古诗词

洪焱祖

次韵陈山长送春纪事二首

洪焱祖

越上今春不见春,花枝憔悴柳眉颦。yuè shàng jīn chūn bù jiàn chūn,huā zhī qiáo cuì liǔ méi pín。
嗟公缧绁元非罪,笑我儒冠早误身。jiē gōng léi xiè yuán fēi zuì,xiào wǒ rú guān zǎo wù shēn。
睡起烹茶聊永日,饥来乞米向何人。shuì qǐ pēng chá liáo yǒng rì,jī lái qǐ mǐ xiàng hé rén。
相期辟谷仙山去,行止毋劳问大钧。xiāng qī pì gǔ xiān shān qù,xíng zhǐ wú láo wèn dà jūn。

次韵万红中一朵白莲之作

洪焱祖

龙涎万斛绛云重,彼美西人一粲逢。lóng xián wàn hú jiàng yún zhòng,bǐ měi xī rén yī càn féng。
獭髓无痕冰作骨,羽衣初试水为容。tǎ suǐ wú hén bīng zuò gǔ,yǔ yī chū shì shuǐ wèi róng。
瑶池燕罢醒看醉,月殿妆来淡胜浓。yáo chí yàn bà xǐng kàn zuì,yuè diàn zhuāng lái dàn shèng nóng。
未许何郎能斗洁,诗仙玉立众宾从。wèi xǔ hé láng néng dòu jié,shī xiān yù lì zhòng bīn cóng。

次韵春怀

洪焱祖

鸠唤春阴鹊噪晴,静中观动晦还明。jiū huàn chūn yīn què zào qíng,jìng zhōng guān dòng huì hái míng。
山林岁月身将老,湖海风涛梦亦惊。shān lín suì yuè shēn jiāng lǎo,hú hǎi fēng tāo mèng yì jīng。
不饮未应为酒困,忘言何用以诗鸣。bù yǐn wèi yīng wèi jiǔ kùn,wàng yán hé yòng yǐ shī míng。
看花啜茗须公辈,汤熟银瓶细细倾。kàn huā chuài míng xū gōng bèi,tāng shú yín píng xì xì qīng。

送李明德上合肥县尹

洪焱祖

未拜柏台真御史,暂为花县古诸侯。wèi bài bǎi tái zhēn yù shǐ,zàn wèi huā xiàn gǔ zhū hóu。
诗书河北无双士,山水淮西第一州。shī shū hé běi wú shuāng shì,shān shuǐ huái xī dì yī zhōu。
但学此邦包孝肃,会看今世鲁中牟。dàn xué cǐ bāng bāo xiào sù,huì kàn jīn shì lǔ zhōng móu。
龟峰目送风帆远,别后新文肯寄不。guī fēng mù sòng fēng fān yuǎn,bié hòu xīn wén kěn jì bù。

解官西归

洪焱祖

今日身轻棹更轻,柯桥棋局且推枰。jīn rì shēn qīng zhào gèng qīng,kē qiáo qí jú qiě tuī píng。
公心岂免招私谤,古道犹须徇俗情。gōng xīn qǐ miǎn zhāo sī bàng,gǔ dào yóu xū xùn sú qíng。
万事不如归最好,诸人方以出为荣。wàn shì bù rú guī zuì hǎo,zhū rén fāng yǐ chū wèi róng。
江风只说商船险,渔艇逍遥过一生。jiāng fēng zhǐ shuō shāng chuán xiǎn,yú tǐng xiāo yáo guò yī shēng。

四月二十八日离杭溯江喜晴得风

洪焱祖

抖擞城中万斛埃,天晴眼豁意悠哉。dǒu sǒu chéng zhōng wàn hú āi,tiān qíng yǎn huō yì yōu zāi。
江经马目排云下,潮到桐庐带月回。jiāng jīng mǎ mù pái yún xià,cháo dào tóng lú dài yuè huí。
价压红陈新麦熟,光生绿暗早榴开。jià yā hóng chén xīn mài shú,guāng shēng lǜ àn zǎo liú kāi。
吟情欲缓官船急,夜半风帆过钓台。yín qíng yù huǎn guān chuán jí,yè bàn fēng fān guò diào tái。

汴学

洪焱祖

朝元竞诧新宫丽,相国犹存古寺雄。cháo yuán jìng chà xīn gōng lì,xiāng guó yóu cún gǔ sì xióng。
壁水枯荷人不到,石经零落卧秋风。bì shuǐ kū hé rén bù dào,shí jīng líng luò wò qiū fēng。

