古诗词

邓文原

题赵千里春景

邓文原

笼烟杨柳娇无力,着雨桃花冶有姿。lóng yān yáng liǔ jiāo wú lì,zhe yǔ táo huā yě yǒu zī。
人在画楼春睡起,不知溪上有新诗。rén zài huà lóu chūn shuì qǐ,bù zhī xī shàng yǒu xīn shī。

题危太朴所藏荥阳郑虔画秋峦横霭图二首

邓文原

金风瑟瑟入空山,村落人家叶尽斑。jīn fēng sè sè rù kōng shān,cūn luò rén jiā yè jǐn bān。
羡杀个中奇绝处,一天烟霭有无间。xiàn shā gè zhōng qí jué chù,yī tiān yān ǎi yǒu wú jiān。

题危太朴所藏荥阳郑虔画秋峦横霭图二首

邓文原

郑君胸次有江山,应识区区只一斑。zhèng jūn xiōng cì yǒu jiāng shān,yīng shí qū qū zhǐ yī bān。
山色空蒙斜日里,郁林遥指碧云间。shān sè kōng méng xié rì lǐ,yù lín yáo zhǐ bì yún jiān。

题赵子昂为袁清容画春景仿小李

邓文原

王孙久别同朝侣,为写晴云百叠峰。wáng sūn jiǔ bié tóng cháo lǚ,wèi xiě qíng yún bǎi dié fēng。
挂起碧窗凝望处,画中今喜故人逢。guà qǐ bì chuāng níng wàng chù,huà zhōng jīn xǐ gù rén féng。

雨中次范德机见寄杂兴韵

邓文原

穷巷积阴雨,离居寡悰情。qióng xiàng jī yīn yǔ,lí jū guǎ cóng qíng。
安得壒埃风,逍遥余上征。ān dé ài āi fēng,xiāo yáo yú shàng zhēng。
长日有逝川,春花无晚荣。zhǎng rì yǒu shì chuān,chūn huā wú wǎn róng。
永怀山泽居,好遁潜英声。yǒng huái shān zé jū,hǎo dùn qián yīng shēng。
於陵方灌园,庞公不入城。yú líng fāng guàn yuán,páng gōng bù rù chéng。
此意岂忘世,咏歌以濯清。cǐ yì qǐ wàng shì,yǒng gē yǐ zhuó qīng。
今我梦江国,噭噭鹈鴂鸣。jīn wǒ mèng jiāng guó,jiào jiào tí jué míng。
不忧芳草歇,但恐白发生。bù yōu fāng cǎo xiē,dàn kǒng bái fā shēng。
归休企前哲,矢言著贞诚。guī xiū qǐ qián zhé,shǐ yán zhù zhēn chéng。
悠悠莫识察,思子携手行。yōu yōu mò shí chá,sī zi xié shǒu xíng。

题高尚书夜山图

邓文原

吴山面沧江,中秋气飒爽。wú shān miàn cāng jiāng,zhōng qiū qì sà shuǎng。
楼居谪仙后,公退谢尘鞅。lóu jū zhé xiān hòu,gōng tuì xiè chén yāng。
孤月出海上,高怀一俯仰。gū yuè chū hǎi shàng,gāo huái yī fǔ yǎng。
佳哉高侯画,得意超象罔。jiā zāi gāo hóu huà,dé yì chāo xiàng wǎng。
我来秋向晚,月色寒莽苍。wǒ lái qiū xiàng wǎn,yuè sè hán mǎng cāng。
山远落木净,风高怒潮响。shān yuǎn luò mù jìng,fēng gāo nù cháo xiǎng。
奔腾万云气,忽驾苍虬上。bēn téng wàn yún qì,hū jià cāng qiú shàng。
平湖雨翻江,渺渺波荡桨。píng hú yǔ fān jiāng,miǎo miǎo bō dàng jiǎng。
回思图画时,岁月倏已往。huí sī tú huà shí,suì yuè shū yǐ wǎng。
山川更晦明,阴阳递消长。shān chuān gèng huì míng,yīn yáng dì xiāo zhǎng。
人生何独劳,局促老穹壤。rén shēng hé dú láo,jú cù lǎo qióng rǎng。
我将乘倒景,千载纵清赏。wǒ jiāng chéng dào jǐng,qiān zài zòng qīng shǎng。
松乔遗世人,一笑凌烟像。sōng qiáo yí shì rén,yī xiào líng yān xiàng。

