古诗词

王世贞

自安州改陆泛小艇趋保定即事五首

王世贞

旷望天无际,能令客思醒。kuàng wàng tiān wú jì,néng lìng kè sī xǐng。
雨拖双柱白,山抹半螺青。yǔ tuō shuāng zhù bái,shān mǒ bàn luó qīng。
小酌扶吟啸,孤帆破杳冥。xiǎo zhuó fú yín xiào,gū fān pò yǎo míng。
如何未摇落,飞叶洒风汀。rú hé wèi yáo luò,fēi yè sǎ fēng tīng。

自安州改陆泛小艇趋保定即事五首

王世贞

大泽昼多雾,北风天又阴。dà zé zhòu duō wù,běi fēng tiān yòu yīn。
坐围山似发,看远树如簪。zuò wéi shān shì fā,kàn yuǎn shù rú zān。
倏忽渔樵计,艰危道路心。shū hū yú qiáo jì,jiān wēi dào lù xīn。
怪来听鼓枻,稍类越人吟。guài lái tīng gǔ yì,shāo lèi yuè rén yín。

自安州改陆泛小艇趋保定即事五首

王世贞

高原出残黍,雨色似蒹葭。gāo yuán chū cán shǔ,yǔ sè shì jiān jiā。
搔首云徐叶,回桡浪欲花。sāo shǒu yún xú yè,huí ráo làng yù huā。
鱼龙更故宅,蛙黾竞生涯。yú lóng gèng gù zhái,wā mǐn jìng shēng yá。
银汉翻应浅,难呼使者查。yín hàn fān yīng qiǎn,nán hū shǐ zhě chá。

自安州改陆泛小艇趋保定即事五首

王世贞

万壑中原汇,诸方泽国迁。wàn hè zhōng yuán huì,zhū fāng zé guó qiān。
急流趋割地,远势拍兼天。jí liú qū gē dì,yuǎn shì pāi jiān tiān。
真宰何儿态,冯夷又帝权。zhēn zǎi hé ér tài,féng yí yòu dì quán。
未须惊野哭,甲子是尧年。wèi xū jīng yě kū,jiǎ zi shì yáo nián。

又得身字

王世贞

飞刹頫嶙峋,超然万界新。fēi shā fǔ lín xún,chāo rán wàn jiè xīn。
法莲趺玉井,灵鹫捧金人。fǎ lián fū yù jǐng,líng jiù pěng jīn rén。
岂谓相逢地,俱成不住身。qǐ wèi xiāng féng dì,jù chéng bù zhù shēn。
论文竟何日,挥手向迷津。lùn wén jìng hé rì,huī shǒu xiàng mí jīn。

书怀

王世贞

燕雀将风甚,蜩螗计日吟。yàn què jiāng fēng shén,tiáo táng jì rì yín。
眼衰频入态,发短不胜心。yǎn shuāi pín rù tài,fā duǎn bù shèng xīn。
黯淡安争席,徘徊罢鼓琴。àn dàn ān zhēng xí,pái huái bà gǔ qín。
故园戎马意,萝薜太难禁。gù yuán róng mǎ yì,luó bì tài nán jìn。

书怀

王世贞

节序流萤色,风尘病客杯。jié xù liú yíng sè,fēng chén bìng kè bēi。
壮怀依事改,衰鬓先年来。zhuàng huái yī shì gǎi,shuāi bìn xiān nián lái。
自忍穷途味,翻悲异代才。zì rěn qióng tú wèi,fān bēi yì dài cái。
微官去不果,众毁任相催。wēi guān qù bù guǒ,zhòng huǐ rèn xiāng cuī。

咏大佛又得身字

王世贞

何来布金地,螺髻插星辰。hé lái bù jīn dì,luó jì chā xīng chén。
谓尔原无相,怜予亦幻身。wèi ěr yuán wú xiāng,lián yǔ yì huàn shēn。
泥洹去兜率,舍利落微尘。ní huán qù dōu lǜ,shě lì luò wēi chén。
不见台城叟,终为有漏因。bù jiàn tái chéng sǒu,zhōng wèi yǒu lòu yīn。

秋日过于鳞郡斋分韵十二体得门字

王世贞

握手未能毕,新篘香满樽。wò shǒu wèi néng bì,xīn chōu xiāng mǎn zūn。
白云供使者,寒色傍州门。bái yún gōng shǐ zhě,hán sè bàng zhōu mén。
一哂中原过,新诗异代论。yī shěn zhōng yuán guò,xīn shī yì dài lùn。
长安故人地,车马自言尊。zhǎng ān gù rén dì,chē mǎ zì yán zūn。

别大名王守明辅罗倅虞臣

王世贞

谁令双玉树,袅袅西风前。shuí lìng shuāng yù shù,niǎo niǎo xī fēng qián。
别酒使君醉,高楼明月悬。bié jiǔ shǐ jūn zuì,gāo lóu míng yuè xuán。
张帆饱秋色,鼓柁下淇川。zhāng fān bǎo qiū sè,gǔ duò xià qí chuān。
回首丰城剑,时时并斗边。huí shǒu fēng chéng jiàn,shí shí bìng dòu biān。

