

舍馆年年老,江边日日阴。shě guǎn nián nián lǎo,jiāng biān rì rì yīn。
雨声便熟睡,花气动幽吟。yǔ shēng biàn shú shuì,huā qì dòng yōu yín。
树密莺愁湿,庭荒雀畏深。shù mì yīng chóu shī,tíng huāng què wèi shēn。
晚风吹鼓角,惭愧弭兵心。wǎn fēng chuī gǔ jiǎo,cán kuì mǐ bīng xīn。

二月二十三日犹在仪真馆二首

郝经

向晚日华紫,殷然轰夜雷。xiàng wǎn rì huá zǐ,yīn rán hōng yè léi。
龙蛇开蛰窟,桃李动春台。lóng shé kāi zhé kū,táo lǐ dòng chūn tái。
泪逐催花雨,心同泼火灰。lèi zhú cuī huā yǔ,xīn tóng pō huǒ huī。
何由复龙动,百感坐中来。hé yóu fù lóng dòng,bǎi gǎn zuò zhōng lái。

二月二十三日犹在仪真馆二首

郝经

二月还如夏,炎蒸郁震惊。èr yuè hái rú xià,yán zhēng yù zhèn jīng。
迅霆侵骨冷,飞电透心明。xùn tíng qīn gǔ lěng,fēi diàn tòu xīn míng。
海气沾衾湿,江声拍枕平。hǎi qì zhān qīn shī,jiāng shēng pāi zhěn píng。
从今休禁火,一雨万家生。cóng jīn xiū jìn huǒ,yī yǔ wàn jiā shēng。

晓起

郝经

傍枕衾稠薄,还家梦亦难。bàng zhěn qīn chóu báo,hái jiā mèng yì nán。
月华终夜白,江气先秋寒。yuè huá zhōng yè bái,jiāng qì xiān qiū hán。
心苦天为碎,辞穷海欲干。xīn kǔ tiān wèi suì,cí qióng hǎi yù gàn。
起来看北斗,何日见长安?qǐ lái kàn běi dòu,hé rì jiàn zhǎng ān?

江云

郝经

江云似江水,渺渺复粼粼。jiāng yún shì jiāng shuǐ,miǎo miǎo fù lín lín。
晻霭无穷态,纡馀不尽春。àn ǎi wú qióng tài,yū yú bù jǐn chūn。
遮回断行雁,望杀未归人。zhē huí duàn xíng yàn,wàng shā wèi guī rén。
何日星轺路,冯高更忆亲。hé rì xīng yáo lù,féng gāo gèng yì qīn。

新馆夜闻杜鹃

郝经

啼落深江月,催残故国春。tí luò shēn jiāng yuè,cuī cán gù guó chūn。
不堪多恨鸟,偏聒未归人。bù kān duō hèn niǎo,piān guā wèi guī rén。
血尽肠应断,哀馀声更频。xuè jǐn cháng yīng duàn,āi yú shēng gèng pín。
关心尤入耳,一枕夜愁新。guān xīn yóu rù ěr,yī zhěn yè chóu xīn。

癸酉闰六月十三日夜病中闻笛

郝经

深夜凉风发,迢遥送笛声。shēn yè liáng fēng fā,tiáo yáo sòng dí shēng。
只愁江月破,不放野云行。zhǐ chóu jiāng yuè pò,bù fàng yě yún xíng。
怨曲人多感,离肠恨易生。yuàn qū rén duō gǎn,lí cháng hèn yì shēng。
病中催坐起,倾侧若为情。bìng zhōng cuī zuò qǐ,qīng cè ruò wèi qíng。

新馆感春二首

郝经

东风吹敝褐,水气扑虚檐。dōng fēng chuī bì hè,shuǐ qì pū xū yán。
月窟星河澹,江城鼓角严。yuè kū xīng hé dàn,jiāng chéng gǔ jiǎo yán。
年深愁不醒,春至恨犹添。nián shēn chóu bù xǐng,chūn zhì hèn yóu tiān。
为问秦通守,何颜说锦帘。wèi wèn qín tōng shǒu,hé yán shuō jǐn lián。

新馆感春二首

郝经

伫立无人语,巡檐思惨然。zhù lì wú rén yǔ,xún yán sī cǎn rán。
夜江寒浸月,春树暝生烟。yè jiāng hán jìn yuè,chūn shù míng shēng yān。
计拙仍持节,途穷拟问天。jì zhuō réng chí jié,tú qióng nǐ wèn tiān。
难为绕指铁,万折志弥坚。nán wèi rào zhǐ tiě,wàn zhé zhì mí jiān。

雪意

郝经

旸谷初冰冽晓霾,瑶花一夕满瑶台。yáng gǔ chū bīng liè xiǎo mái,yáo huā yī xī mǎn yáo tái。
云飞海岳寒难吐,风振堪舆冻不开。yún fēi hǎi yuè hán nán tǔ,fēng zhèn kān yú dòng bù kāi。
秀魄暗成冰井月,冷魂潜入楚江梅。xiù pò àn chéng bīng jǐng yuè,lěng hún qián rù chǔ jiāng méi。
梁园此日多豪俊,濯濯无因展异才。liáng yuán cǐ rì duō háo jùn,zhuó zhuó wú yīn zhǎn yì cái。

