古诗词

黄元实

题方丈

黄元实

欲看太乙青藜火,笑领仙人绿玉杯。yù kàn tài yǐ qīng lí huǒ,xiào lǐng xiān rén lǜ yù bēi。
物外同心谁管鲍,山中清话得张裴。wù wài tóng xīn shuí guǎn bào,shān zhōng qīng huà dé zhāng péi。

春江十咏

黄元实

门外青溪溪外山,山光长在有无间。mén wài qīng xī xī wài shān,shān guāng zhǎng zài yǒu wú jiān。
白云飞尽晴窗午,喜见遥峰露一班。bái yún fēi jǐn qíng chuāng wǔ,xǐ jiàn yáo fēng lù yī bān。

春江十咏

黄元实

春江雨过水溶溶,短棹孤篷有钓翁。chūn jiāng yǔ guò shuǐ róng róng,duǎn zhào gū péng yǒu diào wēng。
钓罢归来天向晚,一桡咿嘎月鸣中。diào bà guī lái tiān xiàng wǎn,yī ráo yī gā yuè míng zhōng。

春江十咏

黄元实

漠漠江烟晓未开,行人唤渡过江来。mò mò jiāng yān xiǎo wèi kāi,xíng rén huàn dù guò jiāng lái。
一篙不见水清浅,撑散眠鸥石畔苔。yī gāo bù jiàn shuǐ qīng qiǎn,chēng sàn mián ōu shí pàn tái。

春江十咏

黄元实

熟睡晴沙爱暖曦,鸬鹚鸂鶒莫相疑。shú shuì qíng shā ài nuǎn xī,lú cí xī chì mò xiāng yí。
江花江草春将遍,我亦忘机总不知。jiāng huā jiāng cǎo chūn jiāng biàn,wǒ yì wàng jī zǒng bù zhī。

春江十咏

黄元实

杨柳青青夹岸垂,含烟带雨总相宜。yáng liǔ qīng qīng jiā àn chuí,hán yān dài yǔ zǒng xiāng yí。
苏公十里湖边树,谁遣东风一夜移。sū gōng shí lǐ hú biān shù,shuí qiǎn dōng fēng yī yè yí。

春江十咏

黄元实

芳草平原日带曛,数声牧笛隔江闻。fāng cǎo píng yuán rì dài xūn,shù shēng mù dí gé jiāng wén。
江空馀响随风起,剡剡归鸦落暮云。jiāng kōng yú xiǎng suí fēng qǐ,shàn shàn guī yā luò mù yún。

武夷山二首

黄元实

宾云奏彻控青鸾,彩幔香销生翠寒。bīn yún zòu chè kòng qīng luán,cǎi màn xiāng xiāo shēng cuì hán。
三十六峰秋色里,月明人倚玉阑干。sān shí liù fēng qiū sè lǐ,yuè míng rén yǐ yù lán gàn。

武夷山二首

黄元实

九重云外步虚声,十二时中太古情。jiǔ zhòng yún wài bù xū shēng,shí èr shí zhōng tài gǔ qíng。
为问当年赤松子,人生何处是功成。wèi wèn dāng nián chì sōng zi,rén shēng hé chù shì gōng chéng。

杏坛

黄元实

相羊道德囿,爱此杏坛春。xiāng yáng dào dé yòu,ài cǐ xìng tán chūn。
碧溪落青嶂,绿树空红尘。bì xī luò qīng zhàng,lǜ shù kōng hóng chén。
缅怀洙泗乐,千载意如新。miǎn huái zhū sì lè,qiān zài yì rú xīn。
从容二三子,援琴咏天真。cóng róng èr sān zi,yuán qín yǒng tiān zhēn。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

平芜百亩敞南郭,四散人家隐篱落。píng wú bǎi mǔ chǎng nán guō,sì sàn rén jiā yǐn lí luò。
翳翳桑麻晓色浓,霏霏竹树晴光薄。yì yì sāng má xiǎo sè nóng,fēi fēi zhú shù qíng guāng báo。
大厦微茫垂柳边,残烧杳蔼苍山前。dà shà wēi máng chuí liǔ biān,cán shāo yǎo ǎi cāng shān qián。
侍郎故园渺何许,玉涧日暖流寒泉。shì láng gù yuán miǎo hé xǔ,yù jiàn rì nuǎn liú hán quán。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

