古诗词

米云卿

春日途中口号

米云卿

行役日复日,奈何歧路长。xíng yì rì fù rì,nài hé qí lù zhǎng。
春泥滑马足,芳草断人肠。chūn ní huá mǎ zú,fāng cǎo duàn rén cháng。
日落野烟合,花开村店香。rì luò yě yān hé,huā kāi cūn diàn xiāng。
吴姬似相识,招客酒垆傍。wú jī shì xiāng shí,zhāo kè jiǔ lú bàng。

濲水移家

米云卿

移家东郭十年前,东郭移家又十年。yí jiā dōng guō shí nián qián,dōng guō yí jiā yòu shí nián。
尽割烟萝还地主,遥驱鸡犬下江船。jǐn gē yān luó hái dì zhǔ,yáo qū jī quǎn xià jiāng chuán。
生非弱草何须土,行若高云不系天。shēng fēi ruò cǎo hé xū tǔ,xíng ruò gāo yún bù xì tiān。
已断因缘去来想,浮踪那得受人怜。yǐ duàn yīn yuán qù lái xiǎng,fú zōng nà dé shòu rén lián。

赠张慎伯居士

米云卿

梅竹萧萧旧隐居,却依双树结精庐。méi zhú xiāo xiāo jiù yǐn jū,què yī shuāng shù jié jīng lú。
方酬南岳高僧偈,未答东山太傅书。fāng chóu nán yuè gāo sēng jì,wèi dá dōng shān tài fù shū。
宾馆有田多种秫,柴门临水不为渔。bīn guǎn yǒu tián duō zhǒng shú,chái mén lín shuǐ bù wèi yú。
春风日日闲花落,三径无人自扫除。chūn fēng rì rì xián huā luò,sān jìng wú rén zì sǎo chú。

秋柳诗八首

米云卿

离亭当日唱离歌,只为柔条傍渭河。lí tíng dāng rì chàng lí gē,zhǐ wèi róu tiáo bàng wèi hé。
恨不任他攀折尽,衰来徒自惋伤多。hèn bù rèn tā pān zhé jǐn,shuāi lái tú zì wǎn shāng duō。
百年秋思愁中断,千古春情梦里过。bǎi nián qiū sī chóu zhōng duàn,qiān gǔ chūn qíng mèng lǐ guò。
纵是王孙金勒马,也应相向叹蹉跎。zòng shì wáng sūn jīn lēi mǎ,yě yīng xiāng xiàng tàn cuō tuó。

秋柳诗八首

米云卿

一叶西风耐更凋,他乡何处不萧萧。yī yè xī fēng nài gèng diāo,tā xiāng hé chù bù xiāo xiāo。
依稀有叶还无叶,摇落长条复短条。yī xī yǒu yè hái wú yè,yáo luò zhǎng tiáo fù duǎn tiáo。
难忘折来情脉脉,更愁看去路迢迢。nán wàng zhé lái qíng mài mài,gèng chóu kàn qù lù tiáo tiáo。
经过若问伤心地,凉雨寒烟锁灞桥。jīng guò ruò wèn shāng xīn dì,liáng yǔ hán yān suǒ bà qiáo。

秋柳诗八首

米云卿

才失阳和气便寒,遥林遮雾晓漫漫。cái shī yáng hé qì biàn hán,yáo lín zhē wù xiǎo màn màn。
微霜未着枝先劲,零露方滋叶已干。wēi shuāng wèi zhe zhī xiān jìn,líng lù fāng zī yè yǐ gàn。
弱质纵凋还自惜,芳心犹在讵应残。ruò zhì zòng diāo hái zì xī,fāng xīn yóu zài jù yīng cán。
请君试看深秋色,不学青枫更染丹。qǐng jūn shì kàn shēn qiū sè,bù xué qīng fēng gèng rǎn dān。

