古诗词

沈周

录余青阳廷心与郑山子美手札

沈周

国难仓惶细语笺,危城落日大江边。guó nán cāng huáng xì yǔ jiān,wēi chéng luò rì dà jiāng biān。
干戈一胆公生死,涕泪千年尚简篇。gàn gē yī dǎn gōng shēng sǐ,tì lèi qiān nián shàng jiǎn piān。
家里识绦如有妇,波心抱印若无渊。jiā lǐ shí tāo rú yǒu fù,bō xīn bào yìn ruò wú yuān。
烧香洗手重新录,飒觉英灵笔研前。shāo xiāng xǐ shǒu zhòng xīn lù,sà jué yīng líng bǐ yán qián。

题史西村游杭诗稿

沈周

珠贝连篇一卷间,只疑梱载古杭还。zhū bèi lián piān yī juǎn jiān,zhǐ yí kǔn zài gǔ háng hái。
候潮路远肩舆重,酬月歌长酒量悭。hòu cháo lù yuǎn jiān yú zhòng,chóu yuè gē zhǎng jiǔ liàng qiān。
自惜旧游妨老病,且从新句见湖山。zì xī jiù yóu fáng lǎo bìng,qiě cóng xīn jù jiàn hú shān。
问天赊取明年健,何必因人有厚颜。wèn tiān shē qǔ míng nián jiàn,hé bì yīn rén yǒu hòu yán。

读盛仲规遗诗

沈周

饭盘苜蓿漫阑干,自信书生骨相寒。fàn pán mù xu màn lán gàn,zì xìn shū shēng gǔ xiāng hán。
远落荒州悲燕幕,老收微禄笑鲇竿。yuǎn luò huāng zhōu bēi yàn mù,lǎo shōu wēi lù xiào nián gān。
一梳坠雪方归国,万事浮云又盖棺。yī shū zhuì xuě fāng guī guó,wàn shì fú yún yòu gài guān。
灯下遗诗不堪读,读来句句与风酸。dēng xià yí shī bù kān dú,dú lái jù jù yǔ fēng suān。

题狄秋林诗稿后

沈周

久别殊惊各老苍,宦游落得此诗囊。jiǔ bié shū jīng gè lǎo cāng,huàn yóu luò dé cǐ shī náng。
风情逸朗骎骎晋,辞气清平咄咄唐。fēng qíng yì lǎng qīn qīn jìn,cí qì qīng píng duō duō táng。
秋雨晴边挹峦秀,春江阔处弄天光。qiū yǔ qíng biān yì luán xiù,chūn jiāng kuò chù nòng tiān guāng。
德人言在真堪羡,鲍老郎当愧末场。dé rén yán zài zhēn kān xiàn,bào lǎo láng dāng kuì mò chǎng。

谢吴匏庵序拙稿

沈周

且本荒荒语冗陈,品题何足动朝绅。qiě běn huāng huāng yǔ rǒng chén,pǐn tí hé zú dòng cháo shēn。
光堪继烛垂垂跋,覆可从瓮漠漠尘。guāng kān jì zhú chuí chuí bá,fù kě cóng wèng mò mò chén。
牵比及桓宁作我,借推于谧信因人。qiān bǐ jí huán níng zuò wǒ,jiè tuī yú mì xìn yīn rén。
咏歌聊耳存闾巷,自记尧民与舜民。yǒng gē liáo ěr cún lǘ xiàng,zì jì yáo mín yǔ shùn mín。

都氏赏花

沈周

太平天子弘新治,国艳随年亦烂开。tài píng tiān zi hóng xīn zhì,guó yàn suí nián yì làn kāi。
心里紫檀藏密印,朵头红玉露重台。xīn lǐ zǐ tán cáng mì yìn,duǒ tóu hóng yù lù zhòng tái。
酒嫌未剧劖诗赏,花怕难齐著鼓催。jiǔ xián wèi jù chán shī shǎng,huā pà nán qí zhù gǔ cuī。
我与东家同六十,白头能此几衔杯。wǒ yǔ dōng jiā tóng liù shí,bái tóu néng cǐ jǐ xián bēi。

九日无菊赏芙蓉

沈周

芙蓉九日烂尊前,篱脚黄花苦未全。fú róng jiǔ rì làn zūn qián,lí jiǎo huáng huā kǔ wèi quán。
素谓及时番落后,本开迟者却当先。sù wèi jí shí fān luò hòu,běn kāi chí zhě què dāng xiān。
红妆风露秋无价,白发年光醉有缘。hóng zhuāng fēng lù qiū wú jià,bái fā nián guāng zuì yǒu yuán。
今许满头还乱插,齐山笑口不须偏。jīn xǔ mǎn tóu hái luàn chā,qí shān xiào kǒu bù xū piān。

