古诗词

唐元

艺圃

唐元

小园仅百步,花竹艺两行。xiǎo yuán jǐn bǎi bù,huā zhú yì liǎng xíng。
垂垂结夏实,萧萧吹昼凉。chuí chuí jié xià shí,xiāo xiāo chuī zhòu liáng。
盆池晓更静,照我须鬓长。pén chí xiǎo gèng jìng,zhào wǒ xū bìn zhǎng。
复有青青蒲,风至互低昂。fù yǒu qīng qīng pú,fēng zhì hù dī áng。
人生百岁中,弱草栖萤光。rén shēng bǎi suì zhōng,ruò cǎo qī yíng guāng。
亮无贞坚节,何以御雪霜?liàng wú zhēn jiān jié,hé yǐ yù xuě shuāng?
达人岂求名,进善贵自强。dá rén qǐ qiú míng,jìn shàn guì zì qiáng。
用世苟不能,退居固其常。yòng shì gǒu bù néng,tuì jū gù qí cháng。
旧种竹数十,生笋已满园。jiù zhǒng zhú shù shí,shēng sǔn yǐ mǎn yuán。
今年笋更繁,??穿邻垣。jīn nián sǔn gèng fán,jí jí chuān lín yuán。
山童斸烟雨,便欲供朝餐。shān tóng zhǔ yān yǔ,biàn yù gōng cháo cān。
独不忍馋口,保此青琅玕。dú bù rěn chán kǒu,bǎo cǐ qīng láng gān。
物微志则远,当异今日观。wù wēi zhì zé yuǎn,dāng yì jīn rì guān。
平生迟暮心,与尔同岁寒。píng shēng chí mù xīn,yǔ ěr tóng suì hán。
种苋甲已坼,苦菜行亦秀。zhǒng xiàn jiǎ yǐ chè,kǔ cài xíng yì xiù。
耰锄不惮勤,常恐地力瘦。yōu chú bù dàn qín,cháng kǒng dì lì shòu。
旦旦望其长,灌溉那敢后。dàn dàn wàng qí zhǎng,guàn gài nà gǎn hòu。
墙头有蓬蒿,不种而自茂。qiáng tóu yǒu péng hāo,bù zhǒng ér zì mào。
此意定如何?为尔吟清昼。cǐ yì dìng rú hé?wèi ěr yín qīng zhòu。