苍涯倒浸太阴黑,倾动变化在倏忽。cāng yá dào jìn tài yīn hēi,qīng dòng biàn huà zài shū hū。
玉盘一夜出龙宫,金波万顷涵蟾窟。yù pán yī yè chū lóng gōng,jīn bō wàn qǐng hán chán kū。
木犀香湿露满山,斗角光动风生澜。mù xī xiāng shī lù mǎn shān,dòu jiǎo guāng dòng fēng shēng lán。
何人拔剑插桥柱,直通银河上广寒。hé rén bá jiàn chā qiáo zhù,zhí tōng yín hé shàng guǎng hán。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

碧空直耸石桥杪,一径林间几萦绕。bì kōng zhí sǒng shí qiáo miǎo,yī jìng lín jiān jǐ yíng rào。
不窥城市入境中,上梯宫殿出尘表。bù kuī chéng shì rù jìng zhōng,shàng tī gōng diàn chū chén biǎo。
潮师咸道雁塔高,三分留记龟石牢。cháo shī xián dào yàn tǎ gāo,sān fēn liú jì guī shí láo。
此地令人忆谢傅,何当携手同游遨。cǐ dì lìng rén yì xiè fù,hé dāng xié shǒu tóng yóu áo。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

嵬嵬圣石倚霄汉,障断濉南山一半。wéi wéi shèng shí yǐ xiāo hàn,zhàng duàn suī nán shān yī bàn。
荒郊冰柱尽消融,霁日琼崖尚璀璨。huāng jiāo bīng zhù jǐn xiāo róng,jì rì qióng yá shàng cuǐ càn。
鹤仙剪木飞云端,玉女弄月坐石盘。hè xiān jiǎn mù fēi yún duān,yù nǚ nòng yuè zuò shí pán。
可怜射猎人物远,瀑凌万壑弓旌寒。kě lián shè liè rén wù yuǎn,pù líng wàn hè gōng jīng hán。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

溪西诸峰崒且壮,一峰秀出横屏幛。xī xī zhū fēng zú qiě zhuàng,yī fēng xiù chū héng píng zhàng。
晴川落日漾馀波,碧树红霞闪清涨。qíng chuān luò rì yàng yú bō,bì shù hóng xiá shǎn qīng zhǎng。
青山咫尺常相望,旸谷万里昭回光。qīng shān zhǐ chǐ cháng xiāng wàng,yáng gǔ wàn lǐ zhāo huí guāng。
谁能乘风度绝顶,空陵倒影观扶桑。shuí néng chéng fēng dù jué dǐng,kōng líng dào yǐng guān fú sāng。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

宏博坊前望溪曲,沙平岸涧水深绿。hóng bó fāng qián wàng xī qū,shā píng àn jiàn shuǐ shēn lǜ。
孤舟妥帖若乘槎,短棹咿哑如转毂。gū zhōu tuǒ tiē ruò chéng chá,duǎn zhào yī yǎ rú zhuǎn gǔ。
行□憧憧风雨忙,济川滚滚流泽长。xíng chōng chōng fēng yǔ máng,jì chuān gǔn gǔn liú zé zhǎng。
谁谓江河渺空阔,半篙一苇俱可航。shuí wèi jiāng hé miǎo kōng kuò,bàn gāo yī wěi jù kě háng。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

沈沈绀宇据城阜,屹屹云楼挹星斗。shěn shěn gàn yǔ jù chéng fù,yì yì yún lóu yì xīng dòu。
画廊风静木鱼闲,青山日出华鲸吼。huà láng fēng jìng mù yú xián,qīng shān rì chū huá jīng hǒu。
蒲山蒲谷俱闻声,随叩随应何容情。pú shān pú gǔ jù wén shēng,suí kòu suí yīng hé róng qíng。
唤回迷途有归客,一滩月色浮空明。huàn huí mí tú yǒu guī kè,yī tān yuè sè fú kōng míng。

濉阳八景洋背春烟

黄元实

凤山胜绝三不见,竹木苍苍隔台殿。fèng shān shèng jué sān bù jiàn,zhú mù cāng cāng gé tái diàn。
仙宫云构接丹梯,清昼璆声袅香篆。xiān gōng yún gòu jiē dān tī,qīng zhòu qiú shēng niǎo xiāng zhuàn。
步虚讽彻瑶草凉,朝真斋罢紫芝香。bù xū fěng chè yáo cǎo liáng,cháo zhēn zhāi bà zǐ zhī xiāng。
侍宸白日骑鹤去,雷符绕壁馀神光。shì chén bái rì qí hè qù,léi fú rào bì yú shén guāng。