古诗词

何绛

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

自今歧路各西东,事与浮云失故踪。zì jīn qí lù gè xī dōng,shì yǔ fú yún shī gù zōng。
已觉逝川伤别念,更来清镜促愁容。yǐ jué shì chuān shāng bié niàn,gèng lái qīng jìng cù chóu róng。
星霜渐见侵华发,火影应难到洞宫。xīng shuāng jiàn jiàn qīn huá fā,huǒ yǐng yīng nán dào dòng gōng。
最是不堪回首处,隔江吹笛月明中。zuì shì bù kān huí shǒu chù,gé jiāng chuī dí yuè míng zhōng。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

此生多是厌羁离,欲语潸然便泪垂。cǐ shēng duō shì yàn jī lí,yù yǔ shān rán biàn lèi chuí。
触石晴云凝翠鬓,带风杨柳认娥眉。chù shí qíng yún níng cuì bìn,dài fēng yáng liǔ rèn é méi。
鱼吹细浪摇歌扇,蝶恋馀香舞好枝。yú chuī xì làng yáo gē shàn,dié liàn yú xiāng wǔ hǎo zhī。
自别钱塘山水后,愁添益恨绕天涯。zì bié qián táng shān shuǐ hòu,chóu tiān yì hèn rào tiān yá。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

露重岚深路渺茫,直教愁色对愁肠。lù zhòng lán shēn lù miǎo máng,zhí jiào chóu sè duì chóu cháng。
正嗟新冢垂青草,独泛扁舟映绿杨。zhèng jiē xīn zhǒng chuí qīng cǎo,dú fàn biǎn zhōu yìng lǜ yáng。
紫燕欲飞先绕栋,林花未散已偷香。zǐ yàn yù fēi xiān rào dòng,lín huā wèi sàn yǐ tōu xiāng。
如今再到经行处,莲帐无因见女郎。rú jīn zài dào jīng xíng chù,lián zhàng wú yīn jiàn nǚ láng。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

南方应有未招魂,去国离家见白云。nán fāng yīng yǒu wèi zhāo hún,qù guó lí jiā jiàn bái yún。
自恨频年为远客,不知何地更逢君。zì hèn pín nián wèi yuǎn kè,bù zhī hé dì gèng féng jūn。
江鲜野草桃花饭,宝髻香娥翡翠裙。jiāng xiān yě cǎo táo huā fàn,bǎo jì xiāng é fěi cuì qún。
今日春光吟不见,病煎愁绪转纷纷。jīn rì chūn guāng yín bù jiàn,bìng jiān chóu xù zhuǎn fēn fēn。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

何处风光最可怜,四邻凋谢变桑田。hé chù fēng guāng zuì kě lián,sì lín diāo xiè biàn sāng tián。
重牵匹马吟红叶,可惜雪花铺白毡。zhòng qiān pǐ mǎ yín hóng yè,kě xī xuě huā pù bái zhān。
坛上古松疑度世,渡头芳草忆前年。tán shàng gǔ sōng yí dù shì,dù tóu fāng cǎo yì qián nián。
幽居寂寞无人入,落日深山哭杜鹃。yōu jū jì mò wú rén rù,luò rì shēn shān kū dù juān。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

纱窗日落渐黄昏,露滴幽丛见泪痕。shā chuāng rì luò jiàn huáng hūn,lù dī yōu cóng jiàn lèi hén。
鵩鸟赋成人已没,女娥飞去影终存。fú niǎo fù chéng rén yǐ méi,nǚ é fēi qù yǐng zhōng cún。
门闲多有投文客,地回难招自古魂。mén xián duō yǒu tóu wén kè,dì huí nán zhāo zì gǔ hún。
回首旧游俱是梦,烟霞冬闭木绵温。huí shǒu jiù yóu jù shì mèng,yān xiá dōng bì mù mián wēn。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

满湖青草雁声春,摘尽庭兰不见君。mǎn hú qīng cǎo yàn shēng chūn,zhāi jǐn tíng lán bù jiàn jūn。
唯对松筠听刻漏,欲书花叶寄朝云。wéi duì sōng yún tīng kè lòu,yù shū huā yè jì cháo yún。
窗残更夜人何处,树蘸芜香鹤共闻。chuāng cán gèng yè rén hé chù,shù zhàn wú xiāng hè gòng wén。
无复绮罗歌白日,青丝宝髻石榴裙。wú fù qǐ luó gē bái rì,qīng sī bǎo jì shí liú qún。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