琼花观

洪焱祖

彩云飞入玉皇家,后土秋风更有花。cǎi yún fēi rù yù huáng jiā,hòu tǔ qiū fēng gèng yǒu huā。
坛上雕阑围赝本,游人无数赏仙葩。tán shàng diāo lán wéi yàn běn,yóu rén wú shù shǎng xiān pā。

歌风台二首

洪焱祖

可是歌风念故乡,匹夫万乘岂寻常。kě shì gē fēng niàn gù xiāng,pǐ fū wàn chéng qǐ xún cháng。
不知身后闺门祸,只道无人守四方。bù zhī shēn hòu guī mén huò,zhǐ dào wú rén shǒu sì fāng。

歌风台二首

洪焱祖

暮年鸿鹄发悲歌,不似歌风慷慨多。mù nián hóng gǔ fā bēi gē,bù shì gē fēng kāng kǎi duō。
霸气雄心加海内,却从衽席暗消磨。bà qì xióng xīn jiā hǎi nèi,què cóng rèn xí àn xiāo mó。

题杨妃图

洪焱祖

自是三郎溺燕私,千年祸水说蛾眉。zì shì sān láng nì yàn sī,qiān nián huò shuǐ shuō é méi。
骊姬杀子九龄去,妾在寿王宫里时。lí jī shā zi jiǔ líng qù,qiè zài shòu wáng gōng lǐ shí。

晓出跨湖桥

洪焱祖

扁舟东下却西还,秋在湖光欲曙间。biǎn zhōu dōng xià què xī hái,qiū zài hú guāng yù shǔ jiān。
送客出城无吝色,青青惟有卧龙山。sòng kè chū chéng wú lìn sè,qīng qīng wéi yǒu wò lóng shān。

越饥谣六首

洪焱祖

冶翠妖红满境湖,扁舟曾系绿杨株。yě cuì yāo hóng mǎn jìng hú,biǎn zhōu céng xì lǜ yáng zhū。
重来风物今如许,安上门前旧画图。zhòng lái fēng wù jīn rú xǔ,ān shàng mén qián jiù huà tú。

越饥谣六首

洪焱祖

野无青草树无肤,人腹为棺葬万夫。yě wú qīng cǎo shù wú fū,rén fù wèi guān zàng wàn fū。
落日卧龙山下路,腥烟数里鬼相呼。luò rì wò lóng shān xià lù,xīng yān shù lǐ guǐ xiāng hū。

越饥谣六首

洪焱祖

攫一杯糠欲下咽,疾风如走雨如拳。jué yī bēi kāng yù xià yàn,jí fēng rú zǒu yǔ rú quán。
饥肠未补身先毁,不暇怜人不自怜。jī cháng wèi bǔ shēn xiān huǐ,bù xiá lián rén bù zì lián。

越饥谣六首

洪焱祖

骨肉相吞已可吁,城中高下井皆枯。gǔ ròu xiāng tūn yǐ kě xū,chéng zhōng gāo xià jǐng jiē kū。
此时斗水钱三百,山客苞封致一壶。cǐ shí dòu shuǐ qián sān bǎi,shān kè bāo fēng zhì yī hú。

越饥谣六首

洪焱祖

万花风雨总飘零,抹粉涂朱鬻斗升。wàn huā fēng yǔ zǒng piāo líng,mǒ fěn tú zhū yù dòu shēng。
太平累累渡江去,此生从此别西兴。tài píng lèi lèi dù jiāng qù,cǐ shēng cóng cǐ bié xī xīng。

越饥谣六首

洪焱祖

西望繁华旧凤城,隔衣带水自升平。xī wàng fán huá jiù fèng chéng,gé yī dài shuǐ zì shēng píng。
越乡三月未春意,渐死渐空无哭声。yuè xiāng sān yuè wèi chūn yì,jiàn sǐ jiàn kōng wú kū shēng。

刘山驿

洪焱祖

山当驿舍恰中分,地隔人烟断见闻。shān dāng yì shě qià zhōng fēn,dì gé rén yān duàn jiàn wén。
使客来眠清到骨,夜窗灯点半天云。shǐ kè lái mián qīng dào gǔ,yè chuāng dēng diǎn bàn tiān yún。

甲子元夕二首

洪焱祖

灯市群嬉彩服鲜,回头追忆少年年。dēng shì qún xī cǎi fú xiān,huí tóu zhuī yì shǎo nián nián。
何曾得似渠侬乐,未有生时已不天。hé céng dé shì qú nóng lè,wèi yǒu shēng shí yǐ bù tiān。
721234