古诗词

陈普

咏史

陈普

狄山不能居一障,公孙请专事朔方。dí shān bù néng jū yī zhàng,gōng sūn qǐng zhuān shì shuò fāng。
尊荣卫霍家山岳,冷淡申辕头雪霜。zūn róng wèi huò jiā shān yuè,lěng dàn shēn yuán tóu xuě shuāng。

咏史

陈普

五十馀年四海波,建元三载尽征和。wǔ shí yú nián sì hǎi bō,jiàn yuán sān zài jǐn zhēng hé。
中央寸土才无血,沃日浇天瓠子河。zhōng yāng cùn tǔ cái wú xuè,wò rì jiāo tiān hù zi hé。

咏史

陈普

东北民思齑主父,西南人欲粉唐蒙。dōng běi mín sī jī zhǔ fù,xī nán rén yù fěn táng méng。
汉家社稷何依倚,黯直粗疏一病翁。hàn jiā shè jì hé yī yǐ,àn zhí cū shū yī bìng wēng。

咏史

陈普

夏葛冬裘事已殊,茂陵礼乐议何迂。xià gé dōng qiú shì yǐ shū,mào líng lǐ lè yì hé yū。
去周未远真淳在,莫把公孙例汉儒。qù zhōu wèi yuǎn zhēn chún zài,mò bǎ gōng sūn lì hàn rú。

咏史

陈普

好古刘安岂逆俦,左吴枚赫满诸侯。hǎo gǔ liú ān qǐ nì chóu,zuǒ wú méi hè mǎn zhū hóu。
仲舒到处皆狼虎,妥帖驯良独到头。zhòng shū dào chù jiē láng hǔ,tuǒ tiē xùn liáng dú dào tóu。

咏史

陈普

鹤发东宫体孝文,明堂服色谩云云。hè fā dōng gōng tǐ xiào wén,míng táng fú sè mán yún yún。
力行到底终何似,不逮躬行万石君。lì xíng dào dǐ zhōng hé shì,bù dǎi gōng xíng wàn shí jūn。

咏史

陈普

孟轲死后惟董子,道义两言扩古今。mèng kē sǐ hòu wéi dǒng zi,dào yì liǎng yán kuò gǔ jīn。
性善七篇何落落,千秋不遇一知音。xìng shàn qī piān hé luò luò,qiān qiū bù yù yī zhī yīn。

咏史

陈普

片言不合去何迟,又似当年在楚时。piàn yán bù hé qù hé chí,yòu shì dāng nián zài chǔ shí。
束帛蒲轮无报效,至今天子不迎师。shù bó pú lún wú bào xiào,zhì jīn tiān zi bù yíng shī。

咏史

陈普

井田学校竟终天,盐铁舟车讫万年。jǐng tián xué xiào jìng zhōng tiān,yán tiě zhōu chē qì wàn nián。
隔绝古今萧与霍,空劳孔壁出尘编。gé jué gǔ jīn xiāo yǔ huò,kōng láo kǒng bì chū chén biān。

咏史

陈普

几度咸阳累积尸,尽缘丘冢似焉支。jǐ dù xián yáng lèi jī shī,jǐn yuán qiū zhǒng shì yān zhī。
覆车愁杀张车骑,印绶临身必十辞。fù chē chóu shā zhāng chē qí,yìn shòu lín shēn bì shí cí。

咏史

陈普

张汤绝似公孙子,一样奴颜裹祸心。zhāng tāng jué shì gōng sūn zi,yī yàng nú yán guǒ huò xīn。
不赖汲生如日月,汉廷谁与破幽阴。bù lài jí shēng rú rì yuè,hàn tíng shuí yǔ pò yōu yīn。

咏史

陈普

汉武秦皇代有俦,奸人常缓钓鱼钩。hàn wǔ qín huáng dài yǒu chóu,jiān rén cháng huǎn diào yú gōu。
公孙不但能牵纵,巧计犹工毒上流。gōng sūn bù dàn néng qiān zòng,qiǎo jì yóu gōng dú shàng liú。

咏史

陈普

茂材异等竟无闻,教耨明耕却有人。mào cái yì děng jìng wú wén,jiào nòu míng gēng què yǒu rén。
能旱能风须记取,汉家元气太宗仁。néng hàn néng fēng xū jì qǔ,hàn jiā yuán qì tài zōng rén。

咏史

陈普

汉朝独有舒与黯,何物枭心欲食之。hàn cháo dú yǒu shū yǔ àn,hé wù xiāo xīn yù shí zhī。
六经千载无生气,断自齐人作相时。liù jīng qiān zài wú shēng qì,duàn zì qí rén zuò xiāng shí。

咏史

陈普

当年齐赵倚黄昏,曾叹蒙恬灭子孙。dāng nián qí zhào yǐ huáng hūn,céng tàn méng tián miè zi sūn。
一日上天沾五鼎,依然蜚粟度龙门。yī rì shàng tiān zhān wǔ dǐng,yī rán fēi sù dù lóng mén。

咏史

陈普

亲媚张汤似谒居,阿谀天子过相如。qīn mèi zhāng tāng shì yè jū,ā yú tiān zi guò xiāng rú。
汉儒个个公孙子,不坠遗经一仲舒。hàn rú gè gè gōng sūn zi,bù zhuì yí jīng yī zhòng shū。

咏史

陈普

风沙霜雪十三年,城郭山川万二千。fēng shā shuāng xuě shí sān nián,chéng guō shān chuān wàn èr qiān。
汉马死亡宛马到,万人怨怒一人怜。hàn mǎ sǐ wáng wǎn mǎ dào,wàn rén yuàn nù yī rén lián。

咏史

陈普

丞相含沙作短狐,直言长揖黯何孤。chéng xiāng hán shā zuò duǎn hú,zhí yán zhǎng yī àn hé gū。
相容幸有两人在,帝与侯家老骑奴。xiāng róng xìng yǒu liǎng rén zài,dì yǔ hóu jiā lǎo qí nú。

咏史

陈普

騋皇千万去无归,博得麒麟作厩厮。lái huáng qiān wàn qù wú guī,bó dé qí lín zuò jiù sī。
一片兽心犹自在,建章殿下食其儿。yī piàn shòu xīn yóu zì zài,jiàn zhāng diàn xià shí qí ér。

咏史

陈普

牵马胡儿共拥昭,同功同德不同骄。qiān mǎ hú ér gòng yōng zhāo,tóng gōng tóng dé bù tóng jiāo。
麒麟阁上尘埃面,羞见芬芳七叶貂。qí lín gé shàng chén āi miàn,xiū jiàn fēn fāng qī yè diāo。