题丁氏松涧图

邓文原

天目之峰凌紫烟,下周林壑纡长川。tiān mù zhī fēng líng zǐ yān,xià zhōu lín hè yū zhǎng chuān。
清池斗绝涵倒景,神运直自疏凿先。qīng chí dòu jué hán dào jǐng,shén yùn zhí zì shū záo xiān。
彼美幽贞庐,闲房曲奥辛夷荃。bǐ měi yōu zhēn lú,xián fáng qū ào xīn yí quán。
苍官手植经几年,灵虬夭矫今参天。cāng guān shǒu zhí jīng jǐ nián,líng qiú yāo jiǎo jīn cān tiān。
门前朝流暮流水,但闻激石泻濑鸣溅溅。mén qián cháo liú mù liú shuǐ,dàn wén jī shí xiè lài míng jiàn jiàn。
山人养真衡茅下,有书可读琴可弦。shān rén yǎng zhēn héng máo xià,yǒu shū kě dú qín kě xián。
意行清涧曲,长啸松风前。yì xíng qīng jiàn qū,zhǎng xiào sōng fēng qián。
山月出林高,溪花弄春妍。shān yuè chū lín gāo,xī huā nòng chūn yán。
仙人歌来夜将半,天空鹤唳山凄然。xiān rén gē lái yè jiāng bàn,tiān kōng hè lì shān qī rán。
飙尘大笑狂驰子,口诵丹诀传真玄。biāo chén dà xiào kuáng chí zi,kǒu sòng dān jué chuán zhēn xuán。
我欲从之结邻屋,得疏药圃谋芝田。wǒ yù cóng zhī jié lín wū,dé shū yào pǔ móu zhī tián。

山中居

邓文原

山人独向山中居,风雨不庇三椽庐。shān rén dú xiàng shān zhōng jū,fēng yǔ bù bì sān chuán lú。
短衣破帽家无储,形忘意适心自娱。duǎn yī pò mào jiā wú chǔ,xíng wàng yì shì xīn zì yú。
挂壁拄杖悬珊瑚,鬼神遁迹蛟龙趋。guà bì zhǔ zhàng xuán shān hú,guǐ shén dùn jì jiāo lóng qū。
眼前不识为妻孥,生平岂解躬耕锄。yǎn qián bù shí wèi qī nú,shēng píng qǐ jiě gōng gēng chú。
黄精采苗供晓餔,碧溪饮泉倾瓠壶。huáng jīng cǎi miáo gōng xiǎo bù,bì xī yǐn quán qīng hù hú。
行歌紫薇眠枕书,梦游沧海坐钓鱼。xíng gē zǐ wēi mián zhěn shū,mèng yóu cāng hǎi zuò diào yú。
云雾烟霞同卷舒,狙猿麋鹿相惊呼。yún wù yān xiá tóng juǎn shū,jū yuán mí lù xiāng jīng hū。
颠崖苍苍日欲晡,举手拊掌笑挽须。diān yá cāng cāng rì yù bū,jǔ shǒu fǔ zhǎng xiào wǎn xū。
起望八极吞五湖,乔松在足凭空虚。qǐ wàng bā jí tūn wǔ hú,qiáo sōng zài zú píng kōng xū。
有客跨鹤来须臾,庞眉皓齿当坐隅。yǒu kè kuà hè lái xū yú,páng méi hào chǐ dāng zuò yú。
绮语唾落飞明珠,翻身别去登康衢。qǐ yǔ tuò luò fēi míng zhū,fān shēn bié qù dēng kāng qú。
寄言击壤人有无,茅茨风俗今何如。jì yán jī rǎng rén yǒu wú,máo cí fēng sú jīn hé rú。