呈王内翰

郝经

霜落云枯秋尽时,翰林遗得桂林枝。shuāng luò yún kū qiū jǐn shí,hàn lín yí dé guì lín zhī。
春风久已归桃李,劫火从渠照虎貔。chūn fēng jiǔ yǐ guī táo lǐ,jié huǒ cóng qú zhào hǔ pí。
白发操戈浮世在,赤心倾盖几人知。bái fā cāo gē fú shì zài,chì xīn qīng gài jǐ rén zhī。
壶中有酒无天地,醉后休歌贝锦诗。hú zhōng yǒu jiǔ wú tiān dì,zuì hòu xiū gē bèi jǐn shī。

秋兴五首

郝经

风振长天秋气豪,幽人兴与雪山高。fēng zhèn zhǎng tiān qiū qì háo,yōu rén xīng yǔ xuě shān gāo。
霜缠短褐歌商颂,月满空庭读楚骚。shuāng chán duǎn hè gē shāng sòng,yuè mǎn kōng tíng dú chǔ sāo。
万事已应随弊俗,一身宁忍堕尘牢。wàn shì yǐ yīng suí bì sú,yī shēn níng rěn duò chén láo。
会须散发沧溟上,鞭击鱼龙舞碧涛。huì xū sàn fā cāng míng shàng,biān jī yú lóng wǔ bì tāo。

秋兴五首

郝经

世事虽穷道不穷,金声犹振鲁王宫。shì shì suī qióng dào bù qióng,jīn shēng yóu zhèn lǔ wáng gōng。
看书极探天人理,下笔全侔造化功。kàn shū jí tàn tiān rén lǐ,xià bǐ quán móu zào huà gōng。
未洒后尘心有赘,忽惊前哲坐生风。wèi sǎ hòu chén xīn yǒu zhuì,hū jīng qián zhé zuò shēng fēng。
六经依旧垂天地,千载秦灰散劫空。liù jīng yī jiù chuí tiān dì,qiān zài qín huī sàn jié kōng。

秋兴五首

郝经

沙冷云平塞外天,霜风掣箭射幽燕。shā lěng yún píng sāi wài tiān,shuāng fēng chè jiàn shè yōu yàn。
群狐蹀血濡腥尾,一鹘抟空弄老拳。qún hú dié xuè rú xīng wěi,yī gǔ tuán kōng nòng lǎo quán。
白玉楼成贺安在,黄金台废隗犹贤。bái yù lóu chéng hè ān zài,huáng jīn tái fèi kuí yóu xián。
翩翩精卫休填海,驱石秦人已断鞭。piān piān jīng wèi xiū tián hǎi,qū shí qín rén yǐ duàn biān。

秋兴五首

郝经

永夜漫漫苦饭牛,北溟谁下钓鳌钩。yǒng yè màn màn kǔ fàn niú,běi míng shuí xià diào áo gōu。
拘云琢句鬼神泣,倚剑长歌天地愁。jū yún zuó jù guǐ shén qì,yǐ jiàn zhǎng gē tiān dì chóu。
日暖桃源秦世外,月明兰国楚江头。rì nuǎn táo yuán qín shì wài,yuè míng lán guó chǔ jiāng tóu。
但能握节终吾事,绝食犹轻汉五侯。dàn néng wò jié zhōng wú shì,jué shí yóu qīng hàn wǔ hóu。

秋兴五首

郝经

万里长风扫阵云,浩歌一曲倒清尊。wàn lǐ zhǎng fēng sǎo zhèn yún,hào gē yī qū dào qīng zūn。
昔人犹有未埋骨,邃世难招不返魂。xī rén yóu yǒu wèi mái gǔ,suì shì nán zhāo bù fǎn hún。
阴沴岂能昏日月,浊河难使贯乾坤。yīn lì qǐ néng hūn rì yuè,zhuó hé nán shǐ guàn qián kūn。
皇天不许中州静,夜夜长庚出蓟门。huáng tiān bù xǔ zhōng zhōu jìng,yè yè zhǎng gēng chū jì mén。

送董巨源

郝经

错落霜华季子裘,茫茫何处是西周。cuò luò shuāng huá jì zi qiú,máng máng hé chù shì xī zhōu。
乾坤破碎无元气,岁月蹉跎漫客愁。qián kūn pò suì wú yuán qì,suì yuè cuō tuó màn kè chóu。
举世横身归虎口,几人怀策射龙头。jǔ shì héng shēn guī hǔ kǒu,jǐ rén huái cè shè lóng tóu。
相逢不得从容地,空著长歌慰远游。xiāng féng bù dé cóng róng dì,kōng zhù zhǎng gē wèi yuǎn yóu。
110123456