北邙松柏锁愁烟,望尽黄茅是海边。běi máng sōng bǎi suǒ chóu yān,wàng jǐn huáng máo shì hǎi biān。
孤垄阴风吹宿草,出云清梵欲歌筵。gū lǒng yīn fēng chuī sù cǎo,chū yún qīng fàn yù gē yán。
微波有恨终归海,明月无情却上天。wēi bō yǒu hèn zhōng guī hǎi,míng yuè wú qíng què shàng tiān。
日暮乡关何处是,亦应怀抱暗凄然。rì mù xiāng guān hé chù shì,yì yīng huái bào àn qī rán。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

何劳终日望林峦,寂寞烟霞古灶残。hé láo zhōng rì wàng lín luán,jì mò yān xiá gǔ zào cán。
紫陌夜深槐露滴,白杨风起垄头寒。zǐ mò yè shēn huái lù dī,bái yáng fēng qǐ lǒng tóu hán。
桑田碧海须臾改,楚水吴山道路难。sāng tián bì hǎi xū yú gǎi,chǔ shuǐ wú shān dào lù nán。
正是客心孤回处,中天月色好谁看。zhèng shì kè xīn gū huí chù,zhōng tiān yuè sè hǎo shuí kàn。

朝云墓十首次孙西庵先生韵

何绛

重到云居独悄然,中宵多梦昼多眠。zhòng dào yún jū dú qiāo rán,zhōng xiāo duō mèng zhòu duō mián。
千丛野竹连湘浦,半夜江风引杜鹃。qiān cóng yě zhú lián xiāng pǔ,bàn yè jiāng fēng yǐn dù juān。
独鹤不知何处舞,明珠无数亦羞圆。dú hè bù zhī hé chù wǔ,míng zhū wú shù yì xiū yuán。
当时惊觉高唐梦,红袖香消一十年。dāng shí jīng jué gāo táng mèng,hóng xiù xiāng xiāo yī shí nián。

宿冲虚观

何绛

古坛秋尽菊花新,落木千章绕四邻。gǔ tán qiū jǐn jú huā xīn,luò mù qiān zhāng rào sì lín。
葛令丹台犹未改,白家音乐已难陈。gé lìng dān tái yóu wèi gǎi,bái jiā yīn lè yǐ nán chén。
天鸡夜半争啼日,仙犬年多不吠人。tiān jī yè bàn zhēng tí rì,xiān quǎn nián duō bù fèi rén。
却忆昨宵闻颇异,空中一曲随梁尘。què yì zuó xiāo wén pǒ yì,kōng zhōng yī qū suí liáng chén。

点头石

何绛

獦獠幡非动,生公石点头。gé liáo fān fēi dòng,shēng gōng shí diǎn tóu。
一时捏怪者,流毒在千秋。yī shí niē guài zhě,liú dú zài qiān qiū。

试剑石

何绛

谁试千金剑,犹存石上痕。shuí shì qiān jīn jiàn,yóu cún shí shàng hén。
仇人满天下,遗赠敢忘恩。chóu rén mǎn tiān xià,yí zèng gǎn wàng ēn。

越溪谣

何绛

越溪诸女儿,蛾眉须自重。yuè xī zhū nǚ ér,é méi xū zì zhòng。
但得夫婿怜,何必君王宠。dàn dé fū xù lián,hé bì jūn wáng chǒng。

荡子行未归

何绛

荡子游远方,佳人倚绣户。dàng zi yóu yuǎn fāng,jiā rén yǐ xiù hù。
荼菜与椒聊,汝辛我亦苦。tú cài yǔ jiāo liáo,rǔ xīn wǒ yì kǔ。

寒衣词

何绛

寒衣裁已定,非是妾疏慵。hán yī cái yǐ dìng,fēi shì qiè shū yōng。
有线无针引,教妾何由缝。yǒu xiàn wú zhēn yǐn,jiào qiè hé yóu fèng。

杂诗

何绛

翡翠生南方,羽毛未为彩。fěi cuì shēng nán fāng,yǔ máo wèi wèi cǎi。
装载上两京,声价逾数倍。zhuāng zài shàng liǎng jīng,shēng jià yú shù bèi。

杂诗

何绛

我家有宝剑,铸成匪一朝。wǒ jiā yǒu bǎo jiàn,zhù chéng fěi yī cháo。
珍藏虽未用,奇气常干霄。zhēn cáng suī wèi yòng,qí qì cháng gàn xiāo。

短歌

何绛

丰盈盛饰女,布素淡妆人。fēng yíng shèng shì nǚ,bù sù dàn zhuāng rén。
不分在颜色,只分富与贫。bù fēn zài yán sè,zhǐ fēn fù yǔ pín。

得姓初祖

何绛

扁舟来往绣溪津,一字荒唐已避秦。biǎn zhōu lái wǎng xiù xī jīn,yī zì huāng táng yǐ bì qín。
翻觉桃源人更拙,举家何用绝交亲。fān jué táo yuán rén gèng zhuō,jǔ jiā hé yòng jué jiāo qīn。