梁贡父学士江行阻风图

邓文原

匡庐枕长江,彭蠡居上游。kuāng lú zhěn zhǎng jiāng,péng lí jū shàng yóu。
我幼不识风涛怒,但喜青山绵亘急橹鸣中流。wǒ yòu bù shí fēng tāo nù,dàn xǐ qīng shān mián gèn jí lǔ míng zhōng liú。
老来行道增百忧,山有虎兕水次多蛟虬。lǎo lái xíng dào zēng bǎi yōu,shān yǒu hǔ sì shuǐ cì duō jiāo qiú。
梁公示我江上图,空斋飒爽回高秋。liáng gōng shì wǒ jiāng shàng tú,kōng zhāi sà shuǎng huí gāo qiū。
想见飞廉簸荡驱阳侯,雷鼓动地万貔貅。xiǎng jiàn fēi lián bǒ dàng qū yáng hóu,léi gǔ dòng dì wàn pí xiū。
连樯十日不得发,何异骏马伏枥鹰在韝。lián qiáng shí rì bù dé fā,hé yì jùn mǎ fú lì yīng zài gōu。
行人徼福古祠下,洁觞置酒旨且柔。xíng rén jiǎo fú gǔ cí xià,jié shāng zhì jiǔ zhǐ qiě róu。
小姑倚绝岸,彭郎渺孤洲。xiǎo gū yǐ jué àn,péng láng miǎo gū zhōu。
脉脉关情隔烟水,不如天孙绝汉从牵牛。mài mài guān qíng gé yān shuǐ,bù rú tiān sūn jué hàn cóng qiān niú。
明发风止江镜净,楚天无际来棹讴。míng fā fēng zhǐ jiāng jìng jìng,chǔ tiān wú jì lái zhào ōu。
回首系舟处,惟有参差烟树飞凫鸥。huí shǒu xì zhōu chù,wéi yǒu cān chà yān shù fēi fú ōu。
世事翻覆那有定,人生忧乐为谁谋。shì shì fān fù nà yǒu dìng,rén shēng yōu lè wèi shuí móu。
慨彼东逝川,白日不得须臾留。kǎi bǐ dōng shì chuān,bái rì bù dé xū yú liú。
濯沧浪,委浮休,买田结屋山之幽。zhuó cāng làng,wěi fú xiū,mǎi tián jié wū shān zhī yōu。
撷芳钓鲜亦足乐,安用高门列鼎冠盖夸鸣驺。xié fāng diào xiān yì zú lè,ān yòng gāo mén liè dǐng guān gài kuā míng zōu。

题高尚书秋山暮霭图

邓文原

傍溪草舍隔林中,望际云山翠几重。bàng xī cǎo shě gé lín zhōng,wàng jì yún shān cuì jǐ zhòng。
长忆雨馀闲信马,轻鞭遥指两三峰。zhǎng yì yǔ yú xián xìn mǎ,qīng biān yáo zhǐ liǎng sān fēng。

题开元宫图

邓文原

西湖春动风泠泠,歘忽鼓瑟窥湘灵。xī hú chūn dòng fēng líng líng,chuā hū gǔ sè kuī xiāng líng。
夫君要眇降云軿,椒堂桂栋罗芳馨。fū jūn yào miǎo jiàng yún píng,jiāo táng guì dòng luó fāng xīn。
春城日逝崦嵫暮,幽梦重门锁花雾。chūn chéng rì shì yān zī mù,yōu mèng zhòng mén suǒ huā wù。
玉箫声沈凤飞去,迸入秋风五陵树。yù xiāo shēng shěn fèng fēi qù,bèng rù qiū fēng wǔ líng shù。
至人高怀视云浮,昔者金屋今丹丘。zhì rén gāo huái shì yún fú,xī zhě jīn wū jīn dān qiū。
白鹤来下明月楼,知有王乔飞舄游。bái hè lái xià míng yuè lóu,zhī yǒu wáng qiáo fēi xì yóu。
仙人好幻多戏剧,海变桑田莲变碧。xiān rén hǎo huàn duō xì jù,hǎi biàn sāng tián lián biàn bì。
百灵呵护融风息,依旧琼台绛宇炫耀云五色。bǎi líng hē hù róng fēng xī,yī jiù qióng tái jiàng yǔ xuàn yào yún wǔ sè。

