古诗词

萧国宝

闲居

萧国宝

开扉对东皋,逸兴觉偏豪。kāi fēi duì dōng gāo,yì xīng jué piān háo。
积雨苔痕合,残阳树影高。jī yǔ tái hén hé,cán yáng shù yǐng gāo。
独醒无酒债,多病为诗劳。dú xǐng wú jiǔ zhài,duō bìng wèi shī láo。
学得安贫法,悠然读楚骚。xué dé ān pín fǎ,yōu rán dú chǔ sāo。

秋思

萧国宝

闲看浮云白,临风清且凉。xián kàn fú yún bái,lín fēng qīng qiě liáng。
烟林含紫翠,霜菊闲青黄。yān lín hán zǐ cuì,shuāng jú xián qīng huáng。
远浦沈孤鹜,荒郊宿野航。yuǎn pǔ shěn gū wù,huāng jiāo sù yě háng。
心空随地静,木石自相忘。xīn kōng suí dì jìng,mù shí zì xiāng wàng。

饯张大使游淮

萧国宝

竟夕相欢无俗宾,悲歌弹剑壮青鳞。jìng xī xiāng huān wú sú bīn,bēi gē dàn jiàn zhuàng qīng lín。
一篷夜雨家山梦,千里春风淮海身。yī péng yè yǔ jiā shān mèng,qiān lǐ chūn fēng huái hǎi shēn。
缆解河桥杨柳密,酒沽村店杏花新。lǎn jiě hé qiáo yáng liǔ mì,jiǔ gū cūn diàn xìng huā xīn。
此行早献安南策,露布争传夺虎巾。cǐ xíng zǎo xiàn ān nán cè,lù bù zhēng chuán duó hǔ jīn。

春日

萧国宝

东风竟日掩柴关,读罢离骚新火烟。dōng fēng jìng rì yǎn chái guān,dú bà lí sāo xīn huǒ yān。
一彗落红春扫地,半篙新绿水连天。yī huì luò hóng chūn sǎo dì,bàn gāo xīn lǜ shuǐ lián tiān。
梦魂枕上惊蝴蝶,乡思灯前怯杜鹃。mèng hún zhěn shàng jīng hú dié,xiāng sī dēng qián qiè dù juān。
只为儒冠空白发,几将心事赋归鞭。zhǐ wèi rú guān kōng bái fā,jǐ jiāng xīn shì fù guī biān。

晚兴

萧国宝

翻尽残书已落晖,樵歌引我出柴扉。fān jǐn cán shū yǐ luò huī,qiáo gē yǐn wǒ chū chái fēi。
江横露气吞渔艇,风挟秋声动羽衣。jiāng héng lù qì tūn yú tǐng,fēng xié qiū shēng dòng yǔ yī。
沙草荒凉黄犊卧,渚花萧瑟白鸥飞。shā cǎo huāng liáng huáng dú wò,zhǔ huā xiāo sè bái ōu fēi。
断云数片无拘束,满目青山入翠微。duàn yún shù piàn wú jū shù,mǎn mù qīng shān rù cuì wēi。

九日风雨

萧国宝

无端风雨路漫漫,合作重阳一日寒。wú duān fēng yǔ lù màn màn,hé zuò zhòng yáng yī rì hán。
酒带儒酸休怪吏,花含客泪欲辞官。jiǔ dài rú suān xiū guài lì,huā hán kè lèi yù cí guān。
蛩声强聒江城晚,雁影横沈塔水宽。qióng shēng qiáng guā jiāng chéng wǎn,yàn yǐng héng shěn tǎ shuǐ kuān。
闲就竹床成一梦,小儿偷为整颓冠。xián jiù zhú chuáng chéng yī mèng,xiǎo ér tōu wèi zhěng tuí guān。

次韵寄梵天方丈古岩

萧国宝

方将飞锡思匆匆,竟夕蒲团月影重。fāng jiāng fēi xī sī cōng cōng,jìng xī pú tuán yuè yǐng zhòng。
剖破菊篱花雨散,心归莲社色身空。pōu pò jú lí huā yǔ sàn,xīn guī lián shè sè shēn kōng。
栖禅石暖云生衲,载酒船香雪满篷。qī chán shí nuǎn yún shēng nà,zài jiǔ chuán xiāng xuě mǎn péng。
简尽残经无字悟,觉来幡动不关风。jiǎn jǐn cán jīng wú zì wù,jué lái fān dòng bù guān fēng。

山居咏

萧国宝

残红零落鸟无言,结竹为篱梦不喧。cán hóng líng luò niǎo wú yán,jié zhú wèi lí mèng bù xuān。
雨渍短垣茸草色,水涵空石露蒲根。yǔ zì duǎn yuán rōng cǎo sè,shuǐ hán kōng shí lù pú gēn。
风摇碎影春将尽,烟裹深林月欲昏。fēng yáo suì yǐng chūn jiāng jǐn,yān guǒ shēn lín yuè yù hūn。
冷砚久荒时一洗,墨香狼藉引鱼吞。lěng yàn jiǔ huāng shí yī xǐ,mò xiāng láng jí yǐn yú tūn。

夜过吴江

萧国宝

西风飒飒一帆轻,路入松陵夜正清。xī fēng sà sà yī fān qīng,lù rù sōng líng yè zhèng qīng。
市户残灯临水影,渔村短笛隔云声。shì hù cán dēng lín shuǐ yǐng,yú cūn duǎn dí gé yún shēng。
丹枫叶落霜初肃,白苇花开月倍明。dān fēng yè luò shuāng chū sù,bái wěi huā kāi yuè bèi míng。
我有元龙豪气在,四桥波浪不须惊。wǒ yǒu yuán lóng háo qì zài,sì qiáo bō làng bù xū jīng。

冬夜

萧国宝

虚室寒侵骨,疏梅月影床。xū shì hán qīn gǔ,shū méi yuè yǐng chuáng。
三更孤雁泪,悲怨不成行。sān gèng gū yàn lèi,bēi yuàn bù chéng xíng。

赠寂堂和尚

萧国宝

冷云和衲定,悟到觉身轻。lěng yún hé nà dìng,wù dào jué shēn qīng。
地静人偏胜,山空水亦灵。dì jìng rén piān shèng,shān kōng shuǐ yì líng。

题画

萧国宝

半山苍霭销招提,托宿僧寮路欲迷。bàn shān cāng ǎi xiāo zhāo tí,tuō sù sēng liáo lù yù mí。
惟有晓钟遮不断,数声吹落小桥西。wéi yǒu xiǎo zhōng zhē bù duàn,shù shēng chuī luò xiǎo qiáo xī。