古诗词

钱良右

次韵答虞道园

钱良右

笔翰风流说晋唐,敢将拙恶比诸郎。bǐ hàn fēng liú shuō jìn táng,gǎn jiāng zhuō è bǐ zhū láng。
健豪日费徒成冢,秃鬓年侵不待霜。jiàn háo rì fèi tú chéng zhǒng,tū bìn nián qīn bù dài shuāng。
才士宜从鹓鹭序,畸人合住水云乡。cái shì yí cóng yuān lù xù,jī rén hé zhù shuǐ yún xiāng。
岂期天藻亭中老,远寄词章胜采芳。qǐ qī tiān zǎo tíng zhōng lǎo,yuǎn jì cí zhāng shèng cǎi fāng。

余自至元元贞间客杭得交子行父虽齿在余先甚款密也余往来于杭有年间归吴门每承以诗或书尺见寄今犹有存者其过山村翁诀别之诗按胡汲仲先生冢铭乃至大四年也越三十一年为至正改元始见其手迹于卢山甫家感悼之馀为作七言一首以附于后亦挽之之意云时余六十又四

钱良右

无家人拟地行仙,自号青霞小洞天。wú jiā rén nǐ dì xíng xiān,zì hào qīng xiá xiǎo dòng tiān。
爱竹每留缘郭寺,吹箫时泛过湖船。ài zhú měi liú yuán guō sì,chuī xiāo shí fàn guò hú chuán。
诗魂渺渺波摇月,篆脚垂垂雨在川。shī hún miǎo miǎo bō yáo yuè,zhuàn jiǎo chuí chuí yǔ zài chuān。
老我犹能见遗墨,可堪回首断桥边。lǎo wǒ yóu néng jiàn yí mò,kě kān huí shǒu duàn qiáo biān。

题赵子固兰蕙图二首

钱良右

生意苦不繁,托根那计畹。shēng yì kǔ bù fán,tuō gēn nà jì wǎn。
只怜君子花,西风亦相偃。zhǐ lián jūn zi huā,xī fēng yì xiāng yǎn。

题赵子固兰蕙图二首

钱良右

百亩不同调,数花常自春。bǎi mǔ bù tóng diào,shù huā cháng zì chūn。
风流高韵在,优孟是何人。fēng liú gāo yùn zài,yōu mèng shì hé rén。

题赵子固四香画卷

钱良右

名卉交加迥绝尘,芳香秀色映清真。míng huì jiāo jiā jiǒng jué chén,fāng xiāng xiù sè yìng qīng zhēn。
岁华相对空山晚,不羡长安桃李春。suì huá xiāng duì kōng shān wǎn,bù xiàn zhǎng ān táo lǐ chūn。

题所南老子推篷竹图

钱良右

南翁高卧似渊明,不种黄花种竹君。nán wēng gāo wò shì yuān míng,bù zhǒng huáng huā zhǒng zhú jūn。
挂起北窗长见此,苍烟一抹带斜曛。guà qǐ běi chuāng zhǎng jiàn cǐ,cāng yān yī mǒ dài xié xūn。

题赵荣禄水村图

钱良右

每怜北苑风流远,笔底精神此日同。měi lián běi yuàn fēng liú yuǎn,bǐ dǐ jīng shén cǐ rì tóng。
春水孤村无限意,题诗输与杜陵翁。chūn shuǐ gū cūn wú xiàn yì,tí shī shū yǔ dù líng wēng。

