古诗词

徐渭

红菊

徐渭

菊花自古只黄花,改样连年渐渐差。jú huā zì gǔ zhǐ huáng huā,gǎi yàng lián nián jiàn jiàn chà。
不是侬家嫌冷淡,敢将红粉向侬搽。bù shì nóng jiā xián lěng dàn,gǎn jiāng hóng fěn xiàng nóng chá。

独朵芙蓉

徐渭

荒沼芙蓉写一枝,即令憔悴不胜姿。huāng zhǎo fú róng xiě yī zhī,jí lìng qiáo cuì bù shèng zī。
文君卖酒成都日,独立垆头无侍儿。wén jūn mài jiǔ chéng dōu rì,dú lì lú tóu wú shì ér。

密蜂牡丹

徐渭

偶然墨扫牡丹枝,谁怪浓妆倚市窥。ǒu rán mò sǎo mǔ dān zhī,shuí guài nóng zhuāng yǐ shì kuī。
春色元非老人事,郭华尽尔买胭脂。chūn sè yuán fēi lǎo rén shì,guō huá jǐn ěr mǎi yān zhī。

浅色牡丹

徐渭

墨染娇姿浅绛勺,画中亦足赏青春。mò rǎn jiāo zī qiǎn jiàng sháo,huà zhōng yì zú shǎng qīng chūn。
长安醉客靴为祟,去踏沉香亭上尘。zhǎng ān zuì kè xuē wèi suì,qù tà chén xiāng tíng shàng chén。

荷花芙蓉

徐渭

荷花粉面芙蓉绯,貌两美人谁比伊。hé huā fěn miàn fú róng fēi,mào liǎng měi rén shuí bǐ yī。
酒肆相如倍卓氏,扁舟西子伴鸱夷。jiǔ sì xiāng rú bèi zhuó shì,biǎn zhōu xī zi bàn chī yí。

芭蕉石榴

徐渭

蕉叶屠埋短后衣,墨榴铁锈虎斑皮。jiāo yè tú mái duǎn hòu yī,mò liú tiě xiù hǔ bān pí。
老夫貌此堪谁比,朱亥椎临袖口时。lǎo fū mào cǐ kān shuí bǐ,zhū hài chuí lín xiù kǒu shí。

粉团

徐渭

号姨骑马去朝天,淡扫蛾眉真可怜。hào yí qí mǎ qù cháo tiān,dàn sǎo é méi zhēn kě lián。
不识马头毬两串,也如枝上粉团团。bù shí mǎ tóu qiú liǎng chuàn,yě rú zhī shàng fěn tuán tuán。

葵榴

徐渭

明月珠含锦鹧鸪,丹砂肝胆向金乌。míng yuè zhū hán jǐn zhè gū,dān shā gān dǎn xiàng jīn wū。
世间草木有如此,堪付徐熙入画图。shì jiān cǎo mù yǒu rú cǐ,kān fù xú xī rù huà tú。

徐渭

荷花越女两相邻,小墨描颦别有神。hé huā yuè nǚ liǎng xiāng lín,xiǎo mò miáo pín bié yǒu shén。
再遇猿公溪水上,不愁输与斗青萍。zài yù yuán gōng xī shuǐ shàng,bù chóu shū yǔ dòu qīng píng。

玉簪

徐渭

南州颇兢玉簪粉,北里争插红姑娘。nán zhōu pǒ jīng yù zān fěn,běi lǐ zhēng chā hóng gū niáng。
若教北里传观此,笑杀金钗十二行。ruò jiào běi lǐ chuán guān cǐ,xiào shā jīn chāi shí èr xíng。

玉簪

徐渭

若共水仙湘水滨,蛟宫添坐一夫人。ruò gòng shuǐ xiān xiāng shuǐ bīn,jiāo gōng tiān zuò yī fū rén。
无端生长颓墙下,将就徐熙为写神。wú duān shēng zhǎng tuí qiáng xià,jiāng jiù xú xī wèi xiě shén。

牡丹竹

徐渭

我学彭城写岁寒,何缘春色忽黄檀。wǒ xué péng chéng xiě suì hán,hé yuán chūn sè hū huáng tán。
正如三醉岳阳客,时访青楼白牡丹。zhèng rú sān zuì yuè yáng kè,shí fǎng qīng lóu bái mǔ dān。

仿梅花道人竹画

徐渭

唤他是竹不应承,若唤为芦我不应。huàn tā shì zhú bù yīng chéng,ruò huàn wèi lú wǒ bù yīng。
俗眼相逢莫评品,去问梅花吴道人。sú yǎn xiāng féng mò píng pǐn,qù wèn méi huā wú dào rén。

水仙兰竹

徐渭

水仙丛竹挟兰英,总是湘中三美人。shuǐ xiān cóng zhú xié lán yīng,zǒng shì xiāng zhōng sān měi rén。
莫遣嫦娥知此辈,定抛明月下江津。mò qiǎn cháng é zhī cǐ bèi,dìng pāo míng yuè xià jiāng jīn。

画水仙付鹫峰寺僧

徐渭

水仙画里妙氤氲,詹卜从兹等烂芸。shuǐ xiān huà lǐ miào yīn yūn,zhān bo cóng zī děng làn yún。
安得香岩真鼻孔,一时成雾尽从闻。ān dé xiāng yán zhēn bí kǒng,yī shí chéng wù jǐn cóng wén。

作牡丹送从子武会试

徐渭

近来懒病日关门,世事如毛等一髡。jìn lái lǎn bìng rì guān mén,shì shì rú máo děng yī kūn。
此际不知何以故,也将富贵望儿孙。cǐ jì bù zhī hé yǐ gù,yě jiāng fù guì wàng ér sūn。

徐渭

内园木槿今无色,彭泽花枝别有春。nèi yuán mù jǐn jīn wú sè,péng zé huā zhī bié yǒu chūn。
草木从来无定准,一时抬价要高人。cǎo mù cóng lái wú dìng zhǔn,yī shí tái jià yào gāo rén。

题画萱吴子痛父冤因寿其母并及之

徐渭

忘忧尽好陪萱草,抱恨无过废蓼莪。wàng yōu jǐn hǎo péi xuān cǎo,bào hèn wú guò fèi liǎo é。
寄语贤豪莫迂阔,教人易水送荆轲。jì yǔ xián háo mò yū kuò,jiào rén yì shuǐ sòng jīng kē。

杏花牡丹

徐渭

牡丹巳谢三旬馀,为君写取最娇枝。mǔ dān sì xiè sān xún yú,wèi jūn xiě qǔ zuì jiāo zhī。
惟应醉里县红壁,当取金钗劝酒卮。wéi yīng zuì lǐ xiàn hóng bì,dāng qǔ jīn chāi quàn jiǔ zhī。

古木悬萝图尽绕红叶鸦数十或栖或初归文待诏画也得郎字

徐渭

长天古木染秋霜,红叶栖乌满夕阳。zhǎng tiān gǔ mù rǎn qiū shuāng,hóng yè qī wū mǎn xī yáng。
岂少踏枝翻一叶,只无诗句恼于郎。qǐ shǎo tà zhī fān yī yè,zhǐ wú shī jù nǎo yú láng。