新栽牡丹开迟有作

沈周

烂漫东邻醉牡丹,也持杯酒待花看。làn màn dōng lín zuì mǔ dān,yě chí bēi jiǔ dài huā kàn。
却疑有为偏教慢,亦料终开底作难。què yí yǒu wèi piān jiào màn,yì liào zhōng kāi dǐ zuò nán。
贵介莫游知地僻,美人初聘怯家寒。guì jiè mò yóu zhī dì pì,měi rén chū pìn qiè jiā hán。
我无羯鼓相催发,祗撚吟髭日凭阑。wǒ wú jié gǔ xiāng cuī fā,zhī niǎn yín zī rì píng lán。

赏玉楼春牡丹

沈周

白头杯酒重临轩,喜见名花又一番。bái tóu bēi jiǔ zhòng lín xuān,xǐ jiàn míng huā yòu yī fān。
春粉腻霞微著晕,露红渐玉淡生痕。chūn fěn nì xiá wēi zhù yūn,lù hóng jiàn yù dàn shēng hén。
酷怜似醉还饶笑,尽是多情尚欠言。kù lián shì zuì hái ráo xiào,jǐn shì duō qíng shàng qiàn yán。
老者相看聊见在,远谋何暇为儿孙。lǎo zhě xiāng kàn liáo jiàn zài,yuǎn móu hé xiá wèi ér sūn。

东阑牡丹为好事者掘去

沈周

荒庭粗整石阑干,始买花栽得牡丹。huāng tíng cū zhěng shí lán gàn,shǐ mǎi huā zāi dé mǔ dān。
富贵同心有人爱,繁华移手别家看。fù guì tóng xīn yǒu rén ài,fán huá yí shǒu bié jiā kàn。
烟根已拨苔犹破,雨坎空存土未漫。yān gēn yǐ bō tái yóu pò,yǔ kǎn kōng cún tǔ wèi màn。
笑抚老怀无所惜,固知留到子孙难。xiào fǔ lǎo huái wú suǒ xī,gù zhī liú dào zi sūn nán。

梅花二首

沈周

莫嫌踪迹发寒穷,南国生涯论首功。mò xián zōng jì fā hán qióng,nán guó shēng yá lùn shǒu gōng。
道体不彰存白贲,心仁有造属黄中。dào tǐ bù zhāng cún bái bēn,xīn rén yǒu zào shǔ huáng zhōng。
隔烟如梦微微月,临水无言脉脉风。gé yān rú mèng wēi wēi yuè,lín shuǐ wú yán mài mài fēng。
高尚难招我难远,为君频过小桥东。gāo shàng nán zhāo wǒ nán yuǎn,wèi jūn pín guò xiǎo qiáo dōng。

梅花二首

沈周

寂寂疏林满地苔,自知溪径不容媒。jì jì shū lín mǎn dì tái,zì zhī xī jìng bù róng méi。
沈郎太瘦亦复耳,范叔一寒如此哉。shěn láng tài shòu yì fù ěr,fàn shū yī hán rú cǐ zāi。
漫有心肠竟何与,本无颜色不须猜。màn yǒu xīn cháng jìng hé yǔ,běn wú yán sè bù xū cāi。
老夫气味颇同致,岁晚相逢笑口开。lǎo fū qì wèi pǒ tóng zhì,suì wǎn xiāng féng xiào kǒu kāi。

二十日见菊

沈周

刺眼新黄见晓枝,众皆争早独何迟。cì yǎn xīn huáng jiàn xiǎo zhī,zhòng jiē zhēng zǎo dú hé chí。
晚成霜下真能奈,静寄篱根不自卑。wǎn chéng shuāng xià zhēn néng nài,jìng jì lí gēn bù zì bēi。
聊补一年秋淡薄,追嫌九日事参差。liáo bǔ yī nián qiū dàn báo,zhuī xián jiǔ rì shì cān chà。
老夫谢酒缘多病,醒咏还如落帽时。lǎo fū xiè jiǔ yuán duō bìng,xǐng yǒng hái rú luò mào shí。

