古诗词

徐渭

徐渭

荷叶五寸荷花娇,贴波不碍画船摇。hé yè wǔ cùn hé huā jiāo,tiē bō bù ài huà chuán yáo。
想到熏风四五月,也能遮却美人腰。xiǎng dào xūn fēng sì wǔ yuè,yě néng zhē què měi rén yāo。

徐渭

子建相逢恐未真,寄言个是洛川神。zi jiàn xiāng féng kǒng wèi zhēn,jì yán gè shì luò chuān shén。
东风枉与涂脂粉,睡老鸳鸯不嫁人。dōng fēng wǎng yǔ tú zhī fěn,shuì lǎo yuān yāng bù jià rén。

徐渭

花垂叶倒露难擎,颈折鹅飞咽不鸣。huā chuí yè dào lù nán qíng,jǐng zhé é fēi yàn bù míng。
渐看湖光平似掌,秋来无处立蜻蜓。jiàn kàn hú guāng píng shì zhǎng,qiū lái wú chù lì qīng tíng。

徐渭

五月莲舟苎浦头,长花大叶插中流。wǔ yuè lián zhōu zhù pǔ tóu,zhǎng huā dà yè chā zhōng liú。
即令遮得西施面,遮得歌声度叶不。jí lìng zhē dé xī shī miàn,zhē dé gē shēng dù yè bù。

画荷花送陈都挥往招宝

徐渭

招宝青天碧凤翔,沉香大士坐中央。zhāo bǎo qīng tiān bì fèng xiáng,chén xiāng dà shì zuò zhōng yāng。
知君一叶春涛外,遥指莲花出海洋。zhī jūn yī yè chūn tāo wài,yáo zhǐ lián huā chū hǎi yáng。

画荷寿某君

徐渭

若个荷花不有香,若条荷柄不堪觞。ruò gè hé huā bù yǒu xiāng,ruò tiáo hé bǐng bù kān shāng。
百年不饮将何为,况直双槽琥珀黄。bǎi nián bù yǐn jiāng hé wèi,kuàng zhí shuāng cáo hǔ pò huáng。

翎菊

徐渭

研底毫端秋气清,攒花蔟蕊笔通灵。yán dǐ háo duān qiū qì qīng,zǎn huā cù ruǐ bǐ tōng líng。
看来不似篱边色,拔取何天白鹤翎。kàn lái bù shì lí biān sè,bá qǔ hé tiān bái hè líng。

画菊

徐渭

身世浑如拍海舟,关门累月不梳头。shēn shì hún rú pāi hǎi zhōu,guān mén lèi yuè bù shū tóu。
东篱蝴蝶闲来往,看写黄花过一秋。dōng lí hú dié xián lái wǎng,kàn xiě huáng huā guò yī qiū。

画菊

徐渭

经旬不食似蚕眠,更有何心问岁年。jīng xún bù shí shì cán mián,gèng yǒu hé xīn wèn suì nián。
忽报街头糕五色,西风重九菊花天。hū bào jiē tóu gāo wǔ sè,xī fēng zhòng jiǔ jú huā tiān。

牡丹

徐渭

五十八年贫贱身,何曾妄念洛阳春。wǔ shí bā nián pín jiàn shēn,hé céng wàng niàn luò yáng chūn。
不然岂少胭脂在,富贵花将墨写神。bù rán qǐ shǎo yān zhī zài,fù guì huā jiāng mò xiě shén。

雪牡丹

徐渭

银海笼春冷茜浓,松煤急貌不能红。yín hǎi lóng chūn lěng qiàn nóng,sōng méi jí mào bù néng hóng。
太真月下胭脂颊,试问谁曾见影中。tài zhēn yuè xià yān zhī jiá,shì wèn shuí céng jiàn yǐng zhōng。

雪牡丹

徐渭

绛帻笼头五尺长,吹箫弄玉别成妆。jiàng zé lóng tóu wǔ chǐ zhǎng,chuī xiāo nòng yù bié chéng zhuāng。
不知何事妆如此,一道瑶天白凤凰。bù zhī hé shì zhuāng rú cǐ,yī dào yáo tiān bái fèng huáng。

人有以旧抹牡丹索题者

徐渭

何年草草抹花王,此日将题岁月忘。hé nián cǎo cǎo mǒ huā wáng,cǐ rì jiāng tí suì yuè wàng。
拾得懒仙抛下蜕,不堪教赞旧皮囊。shí dé lǎn xiān pāo xià tuì,bù kān jiào zàn jiù pí náng。

遮叶牡丹

徐渭

为君小写洛阳春,叶叶遮眉巧弄颦。wèi jūn xiǎo xiě luò yáng chūn,yè yè zhē méi qiǎo nòng pín。
终是倾城娇绝世,只须半面越撩人。zhōng shì qīng chéng jiāo jué shì,zhǐ xū bàn miàn yuè liāo rén。

梨花

徐渭

名园深锁丽长空,映户摇扉一万丛。míng yuán shēn suǒ lì zhǎng kōng,yìng hù yáo fēi yī wàn cóng。
总使梅花开似雪,却输毬雪打和风。zǒng shǐ méi huā kāi shì xuě,què shū qiú xuě dǎ hé fēng。

梨花

徐渭

带烟笼雾自生香,薄粉浓铅不用妆。dài yān lóng wù zì shēng xiāng,báo fěn nóng qiān bù yòng zhuāng。
莫以轻盈窥宋玉,冯将淡白恼何郎。mò yǐ qīng yíng kuī sòng yù,féng jiāng dàn bái nǎo hé láng。

梨花

徐渭

春雨春风能几宵,吹香落粉湿还飘。chūn yǔ chūn fēng néng jǐ xiāo,chuī xiāng luò fěn shī hái piāo。
朝来试看青枝上,几朵寒酥未肯消。cháo lái shì kàn qīng zhī shàng,jǐ duǒ hán sū wèi kěn xiāo。

梨花

徐渭

早起春晴香雾肥,独依残月出墙围。zǎo qǐ chūn qíng xiāng wù féi,dú yī cán yuè chū qiáng wéi。
洛滨仙子波心立,虢国夫人马上归。luò bīn xiān zi bō xīn lì,guó guó fū rén mǎ shàng guī。

梨花

徐渭

轻风吹雾散朱门,影落冯谁写素魂。qīng fēng chuī wù sàn zhū mén,yǐng luò féng shuí xiě sù hún。
万里晓天微有晕,终宵明月欲无痕。wàn lǐ xiǎo tiān wēi yǒu yūn,zhōng xiāo míng yuè yù wú hén。

题画梨花折枝

徐渭

粉晕微销墨一丝,春风春雨未来时。fěn yūn wēi xiāo mò yī sī,chūn fēng chūn yǔ wèi lái shí。
名园无此好颜色,知是宫中第几枝。míng yuán wú cǐ hǎo yán sè,zhī shì gōng zhōng dì jǐ zhī。