古诗词

于谦

送道士史志中

于谦

不驾青牛西出关,却乘画鹢向南还。bù jià qīng niú xī chū guān,què chéng huà yì xiàng nán hái。
枕中鸿宝千金秘,袖里龙光一剑闲。zhěn zhōng hóng bǎo qiān jīn mì,xiù lǐ lóng guāng yī jiàn xián。
潞水蓟门分别处,岸花樯燕送留间。lù shuǐ jì mén fēn bié chù,àn huā qiáng yàn sòng liú jiān。
蓬莱到日春将老,想见碧桃开满山。péng lái dào rì chūn jiāng lǎo,xiǎng jiàn bì táo kāi mǎn shān。

岳忠武王祠

于谦

匹马南来渡浙河,汴城宫阙远嵯峨。pǐ mǎ nán lái dù zhè hé,biàn chéng gōng quē yuǎn cuó é。
中兴诸将谁降敌,负国奸臣主议和。zhōng xīng zhū jiāng shuí jiàng dí,fù guó jiān chén zhǔ yì hé。
黄叶古祠寒雨积,清山荒冢白云多。huáng yè gǔ cí hán yǔ jī,qīng shān huāng zhǒng bái yún duō。
如何一别朱仙镇,不见将军奏凯歌。rú hé yī bié zhū xiān zhèn,bù jiàn jiāng jūn zòu kǎi gē。

惜春

于谦

无计留春住,从教去复来。wú jì liú chūn zhù,cóng jiào qù fù lái。
明年花更好,只是老相催。míng nián huā gèng hǎo,zhǐ shì lǎo xiāng cuī。

春晓

于谦

昼静暖风微,帘垂客到稀。zhòu jìng nuǎn fēng wēi,lián chuí kè dào xī。
画梁双燕子,不敢傍人飞。huà liáng shuāng yàn zi,bù gǎn bàng rén fēi。

落花

于谦

春来又春去,花落复花开。chūn lái yòu chūn qù,huā luò fù huā kāi。
老少寻常事,何须废酒杯。lǎo shǎo xún cháng shì,hé xū fèi jiǔ bēi。

暮春

于谦

槐柳拂云长,清阴覆短墙。huái liǔ fú yún zhǎng,qīng yīn fù duǎn qiáng。
群芳俱落尽,只有菜花黄。qún fāng jù luò jǐn,zhǐ yǒu cài huā huáng。

小楼即景

于谦

楼外青山好,楼前绿树多。lóu wài qīng shān hǎo,lóu qián lǜ shù duō。
阑干知几曲,曲曲费吟哦。lán gàn zhī jǐ qū,qū qū fèi yín ó。

夏景

于谦

帘卷薰风动,庭空白日长。lián juǎn xūn fēng dòng,tíng kōng bái rì zhǎng。
可怜双蛱蝶,犹恋菜花黄。kě lián shuāng jiá dié,yóu liàn cài huā huáng。

喜雨

于谦

雨洗乾坤净,恩沾品物新。yǔ xǐ qián kūn jìng,ēn zhān pǐn wù xīn。
俯观寰海内,无复皱眉人。fǔ guān huán hǎi nèi,wú fù zhòu méi rén。

偶题三首

于谦

日落风欲静,鸟啼人自闲。rì luò fēng yù jìng,niǎo tí rén zì xián。
白云如解事,成雨便归山。bái yún rú jiě shì,chéng yǔ biàn guī shān。

偶题三首

于谦

倦鸟投林处,斜阳在树枝。juàn niǎo tóu lín chù,xié yáng zài shù zhī。
薄云收未尽,山雨乍晴时。báo yún shōu wèi jǐn,shān yǔ zhà qíng shí。

偶题三首

于谦

薰风何处来,吹我庭前树。xūn fēng hé chù lái,chuī wǒ tíng qián shù。
啼鸟爱繁阴,飞来不飞去。tí niǎo ài fán yīn,fēi lái bù fēi qù。

日暮

于谦

归鸦争绕树,落日半衔山。guī yā zhēng rào shù,luò rì bàn xián shān。
微雨晚来歇,孤云独自还。wēi yǔ wǎn lái xiē,gū yún dú zì hái。

秋意

于谦

池上秋风起,池中秋水凉。chí shàng qiū fēng qǐ,chí zhōng qiū shuǐ liáng。
芙蓉好颜色,可惜不禁霜。fú róng hǎo yán sè,kě xī bù jìn shuāng。

春夜

于谦

长风送华月,照我庭前树。zhǎng fēng sòng huá yuè,zhào wǒ tíng qián shù。
宿鸟忽惊飞,双双背人去。sù niǎo hū jīng fēi,shuāng shuāng bèi rén qù。

清明日戏题

于谦

才看花满枝,又见花零落。cái kàn huā mǎn zhī,yòu jiàn huā líng luò。
春光不自留,莫怪东风恶。chūn guāng bù zì liú,mò guài dōng fēng è。

夏日晚景

于谦

浮云含雨意,斜日弄波光。fú yún hán yǔ yì,xié rì nòng bō guāng。
暮景难留恋,谁言白昼长。mù jǐng nán liú liàn,shuí yán bái zhòu zhǎng。

纪梦中作

于谦

判袂不辞难,出门山更山。pàn mèi bù cí nán,chū mén shān gèng shān。
来年二三月,伫听凯歌还。lái nián èr sān yuè,zhù tīng kǎi gē hái。

夏日散步庭下偶题

于谦

雨过苔痕净,庭空日影迟。yǔ guò tái hén jìng,tíng kōng rì yǐng chí。
好怀谁会得,啼鸟在花枝。hǎo huái shuí huì dé,tí niǎo zài huā zhī。

清源分司林檎去时始见开花自平阳还则结实久矣因成二十字

于谦

去时树开花,来时花结子。qù shí shù kāi huā,lái shí huā jié zi。
如何马上人,来往只如此。rú hé mǎ shàng rén,lái wǎng zhǐ rú cǐ。