病中折菊为供

沈周

忧怀判与菊无私,柰此篱根烂漫枝。yōu huái pàn yǔ jú wú sī,nài cǐ lí gēn làn màn zhī。
彊借陶瓶应秋事,因将病眼洗寒姿。jiàng jiè táo píng yīng qiū shì,yīn jiāng bìng yǎn xǐ hán zī。
梦中笑口簪花伴,枕上清斋止酒诗。mèng zhōng xiào kǒu zān huā bàn,zhěn shàng qīng zhāi zhǐ jiǔ shī。
小阁纸帘岑寂地,药烟零乱鬓丝垂。xiǎo gé zhǐ lián cén jì dì,yào yān líng luàn bìn sī chuí。

病起咏菊

沈周

试步庭中雨迹晴,篱花黄白似相迎。shì bù tíng zhōng yǔ jì qíng,lí huā huáng bái shì xiāng yíng。
病腰徙倚秋分瘦,老眼朦胧晚借明。bìng yāo xǐ yǐ qiū fēn shòu,lǎo yǎn méng lóng wǎn jiè míng。
南国金夫空倚富,东家玉女自含贞。nán guó jīn fū kōng yǐ fù,dōng jiā yù nǚ zì hán zhēn。
一年一度期追慰,今怪山杯欠此情。yī nián yī dù qī zhuī wèi,jīn guài shān bēi qiàn cǐ qíng。

草堂前梅桃今春相续试花

沈周

春色今年贲古台,东风续续见桃梅。chūn sè jīn nián bēn gǔ tái,dōng fēng xù xù jiàn táo méi。
秾华莫惜三杯赏,寂寞原非一日培。nóng huá mò xī sān bēi shǎng,jì mò yuán fēi yī rì péi。
我有好怀随物遣,花于老眼尽情开。wǒ yǒu hǎo huái suí wù qiǎn,huā yú lǎo yǎn jǐn qíng kāi。
人生最似红芳迹,白鬓萧然感绿苔。rén shēng zuì shì hóng fāng jì,bái bìn xiāo rán gǎn lǜ tái。

吴元玉邀赏牡丹分韵

沈周

百朵香云怕急飞,未曾来赏判迟归。bǎi duǒ xiāng yún pà jí fēi,wèi céng lái shǎng pàn chí guī。
临轩要约从先定,折简频烦恐后违。lín xuān yào yuē cóng xiān dìng,zhé jiǎn pín fán kǒng hòu wéi。
药玉酒船群客送,黄金筵直主人挥。yào yù jiǔ chuán qún kè sòng,huáng jīn yán zhí zhǔ rén huī。
添灯不道成深夜,起看红妆觉露微。tiān dēng bù dào chéng shēn yè,qǐ kàn hóng zhuāng jué lù wēi。

和陈玉汝大理乞竹韵

沈周

僮子才通醉日书,长身早见载专车。tóng zi cái tōng zuì rì shū,zhǎng shēn zǎo jiàn zài zhuān chē。
叶留宿雨鸾翎湿,鞭走新泥蠖节舒。yè liú sù yǔ luán líng shī,biān zǒu xīn ní huò jié shū。
下马题诗添过客,借风清暑便邻居。xià mǎ tí shī tiān guò kè,jiè fēng qīng shǔ biàn lín jū。
夜来半舫斋中月,壁影萧萧水墨虚。yè lái bàn fǎng zhāi zhōng yuè,bì yǐng xiāo xiāo shuǐ mò xū。

荷华燕

沈周

花供娟娟侑玉卮,红妆文字两相宜。huā gōng juān juān yòu yù zhī,hóng zhuāng wén zì liǎng xiāng yí。
分香客座须风细,倾盖林亭要日迟。fēn xiāng kè zuò xū fēng xì,qīng gài lín tíng yào rì chí。
仙子新开壶里宅,佳人旧雪手中丝。xiān zi xīn kāi hú lǐ zhái,jiā rén jiù xuě shǒu zhōng sī。
便应此会同桃李,酒政频教罚后诗。biàn yīng cǐ huì tóng táo lǐ,jiǔ zhèng pín jiào fá hòu shī。

梨花

沈周

莹白姿容谢粉铅,不教酒洗自婵娟。yíng bái zī róng xiè fěn qiān,bù jiào jiǔ xǐ zì chán juān。
日华暖抱溶溶雪,月影凉生淡淡烟。rì huá nuǎn bào róng róng xuě,yuè yǐng liáng shēng dàn dàn yān。
深锁春愁归院后,静思晓梦凭阑边。shēn suǒ chūn chóu guī yuàn hòu,jìng sī xiǎo mèng píng lán biān。
那堪扫地东风恶,抹摋清明又一年。nà kān sǎo dì dōng fēng è,mǒ sà qīng míng yòu yī nián。