自灵岩登天平山次柳道传韵

钱良右

茫茫勾吴墟,旷远似淮甸。máng máng gōu wú xū,kuàng yuǎn shì huái diān。
遇胜有山林,栖禅遗古院。yù shèng yǒu shān lín,qī chán yí gǔ yuàn。
其教本空寂,身世等飞电。qí jiào běn kōng jì,shēn shì děng fēi diàn。
是间多开士,名列方外传。shì jiān duō kāi shì,míng liè fāng wài chuán。
奉先反见托,图以安吾竁。fèng xiān fǎn jiàn tuō,tú yǐ ān wú cuì。
衣冠高平后,选席慎所荐。yī guān gāo píng hòu,xuǎn xí shèn suǒ jiàn。
坐令一山灵,示现瞿昙面。zuò lìng yī shān líng,shì xiàn qú tán miàn。
白云深复深,香火同致奠。bái yún shēn fù shēn,xiāng huǒ tóng zhì diàn。
兼乃突众峰,百年足游衍。jiān nǎi tū zhòng fēng,bǎi nián zú yóu yǎn。
到山每恨迟,出山岂无恋。dào shān měi hèn chí,chū shān qǐ wú liàn。
肩舆惯崎岖,未让逆流牵。jiān yú guàn qí qū,wèi ràng nì liú qiān。
石秀境益奇,峰回路频转。shí xiù jìng yì qí,fēng huí lù pín zhuǎn。
绿阴清旦繁,香草发幽茜。lǜ yīn qīng dàn fán,xiāng cǎo fā yōu qiàn。
心赏胜花时,谁夸众色绚。xīn shǎng shèng huā shí,shuí kuā zhòng sè xuàn。
盘纡上灵岩,午供出僧面。pán yū shàng líng yán,wǔ gōng chū sēng miàn。
肯为口腹留,颇慰仆夫倦。kěn wèi kǒu fù liú,pǒ wèi pū fū juàn。
昔是歌舞场,歈音想清啭。xī shì gē wǔ chǎng,yú yīn xiǎng qīng zhuàn。
只今钟梵居,放怀得往践。zhǐ jīn zhōng fàn jū,fàng huái dé wǎng jiàn。
参差丹碧丽,结构衣绝巘。cān chà dān bì lì,jié gòu yī jué yǎn。
阴崖露未晞,风叶洒微泫。yīn yá lù wèi xī,fēng yè sǎ wēi xuàn。
汲井讶高原,歇思当三咽。jí jǐng yà gāo yuán,xiē sī dāng sān yàn。
弱冠曾此来,知复几霜霰。ruò guān céng cǐ lái,zhī fù jǐ shuāng xiàn。
苔碑难尽读,仿佛经再眄。tái bēi nán jǐn dú,fǎng fú jīng zài miǎn。
行乐信及时,坐成避鸿燕。xíng lè xìn jí shí,zuò chéng bì hóng yàn。
西日轮未侧,尚虑云物变。xī rì lún wèi cè,shàng lǜ yún wù biàn。
下坡仍相逐,健武觉尔便。xià pō réng xiāng zhú,jiàn wǔ jué ěr biàn。
俄然涵空胜,掩冉不可见。é rán hán kōng shèng,yǎn rǎn bù kě jiàn。
兀兀渎上归,怅望云中殿。wù wù dú shàng guī,chàng wàng yún zhōng diàn。
飞翮亦已还,瞥眼急于箭。fēi hé yì yǐ hái,piē yǎn jí yú jiàn。
登舟舍山乘,凉飔袭葵扇。dēng zhōu shě shān chéng,liáng sī xí kuí shàn。
固知生已浮,来者政如禅。gù zhī shēng yǐ fú,lái zhě zhèng rú chán。
方是即已非,偶言遂成谚。fāng shì jí yǐ fēi,ǒu yán suì chéng yàn。
酒徒人所厌,诗豪还类狷。jiǔ tú rén suǒ yàn,shī háo hái lèi juàn。
兹会近殊无,座有儒林卞。zī huì jìn shū wú,zuò yǒu rú lín biàn。

自天平游灵岩次胡古愚韵

钱良右

我乡本泽国,近郭惟西丘。wǒ xiāng běn zé guó,jìn guō wéi xī qiū。
群山青更□,太湖限洪流。qún shān qīng gèng,tài hú xiàn hóng liú。
咫尺可登览,道路若阻修。zhǐ chǐ kě dēng lǎn,dào lù ruò zǔ xiū。
年来岂无缘,岁月成再游。nián lái qǐ wú yuán,suì yuè chéng zài yóu。
深山多白云,长松交翠虬。shēn shān duō bái yún,zhǎng sōng jiāo cuì qiú。
灵泉发不竭,一窦穿岩幽。líng quán fā bù jié,yī dòu chuān yán yōu。
涵空倚山阁,物色纷入眸。hán kōng yǐ shān gé,wù sè fēn rù móu。
天水永无际,坐觉身世浮。tiān shuǐ yǒng wú jì,zuò jué shēn shì fú。
携尊相与酌,洗我今古愁。xié zūn xiāng yǔ zhuó,xǐ wǒ jīn gǔ chóu。
回首卧云地,老屋苔雨秋。huí shǒu wò yún dì,lǎo wū tái yǔ qiū。
兹行真胜集,言归仍少留。zī xíng zhēn shèng jí,yán guī réng shǎo liú。
座有词林客,功名尚黑头。zuò yǒu cí lín kè,gōng míng shàng hēi tóu。
倡酬纪所历,宴笑迟回舟。chàng chóu jì suǒ lì,yàn xiào chí huí zhōu。

至顺四年四月九日同王叔能柳道传胡古愚游天平山次古愚韵

钱良右

松门一径度萧森,门外澄渊得重临。sōng mén yī jìng dù xiāo sēn,mén wài chéng yuān dé zhòng lín。
翠木斩新随地长,白云依旧在山深。cuì mù zhǎn xīn suí dì zhǎng,bái yún yī jiù zài shān shēn。
泉分茗碗来岩隙,香起熏炉出殿阴。quán fēn míng wǎn lái yán xì,xiāng qǐ xūn lú chū diàn yīn。
篆墨题名志崖石,忘形容我亚冠簪。zhuàn mò tí míng zhì yá shí,wàng xíng róng wǒ yà guān zān。