古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
朱昼
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
喜陈懿老示新制
唐
:
朱昼
一别一千日,一日十二忆。
yī bié yī qiān rì,yī rì shí èr yì。
苦心无闲时,今夕见玉色。
kǔ xīn wú xián shí,jīn xī jiàn yù sè。
玉色复何异,弘明含群德。
yù sè fù hé yì,hóng míng hán qún dé。
有文如星宿,飞入我胸臆。
yǒu wén rú xīng sù,fēi rù wǒ xiōng yì。
忧愁方破坏,欢喜重补塞。
yōu chóu fāng pò huài,huān xǐ zhòng bǔ sāi。
使我心貌全,且非黄金力。
shǐ wǒ xīn mào quán,qiě fēi huáng jīn lì。
将攀下风手,愿假仙鸾翼。
jiāng pān xià fēng shǒu,yuàn jiǎ xiān luán yì。
AI赏析
赠友人古镜
唐
:
朱昼
我有古时镜,初自坏陵得。
wǒ yǒu gǔ shí jìng,chū zì huài líng dé。
蛟龙犹泥蟠,魑魅幸月蚀。
jiāo lóng yóu ní pán,chī mèi xìng yuè shí。
摩久见菱蕊,青于蓝水色。
mó jiǔ jiàn líng ruǐ,qīng yú lán shuǐ sè。
赠君将照色,无使心受惑。
zèng jūn jiāng zhào sè,wú shǐ xīn shòu huò。
AI赏析
赋得花藤药合寄颖阴故人
唐
:
朱昼
藤生南海滨,引蔓青且长。
téng shēng nán hǎi bīn,yǐn màn qīng qiě zhǎng。
剪削为花枝,何人无文章。
jiǎn xuē wèi huā zhī,hé rén wú wén zhāng。
非才亦有心,割骨闻馀芳。
fēi cái yì yǒu xīn,gē gǔ wén yú fāng。
繁叶落何处,孤贞在中央。
fán yè luò hé chù,gū zhēn zài zhōng yāng。
愿盛黄金膏,寄与青眼郎。
yuàn shèng huáng jīn gāo,jì yǔ qīng yǎn láng。
路远莫知意,水深天苍苍。
lù yuǎn mò zhī yì,shuǐ shēn tiān cāng cāng。
AI赏析