题张繇所画霜林云岫图

邓文原

惭余生也晚,未能识君颜。cán yú shēng yě wǎn,wèi néng shí jūn yán。
宿秉川岳气,时发胸臆山。sù bǐng chuān yuè qì,shí fā xiōng yì shān。
涧壑自回互,溪林若萦环。jiàn hè zì huí hù,xī lín ruò yíng huán。
云光映天色,秋叶舒锦斑。yún guāng yìng tiān sè,qiū yè shū jǐn bān。
室中有扬子,向晚启玄关。shì zhōng yǒu yáng zi,xiàng wǎn qǐ xuán guān。
何如尘外侣,日夕相与还。hé rú chén wài lǚ,rì xī xiāng yǔ hái。
悠悠个中意,未许落人寰。yōu yōu gè zhōng yì,wèi xǔ luò rén huán。

阎立本西岭春云图

邓文原

旅人陟春山,回互临幽绝。lǚ rén zhì chūn shān,huí hù lín yōu jué。
马首触层云,鸟鸣当三月。mǎ shǒu chù céng yún,niǎo míng dāng sān yuè。
桃萼烂虚空,松风吹洞越。táo è làn xū kōng,sōng fēng chuī dòng yuè。
高岑上青苍,曲磴夐敧缺。gāo cén shàng qīng cāng,qū dèng xiòng jī quē。
涧壑泻飞流,烟霭忽明灭。jiàn hè xiè fēi liú,yān ǎi hū míng miè。
灵仙扣丹房,素女开瑶穴。líng xiān kòu dān fáng,sù nǚ kāi yáo xué。
乡关在遐方,中情向谁说。xiāng guān zài xiá fāng,zhōng qíng xiàng shuí shuō。
忽闻上方钟,午餐僧已设。hū wén shàng fāng zhōng,wǔ cān sēng yǐ shè。
阎子为此图,玩之未能辍。yán zi wèi cǐ tú,wán zhī wèi néng chuò。
恐为造化憎,堤备六丁掣。kǒng wèi zào huà zēng,dī bèi liù dīng chè。

卢鸿庐岳观泉图

邓文原

九江峙庐岳,盘回几许深。jiǔ jiāng zhì lú yuè,pán huí jǐ xǔ shēn。
绝壁倚霄汉,溅瀑直千寻。jué bì yǐ xiāo hàn,jiàn pù zhí qiān xún。
飕飗松风至,仿佛苍龙吟。sōu liú sōng fēng zhì,fǎng fú cāng lóng yín。
叠石挺琼树,飞楼起危岑。dié shí tǐng qióng shù,fēi lóu qǐ wēi cén。
流沫洒虚阑,长歌响涧阴。liú mò sǎ xū lán,zhǎng gē xiǎng jiàn yīn。
云深草木润,风度烟景沈。yún shēn cǎo mù rùn,fēng dù yān jǐng shěn。
何来暂停辔,于焉散烦襟。hé lái zàn tíng pèi,yú yān sàn fán jīn。
余以罹尘鞅,未得谐夙心。yú yǐ lí chén yāng,wèi dé xié sù xīn。
能知此中意,奚事方外寻。néng zhī cǐ zhōng yì,xī shì fāng wài xún。
良图为尔袭,比胜双奇琛。liáng tú wèi ěr xí,bǐ shèng shuāng qí chēn。