秋柳诗八首

米云卿

濯濯芳时枉自矜,枝头错许露珠凝。zhuó zhuó fāng shí wǎng zì jīn,zhī tóu cuò xǔ lù zhū níng。
绿阴别去留难住,黄叶飘来扫不胜。lǜ yīn bié qù liú nán zhù,huáng yè piāo lái sǎo bù shèng。
新曲更翻成苦调,旧游重过等寒冰。xīn qū gèng fān chéng kǔ diào,jiù yóu zhòng guò děng hán bīng。
天涯一望同岑寂,未必豪华在五陵。tiān yá yī wàng tóng cén jì,wèi bì háo huá zài wǔ líng。

秋柳诗八首

米云卿

宝马香车满路尘,相看能得几时新。bǎo mǎ xiāng chē mǎn lù chén,xiāng kàn néng dé jǐ shí xīn。
飘将堕地皆成土,悲自伤心敢怨人。piāo jiāng duò dì jiē chéng tǔ,bēi zì shāng xīn gǎn yuàn rén。
绿谢枉遮千里目,青归难借一丝春。lǜ xiè wǎng zhē qiān lǐ mù,qīng guī nán jiè yī sī chūn。
萧条随分黄泥岸,羞把繁华问水滨。xiāo tiáo suí fēn huáng ní àn,xiū bǎ fán huá wèn shuǐ bīn。

秋柳诗八首

米云卿

不和悲歌也自伤,秋来天地惨茫茫。bù hé bēi gē yě zì shāng,qiū lái tiān dì cǎn máng máng。
愁生衰草斜阳外,怨结歌台舞榭傍。chóu shēng shuāi cǎo xié yáng wài,yuàn jié gē tái wǔ xiè bàng。
岁岁暖风吹到冷,枝枝绿叶变成黄。suì suì nuǎn fēng chuī dào lěng,zhī zhī lǜ yè biàn chéng huáng。
而今始信桓司马,当堕金城泪两行。ér jīn shǐ xìn huán sī mǎ,dāng duò jīn chéng lèi liǎng xíng。

武林移家

米云卿

不缘长被愧长贫,因叹无方可卜邻。bù yuán zhǎng bèi kuì zhǎng pín,yīn tàn wú fāng kě bo lín。
吴市隐时非汉世,越山归日似秦人。wú shì yǐn shí fēi hàn shì,yuè shān guī rì shì qín rén。
一身负俗终为累,数载移家亦厌频。yī shēn fù sú zhōng wèi lèi,shù zài yí jiā yì yàn pín。
犹喜扁舟来去便,柴门还欲傍汀滨。yóu xǐ biǎn zhōu lái qù biàn,chái mén hái yù bàng tīng bīn。

有感

米云卿

极目浮云与逝波,百年哀乐尽经过。jí mù fú yún yǔ shì bō,bǎi nián āi lè jǐn jīng guò。
交疏纸上寒暄少,名在人间毁誉多。jiāo shū zhǐ shàng hán xuān shǎo,míng zài rén jiān huǐ yù duō。
衰鬓晚秋临白草,归心长路阻黄河。shuāi bìn wǎn qiū lín bái cǎo,guī xīn zhǎng lù zǔ huáng hé。
自知身隐诚难事,因笑徉狂作楚歌。zì zhī shēn yǐn chéng nán shì,yīn xiào yáng kuáng zuò chǔ gē。

冬夜怀归

米云卿

寒风飒飒夜苍苍,腊月江城卧雪霜。hán fēng sà sà yè cāng cāng,là yuè jiāng chéng wò xuě shuāng。
只为食鱼常作客,偶因闻雁又沾裳。zhǐ wèi shí yú cháng zuò kè,ǒu yīn wén yàn yòu zhān shang。
青山梦里行难到,白发愁中镊更长。qīng shān mèng lǐ xíng nán dào,bái fā chóu zhōng niè gèng zhǎng。
不见北堂萱草色,忧心那得暂相忘。bù jiàn běi táng xuān cǎo sè,yōu xīn nà dé zàn xiāng wàng。

