古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陈阳极
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
西峰寺
元
:
陈阳极
寒山多适兴,远上白云层。
hán shān duō shì xīng,yuǎn shàng bái yún céng。
遇客每指寺,闻钟不见僧。
yù kè měi zhǐ sì,wén zhōng bù jiàn sēng。
摧巑横绝壑,堕石抱寒藤。
cuī cuán héng jué hè,duò shí bào hán téng。
几欲栖寒去,临歧又未能。
jǐ yù qī hán qù,lín qí yòu wèi néng。
AI赏析
白云庵
元
:
陈阳极
缘冈蹑丹崖,东风拂瑶草。
yuán gāng niè dān yá,dōng fēng fú yáo cǎo。
飞鸟时往还,山间白云老。
fēi niǎo shí wǎng hái,shān jiān bái yún lǎo。
AI赏析
灵泉寺
元
:
陈阳极
白云深处寂无哗,香积惟馀饭一麻。
bái yún shēn chù jì wú huā,xiāng jī wéi yú fàn yī má。
出定不知春已过,净瓶花落点袈裟。
chū dìng bù zhī chūn yǐ guò,jìng píng huā luò diǎn jiā shā。
AI赏析
南屏寺
元
:
陈阳极
禅心不动法堂空,日影斜侵半榻红。
chán xīn bù dòng fǎ táng kōng,rì yǐng xié qīn bàn tà hóng。
一卷《楞严》看未了,篆烟香散竹窗风。
yī juǎn léng yán kàn wèi le,zhuàn yān xiāng sàn zhú chuāng fēng。
AI赏析