赠王罗二子

王世贞

局蹐时才甚,浮沉敢望怜。jú jí shí cái shén,fú chén gǎn wàng lián。
自逢双白璧,不惜五朱弦。zì féng shuāng bái bì,bù xī wǔ zhū xián。
吏事吾宁左,诗名尔竞前。lì shì wú níng zuǒ,shī míng ěr jìng qián。
好将车马地,一一问长年。hǎo jiāng chē mǎ dì,yī yī wèn zhǎng nián。

邢州别于鳞

王世贞

西来天地坼,无恙太行城。xī lái tiān dì chè,wú yàng tài xíng chéng。
二子狂歌发,千山秋思生。èr zi kuáng gē fā,qiān shān qiū sī shēng。
世人殊黯淡,何物与纵横。shì rén shū àn dàn,hé wù yǔ zòng héng。
不独文章在,兼齐拙宦名。bù dú wén zhāng zài,jiān qí zhuō huàn míng。

邢州别于鳞

王世贞

春花杜陵陌,慷慨各沾襟。chūn huā dù líng mò,kāng kǎi gè zhān jīn。
不谓人间地,重扶海内心。bù wèi rén jiān dì,zhòng fú hǎi nèi xīn。
题诗挥白日,把酒笑黄金。tí shī huī bái rì,bǎ jiǔ xiào huáng jīn。
欲缓征车路,关门斗气沈。yù huǎn zhēng chē lù,guān mén dòu qì shěn。

贻子相

王世贞

薄禄藏吾道,移官拒物情。báo lù cáng wú dào,yí guān jù wù qíng。
簿书空自老,衣食自难轻。bù shū kōng zì lǎo,yī shí zì nán qīng。
渐削峥嵘迹,谁探黯淡名。jiàn xuē zhēng róng jì,shuí tàn àn dàn míng。
语君无一可,只是学归耕。yǔ jūn wú yī kě,zhǐ shì xué guī gēng。

贻应比部在明

王世贞

屈指交游在,相论涕泪中。qū zhǐ jiāo yóu zài,xiāng lùn tì lèi zhōng。
草成何地碧,枫落故年红。cǎo chéng hé dì bì,fēng luò gù nián hóng。
心事谁偏就,生涯渐许同。xīn shì shuí piān jiù,shēng yá jiàn xǔ tóng。
还期大河水,双柁鼓春风。hái qī dà hé shuǐ,shuāng duò gǔ chūn fēng。

由天津泛舟趣霸水次夜泊其一

王世贞

高帆去不极,天际见人家。gāo fān qù bù jí,tiān jì jiàn rén jiā。
系网青枫树,藏舟白荻花。xì wǎng qīng fēng shù,cáng zhōu bái dí huā。
回风喧雁鹜,隙月上鱼虾。huí fēng xuān yàn wù,xì yuè shàng yú xiā。
亦有垂纶地,兵戈敢自夸。yì yǒu chuí lún dì,bīng gē gǎn zì kuā。

王丈比部以二诗见怀率尔有答

王世贞

公我丈人行,谁其同舍郎。gōng wǒ zhàng rén xíng,shuí qí tóng shě láng。
白云辞汉吏,寒月满胡床。bái yún cí hàn lì,hán yuè mǎn hú chuáng。
踪迹时相掩,诗篇意未忘。zōng jì shí xiāng yǎn,shī piān yì wèi wàng。
金明无地入,矫首问苍茫。jīn míng wú dì rù,jiǎo shǒu wèn cāng máng。

王丈比部以二诗见怀率尔有答

王世贞

别来凡几日,霜色转关榆。bié lái fán jǐ rì,shuāng sè zhuǎn guān yú。
一剖黄河鲤,双遗明月珠。yī pōu huáng hé lǐ,shuāng yí míng yuè zhū。
故人元不薄,世路转多虞。gù rén yuán bù báo,shì lù zhuǎn duō yú。
问我疏狂态,君还道有无。wèn wǒ shū kuáng tài,jūn hái dào yǒu wú。

得子与书有感

王世贞

莫问春来色,人间渐不如。mò wèn chūn lái sè,rén jiān jiàn bù rú。
使星双战地,兵火数行书。shǐ xīng shuāng zhàn dì,bīng huǒ shù xíng shū。
白发谁堪少,青山也自疏。bái fā shuí kān shǎo,qīng shān yě zì shū。
踟蹰但杯酒,深愧吕安车。chí chú dàn bēi jiǔ,shēn kuì lǚ ān chē。

哭故鸿胪卿王公楠

王世贞

十年符节令,一拜鸿胪卿。shí nián fú jié lìng,yī bài hóng lú qīng。
拙宦元君事,辞官岂众情。zhuō huàn yuán jūn shì,cí guān qǐ zhòng qíng。
吾方要坐隐,天忽忌归耕。wú fāng yào zuò yǐn,tiān hū jì guī gēng。
未有延陵剑,秋风涕泪横。wèi yǒu yán líng jiàn,qiū fēng tì lèi héng。