题李思训寒江晚山图

邓文原

李唐王孙重毫素,爱写寒江千万树。lǐ táng wáng sūn zhòng háo sù,ài xiě hán jiāng qiān wàn shù。
上有蓬莱五色云,下有仙家几庭户。shàng yǒu péng lái wǔ sè yún,xià yǒu xiān jiā jǐ tíng hù。
清霜点作秋满林,咫尺瑶窗起烟雾。qīng shuāng diǎn zuò qiū mǎn lín,zhǐ chǐ yáo chuāng qǐ yān wù。
西风吹动晚山苍,归舟掩映犹堪数。xī fēng chuī dòng wǎn shān cāng,guī zhōu yǎn yìng yóu kān shù。
迢迢锦水泛双凫,漠漠青天飞雪鹭。tiáo tiáo jǐn shuǐ fàn shuāng fú,mò mò qīng tiān fēi xuě lù。
人间画手非不多,谁似李侯得真趣。rén jiān huà shǒu fēi bù duō,shuí shì lǐ hóu dé zhēn qù。
李侯宿世列仙俦,更有何人同出处。lǐ hóu sù shì liè xiān chóu,gèng yǒu hé rén tóng chū chù。
徽庙题来字字真,把玩殷勤乃奇遇。huī miào tí lái zì zì zhēn,bǎ wán yīn qín nǎi qí yù。
斯图斯景世莫传,古汴荒凉风景暮。sī tú sī jǐng shì mò chuán,gǔ biàn huāng liáng fēng jǐng mù。
眼中人事已非前,画里山川尚如故。yǎn zhōng rén shì yǐ fēi qián,huà lǐ shān chuān shàng rú gù。
老我披图一怆然,落日长歌漫为赋。lǎo wǒ pī tú yī chuàng rán,luò rì zhǎng gē màn wèi fù。

王摩诘春溪捕鱼图

邓文原

辋川之景天下奇,我惜曾闻不曾识。wǎng chuān zhī jǐng tiān xià qí,wǒ xī céng wén bù céng shí。
若人笔端斡玄气,万顷烟涛归咫尺。ruò rén bǐ duān wò xuán qì,wàn qǐng yān tāo guī zhǐ chǐ。
渔翁生事浩无穷,醉挹青蓝洗胸臆。yú wēng shēng shì hào wú qióng,zuì yì qīng lán xǐ xiōng yì。
或披蓑笠卧寒蟾,或倚孤篷蘸空碧。huò pī suō lì wò hán chán,huò yǐ gū péng zhàn kōng bì。
静观此理良可娱,应须仰慕王摩诘。jìng guān cǐ lǐ liáng kě yú,yīng xū yǎng mù wáng mó jí。

李昭道春江图

邓文原

江上乱山青束笋,平沙草树望不尽。jiāng shàng luàn shān qīng shù sǔn,píng shā cǎo shù wàng bù jǐn。
大江入海来滚滚,吐雨吞云杂蛟蜃。dà jiāng rù hǎi lái gǔn gǔn,tǔ yǔ tūn yún zá jiāo shèn。
中有崔嵬夐绝之高亭,远出晴空寒数仞。zhōng yǒu cuī wéi xiòng jué zhī gāo tíng,yuǎn chū qíng kōng hán shù rèn。
江山传舍观英雄,英雄尽说孙江东。jiāng shān chuán shě guān yīng xióng,yīng xióng jǐn shuō sūn jiāng dōng。
自从得地双鹤翁,紫髯一拂豚犬空。zì cóng dé dì shuāng hè wēng,zǐ rán yī fú tún quǎn kōng。
石田睡起秋屡丰,归耕应羡汉阴翁。shí tián shuì qǐ qiū lǚ fēng,guī gēng yīng xiàn hàn yīn wēng。