秋柳诗八首其五

米云卿

名擅章台第一家,忍将憔悴送年华。míng shàn zhāng tái dì yī jiā,rěn jiāng qiáo cuì sòng nián huá。
容销已失如眉叶,才尽难回比雪花。róng xiāo yǐ shī rú méi yè,cái jǐn nán huí bǐ xuě huā。
才见高楼堪系马,俄同寒树与栖鸦。cái jiàn gāo lóu kān xì mǎ,é tóng hán shù yǔ qī yā。
荣枯只是寻常事,忽漫逢时莫自夸。róng kū zhǐ shì xún cháng shì,hū màn féng shí mò zì kuā。
何处相逢最有情,平康曲转大堤横。hé chù xiāng féng zuì yǒu qíng,píng kāng qū zhuǎn dà dī héng。
回眸不忍枝头望,携手真愁树底行。huí móu bù rěn zhī tóu wàng,xié shǒu zhēn chóu shù dǐ xíng。
近泪几丝浑欲断,牵情千缕苦相萦。jìn lèi jǐ sī hún yù duàn,qiān qíng qiān lǚ kǔ xiāng yíng。
自经委谢无穷忆,应悔风花忒煞轻。zì jīng wěi xiè wú qióng yì,yīng huǐ fēng huā tè shā qīng。

杨柳歌送唐仲秩

米云卿

江南二月时,杨柳绿华滋。jiāng nán èr yuè shí,yáng liǔ lǜ huá zī。
高台不知数,台边千万树。gāo tái bù zhī shù,tái biān qiān wàn shù。
萦堤夹岸相映新,摇曳朱门翳美人。yíng dī jiā àn xiāng yìng xīn,yáo yè zhū mén yì měi rén。
翠楼丝丝争媚日,黄鹂树树学啼春。cuì lóu sī sī zhēng mèi rì,huáng lí shù shù xué tí chūn。
啼春不住高下飞,金梭乱掷流黄机。tí chūn bù zhù gāo xià fēi,jīn suō luàn zhì liú huáng jī。
又如织女机初断,千丝万丝分历乱。yòu rú zhī nǚ jī chū duàn,qiān sī wàn sī fēn lì luàn。
旋作东郊一片阴,雨中浅浅烟中深。xuán zuò dōng jiāo yī piàn yīn,yǔ zhōng qiǎn qiǎn yān zhōng shēn。
迤逦青绡合步障,缠绵缕带结同心。yí lǐ qīng xiāo hé bù zhàng,chán mián lǚ dài jié tóng xīn。
青绡步障大道傍,同心缕带春风香。qīng xiāo bù zhàng dà dào bàng,tóng xīn lǚ dài chūn fēng xiāng。
佳人玉笛青楼远,公子金羁白日长。jiā rén yù dí qīng lóu yuǎn,gōng zi jīn jī bái rì zhǎng。
旗亭百座空中晓,嫩叶柔枝亘缭绕。qí tíng bǎi zuò kōng zhōng xiǎo,nèn yè róu zhī gèn liáo rào。
碧玉蛾眉怎斗妍,小蛮腰肢徒袅袅。bì yù é méi zěn dòu yán,xiǎo mán yāo zhī tú niǎo niǎo。
君不见楚王宫里花盈盈,千容万态学未成。jūn bù jiàn chǔ wáng gōng lǐ huā yíng yíng,qiān róng wàn tài xué wèi chéng。
春心不死怨犹在,只今尽逐东风生。chūn xīn bù sǐ yuàn yóu zài,zhǐ jīn jǐn zhú dōng fēng shēng。
灞陵桥,章台路,异代风流那得顾。bà líng qiáo,zhāng tái lù,yì dài fēng liú nà dé gù。
章台旧日花如雪,灞陵古来多送别。zhāng tái jiù rì huā rú xuě,bà líng gǔ lái duō sòng bié。
眼前景物不得将,何以赠君天一方。yǎn qián jǐng wù bù dé jiāng,hé yǐ zèng jūn tiān yī fāng。
好向枝头惜春色,莫待伤心秋草黄。hǎo xiàng zhī tóu xī chūn sè,mò dài shāng xīn qiū cǎo huáng。