古诗词

夏溥

鸿门歌

夏溥

大风扬兮赤云屯,楚人望气皆龙文。dà fēng yáng xī chì yún tún,chǔ rén wàng qì jiē lóng wén。
当时吾甚笑亚父,幸至彭城疽背死。dāng shí wú shén xiào yà fù,xìng zhì péng chéng jū bèi sǐ。
谁云沐猴竟遭烹,汝乃盛怒咍孺子。shuí yún mù hóu jìng zāo pēng,rǔ nǎi shèng nù hāi rú zi。
嗟哉拔山之力不可得,扶义而西取天下者以三尺!jiē zāi bá shān zhī lì bù kě dé,fú yì ér xī qǔ tiān xià zhě yǐ sān chǐ!
君看项王重瞳舜重瞳,天命乃在隆准公。jūn kàn xiàng wáng zhòng tóng shùn zhòng tóng,tiān mìng nǎi zài lóng zhǔn gōng。

吴山谣和铁雅先生首唱

夏溥

中兴过江笑诸人,三十二表哀老臣。zhōng xīng guò jiāng xiào zhū rén,sān shí èr biǎo āi lǎo chén。
倡和国事可斩桧,马上青衣竟何在。chàng hé guó shì kě zhǎn guì,mǎ shàng qīng yī jìng hé zài。
采石未靖瓜洲惊,战功今乃归儒生。cǎi shí wèi jìng guā zhōu jīng,zhàn gōng jīn nǎi guī rú shēng。
第一峰前谁立马,夜箭射血来帐下。dì yī fēng qián shuí lì mǎ,yè jiàn shè xuè lái zhàng xià。