赵干春山曲坞图

邓文原

春云尽敛青山出,雨过千林翠犹滴。chūn yún jǐn liǎn qīng shān chū,yǔ guò qiān lín cuì yóu dī。
桃花历乱柳芊绵,两两啼莺在林隙。táo huā lì luàn liǔ qiān mián,liǎng liǎng tí yīng zài lín xì。
短桥深树阿谁家,楼阁重重映晓霞。duǎn qiáo shēn shù ā shuí jiā,lóu gé zhòng zhòng yìng xiǎo xiá。
往来岂是避秦客,理乱不闻度岁华。wǎng lái qǐ shì bì qín kè,lǐ luàn bù wén dù suì huá。
衡门草绿深于染,回塘潋滟流青靛。héng mén cǎo lǜ shēn yú rǎn,huí táng liàn yàn liú qīng diàn。
鸡鸣犬吠各成村,岩际飞泉如白练。jī míng quǎn fèi gè chéng cūn,yán jì fēi quán rú bái liàn。
虚亭寂历倚江开,图画千重入望来。xū tíng jì lì yǐ jiāng kāi,tú huà qiān zhòng rù wàng lái。
桃源山庄何足数,此卷真足称奇哉。táo yuán shān zhuāng hé zú shù,cǐ juǎn zhēn zú chēng qí zāi。
画史当年推赵干,妙笔流传人所羡。huà shǐ dāng nián tuī zhào gàn,miào bǐ liú chuán rén suǒ xiàn。
吁嗟乎人去悠悠不可呼,为君赋此期重见。xū jiē hū rén qù yōu yōu bù kě hū,wèi jūn fù cǐ qī zhòng jiàn。

王晋卿蜀道寒云图

邓文原

巨灵何年移五岳,石扇中开两厓削。jù líng hé nián yí wǔ yuè,shí shàn zhōng kāi liǎng yá xuē。
峡中六月清风寒,仰视青冥何漠漠。xiá zhōng liù yuè qīng fēng hán,yǎng shì qīng míng hé mò mò。
碧溪屈曲通冷泉,绀叶玲珑带篱落。bì xī qū qū tōng lěng quán,gàn yè líng lóng dài lí luò。
勾连石栈不可梯,缥缈烟中见楼阁。gōu lián shí zhàn bù kě tī,piāo miǎo yān zhōng jiàn lóu gé。
行行游子几经年,几度空林愁夜鹤。xíng xíng yóu zi jǐ jīng nián,jǐ dù kōng lín chóu yè hè。
仙峰历览岂不嘉,还忆白云旧岩壑。xiān fēng lì lǎn qǐ bù jiā,hái yì bái yún jiù yán hè。
江城过雨秋气凉,时有疏钟度寥廓。jiāng chéng guò yǔ qiū qì liáng,shí yǒu shū zhōng dù liáo kuò。
山林如此谁能为?都尉丹青深问学。shān lín rú cǐ shuí néng wèi?dōu wèi dān qīng shēn wèn xué。
当年故习一销镕,三百馀年无与角。dāng nián gù xí yī xiāo róng,sān bǎi yú nián wú yǔ jiǎo。
君家珍秘在云房,六时展对忘离索。jūn jiā zhēn mì zài yún fáng,liù shí zhǎn duì wàng lí suǒ。
我诗渠画相后先,固应不负三生约。wǒ shī qú huà xiāng hòu xiān,gù yīng bù fù sān shēng yuē。

李思训妙笔

邓文原

李侯丹青胜结绿,贝阙珠宫看不足。lǐ hóu dān qīng shèng jié lǜ,bèi quē zhū gōng kàn bù zú。
偶研丹碧写春山,万壑千峰仅盈幅。ǒu yán dān bì xiě chūn shān,wàn hè qiān fēng jǐn yíng fú。
应知深处有神仙,花落花开度岁年。yīng zhī shēn chù yǒu shén xiān,huā luò huā kāi dù suì nián。
扁舟自是寻真侣,为觅桃源一洞天。biǎn zhōu zì shì xún zhēn lǚ,wèi mì táo yuán yī dòng tiān。
8712345