古诗词

汤仲友

虎山

汤仲友

虎是何年踞,名存迹已亡。hǔ shì hé nián jù,míng cún jì yǐ wáng。
塔从林外出,山向寺中藏。tǎ cóng lín wài chū,shān xiàng sì zhōng cáng。
池暗生寒气,台空旁夕阳。chí àn shēng hán qì,tái kōng páng xī yáng。
更无人吊古,来只为春茫。gèng wú rén diào gǔ,lái zhǐ wèi chūn máng。

游洞庭

汤仲友

寒色满空山,翛然一径闲。hán sè mǎn kōng shān,xiāo rán yī jìng xián。
鸟啼黄叶外,人度翠峰间。niǎo tí huáng yè wài,rén dù cuì fēng jiān。
古殿藏云气,唐碑带藓斑。gǔ diàn cáng yún qì,táng bēi dài xiǎn bān。
未穷幽绝处,兴尽忽思还。wèi qióng yōu jué chù,xīng jǐn hū sī hái。

枫桥

汤仲友

出城才七里,地僻罕曾过。chū chéng cái qī lǐ,dì pì hǎn céng guò。
孤塔临官路,三门背运河。gū tǎ lín guān lù,sān mén bèi yùn hé。
钟鸣惊宿鸟,墙矮入渔歌。zhōng míng jīng sù niǎo,qiáng ǎi rù yú gē。
醉里看题壁,如今张继多。zuì lǐ kàn tí bì,rú jīn zhāng jì duō。

题惠山寺

汤仲友

梁溪停短棹,带月步西关。liáng xī tíng duǎn zhào,dài yuè bù xī guān。
路尽忽逢寺,松多不见山。lù jǐn hū féng sì,sōng duō bù jiàn shān。
岩腰云殿古,洞口石泉闲。yán yāo yún diàn gǔ,dòng kǒu shí quán xián。
到此正吟苦,秋声满树间。dào cǐ zhèng yín kǔ,qiū shēng mǎn shù jiān。

葛岭贾似道园池

汤仲友

檀板歌残陌上花,过墙荆棘刺檐牙。tán bǎn gē cán mò shàng huā,guò qiáng jīng jí cì yán yá。
指挥已失铁如意,赐予宁存玉辟邪。zhǐ huī yǐ shī tiě rú yì,cì yǔ níng cún yù pì xié。
败屋春归无主燕,废池雨产在官蛙。bài wū chūn guī wú zhǔ yàn,fèi chí yǔ chǎn zài guān wā。
木棉庵外尤愁绝,月黑夜深闻鬼车。mù mián ān wài yóu chóu jué,yuè hēi yè shēn wén guǐ chē。

西湖

汤仲友

山色波光步步随,古今难画亦难诗。shān sè bō guāng bù bù suí,gǔ jīn nán huà yì nán shī。
水浮亭馆花间出,船载笙歌柳外移。shuǐ fú tíng guǎn huā jiān chū,chuán zài shēng gē liǔ wài yí。
过眼年华如去鸟,恼人春色似游丝。guò yǎn nián huá rú qù niǎo,nǎo rén chūn sè shì yóu sī。
六桥几见轮蹄换,取乐莫辞金屈卮。liù qiáo jǐ jiàn lún tí huàn,qǔ lè mò cí jīn qū zhī。