古诗词

独乐园主

咏史

独乐园主

三皇之前不可传,尧舜垂衣化自然。sān huáng zhī qián bù kě chuán,yáo shùn chuí yī huà zì rán。
夏衰商败兵革起,征讨有罪非传贤。xià shuāi shāng bài bīng gé qǐ,zhēng tǎo yǒu zuì fēi chuán xián。
苍姬种德极深厚,历载八百何绵绵。cāng jī zhǒng dé jí shēn hòu,lì zài bā bǎi hé mián mián。
孔丘孟轲不得位,唯有文字登书编;kǒng qiū mèng kē bù dé wèi,wéi yǒu wén zì dēng shū biān;
春秋笔削严一字,诛恶褒善持大权;chūn qiū bǐ xuē yán yī zì,zhū è bāo shàn chí dà quán;
丘明作传详本末,下迨战国何茫然。qiū míng zuò chuán xiáng běn mò,xià dài zhàn guó hé máng rán。
秦皇并吞六王毕,始废封建迷井田;qín huáng bìng tūn liù wáng bì,shǐ fèi fēng jiàn mí jǐng tián;
功高自谓传万世,仁义不施徒托仙;gōng gāo zì wèi chuán wàn shì,rén yì bù shī tú tuō xiān;
东游弗返祖龙死,赤灵火德明中天。dōng yóu fú fǎn zǔ lóng sǐ,chì líng huǒ dé míng zhōng tiān。
汉朝文景称至治,刑措可比成康前;hàn cháo wén jǐng chēng zhì zhì,xíng cuò kě bǐ chéng kāng qián;
无端杂用黄老术,是以未得称其全。wú duān zá yòng huáng lǎo shù,shì yǐ wèi dé chēng qí quán。
王莽贼臣篡汉祚,赖有光武如周宣;wáng mǎng zéi chén cuàn hàn zuò,lài yǒu guāng wǔ rú zhōu xuān;
云台名将应列宿,婉婉良策扶戎轩;yún tái míng jiāng yīng liè sù,wǎn wǎn liáng cè fú róng xuān;
绝胜高祖醢彭越,可比周召终天年。jué shèng gāo zǔ hǎi péng yuè,kě bǐ zhōu zhào zhōng tiān nián。
崇儒往谒曲阜庙,典章灿灿罗星躔;chóng rú wǎng yè qū fù miào,diǎn zhāng càn càn luó xīng chán;
后人不省创业苦,宠任阉宦皆貂蝉;hòu rén bù shěng chuàng yè kǔ,chǒng rèn yān huàn jiē diāo chán;
西园粥爵诚可耻,党锢忠士灾何延。xī yuán zhōu jué chéng kě chǐ,dǎng gù zhōng shì zāi hé yán。
一朝曹氏帝称魏,铜驼荆棘生荒烟;yī cháo cáo shì dì chēng wèi,tóng tuó jīng jí shēng huāng yān;
关张早死后主弱,典午自帝开坤埏。guān zhāng zǎo sǐ hòu zhǔ ruò,diǎn wǔ zì dì kāi kūn shān。
五胡云扰乱中国,五马南渡何翩翩。wǔ hú yún rǎo luàn zhōng guó,wǔ mǎ nán dù hé piān piān。
六朝兴废有得失,岂知合并归杨坚;liù cháo xīng fèi yǒu dé shī,qǐ zhī hé bìng guī yáng jiān;
琼花城里建宫阙,汴河春水浮龙船。qióng huā chéng lǐ jiàn gōng quē,biàn hé chūn shuǐ fú lóng chuán。
乱离思治否复泰,唐室高祖催飞骞;luàn lí sī zhì fǒu fù tài,táng shì gāo zǔ cuī fēi qiān;
秦王神武不可及,遂承天祚传高玄。qín wáng shén wǔ bù kě jí,suì chéng tiān zuò chuán gāo xuán。
大纲不正有惭色,我尝抚卷思其渊。dà gāng bù zhèng yǒu cán sè,wǒ cháng fǔ juǎn sī qí yuān。
纷纷女祸握神器,扰扰藩镇横戈鋋;fēn fēn nǚ huò wò shén qì,rǎo rǎo fān zhèn héng gē chán;
乘舆避乱数奔窜,翠华几度游西川。chéng yú bì luàn shù bēn cuàn,cuì huá jǐ dù yóu xī chuān。
黄巢残贼不忍说,白骨山积血成泉;huáng cháo cán zéi bù rěn shuō,bái gǔ shān jī xuè chéng quán;
侵凌渐使唐祚绝,江海虽大犹涓涓。qīn líng jiàn shǐ táng zuò jué,jiāng hǎi suī dà yóu juān juān。
朱温降将乃一贼,僭号暂时得复失。zhū wēn jiàng jiāng nǎi yī zéi,jiàn hào zàn shí dé fù shī。
后唐石晋暨知远,但以功利不尚德。hòu táng shí jìn jì zhī yuǎn,dàn yǐ gōng lì bù shàng dé。
周家亦僭登天基,独有世宗明治术。zhōu jiā yì jiàn dēng tiān jī,dú yǒu shì zōng míng zhì shù。
我朝列圣皆深仁,天下苍生得苏息。wǒ cháo liè shèng jiē shēn rén,tiān xià cāng shēng dé sū xī。
史书浩浩充屋栋,人主欲观宁遍及。shǐ shū hào hào chōng wū dòng,rén zhǔ yù guān níng biàn jí。
小臣纂集作通鉴,治乱兴亡明似日。xiǎo chén zuǎn jí zuò tōng jiàn,zhì luàn xīng wáng míng shì rì。
愿言乙夜细垂观,比美成王戒无逸。yuàn yán yǐ yè xì chuí guān,bǐ měi chéng wáng jiè wú yì。