古诗词

范景文

和北吴歌

范景文

十家九尽垫官钱,敲扑声高欲彻天。shí jiā jiǔ jǐn diàn guān qián,qiāo pū shēng gāo yù chè tiān。
昨日相逢开口笑,徭差新改一条鞭。zuó rì xiāng féng kāi kǒu xiào,yáo chà xīn gǎi yī tiáo biān。

和北吴歌

范景文

阔袖高冠士气驯,从来文事亦彬彬。kuò xiù gāo guān shì qì xùn,cóng lái wén shì yì bīn bīn。
近科只说丙午盛,十五人中举六人。jìn kē zhǐ shuō bǐng wǔ shèng,shí wǔ rén zhōng jǔ liù rén。

和北吴歌

范景文

乡里儿郎也解歌,时兴曲子土音哦。xiāng lǐ ér láng yě jiě gē,shí xīng qū zi tǔ yīn ó。
最难听是声哀急,不为关情唤奈何。zuì nán tīng shì shēng āi jí,bù wèi guān qíng huàn nài hé。

和北吴歌

范景文

青丝斜纽挽双鬟,斗草才同姊妹还。qīng sī xié niǔ wǎn shuāng huán,dòu cǎo cái tóng zǐ mèi hái。
闻说郎来亲插戴,背人偷觑倚窗间。wén shuō láng lái qīn chā dài,bèi rén tōu qù yǐ chuāng jiān。

和北吴歌

范景文

北吴原不是东吴,古意如今问有无。běi wú yuán bù shì dōng wú,gǔ yì rú jīn wèn yǒu wú。
击筑馀风劳想像,一时俗尚喜言苏。jī zhù yú fēng láo xiǎng xiàng,yī shí sú shàng xǐ yán sū。

和北吴歌

范景文

红亭带柳板桥横,古道西郊送客行。hóng tíng dài liǔ bǎn qiáo héng,gǔ dào xī jiāo sòng kè xíng。
谩道征轮怜下国,彤云咫尺望神京。mán dào zhēng lún lián xià guó,tóng yún zhǐ chǐ wàng shén jīng。

和北吴歌

范景文

齐讴变调和初成,一字吟来一字情。qí ōu biàn diào hé chū chéng,yī zì yín lái yī zì qíng。
便带虎丘山下去,船回月上试新声。biàn dài hǔ qiū shān xià qù,chuán huí yuè shàng shì xīn shēng。

秋柳

范景文

叶落何如弱絮颠,总来易惹是风前。yè luò hé rú ruò xù diān,zǒng lái yì rě shì fēng qián。
衰容故弄新黄色,误作春条一样怜。shuāi róng gù nòng xīn huáng sè,wù zuò chūn tiáo yī yàng lián。

病起听歌坐中约以茶赏适仁常寄诗相讯即用其韵成咏

范景文

耽病因诗总是魔,破除独借几回歌。dān bìng yīn shī zǒng shì mó,pò chú dú jiè jǐ huí gē。
醉听易惹闲思绪,茶韵销来试若何。zuì tīng yì rě xián sī xù,chá yùn xiāo lái shì ruò hé。

病起听歌坐中约以茶赏适仁常寄诗相讯即用其韵成咏

范景文

每至关情唤奈何,茶颠较酒不争多。měi zhì guān qíng huàn nài hé,chá diān jiào jiǔ bù zhēng duō。
曼声怕到销魂处,雅诨从将换艳歌。màn shēng pà dào xiāo hún chù,yǎ hùn cóng jiāng huàn yàn gē。

味元堂预衍元宵二十韵

范景文

何须元夕至,月好更张灯。hé xū yuán xī zhì,yuè hǎo gèng zhāng dēng。
节令人能衍,心闲兴可乘。jié lìng rén néng yǎn,xīn xián xīng kě chéng。
留清删火树,悬照映壶冰。liú qīng shān huǒ shù,xuán zhào yìng hú bīng。
时趁先斋夜,人招有发僧。shí chèn xiān zhāi yè,rén zhāo yǒu fā sēng。
小卮明绿玉,软缛拂青绫。xiǎo zhī míng lǜ yù,ruǎn rù fú qīng líng。
酿雪宵微暖,凝寒焰自澄。niàng xuě xiāo wēi nuǎn,níng hán yàn zì chéng。
水沈清雾散,墨晕烂霞蒸。shuǐ shěn qīng wù sàn,mò yūn làn xiá zhēng。
梅厌探春使,松邀耐久朋。méi yàn tàn chūn shǐ,sōng yāo nài jiǔ péng。
形忘呼尔汝,语次戒除升。xíng wàng hū ěr rǔ,yǔ cì jiè chú shēng。
觞政科条减,欢场伎俩增。shāng zhèng kē tiáo jiǎn,huān chǎng jì liǎ zēng。
歌先神静妙,鼓尽气凭陵。gē xiān shén jìng miào,gǔ jǐn qì píng líng。
宗案疑难扫,诙言笑莫胜。zōng àn yí nán sǎo,huī yán xiào mò shèng。
吟参东越唾,侬借北吴称。yín cān dōng yuè tuò,nóng jiè běi wú chēng。
茗战分高下,骚坛叹废兴。míng zhàn fēn gāo xià,sāo tán tàn fèi xīng。
调排名士简,端坐酒人矜。diào pái míng shì jiǎn,duān zuò jiǔ rén jīn。
抱杞忧天坠,呼嵩祝日升。bào qǐ yōu tiān zhuì,hū sōng zhù rì shēng。
醒多聊间睡,逊苦更嫌兢。xǐng duō liáo jiān shuì,xùn kǔ gèng xián jīng。
后约需花放,临高带雪登。hòu yuē xū huā fàng,lín gāo dài xuě dēng。
事皆离旧谱,诗并就新绳。shì jiē lí jiù pǔ,shī bìng jiù xīn shéng。
佳集无嫌数,中秋定可仍。jiā jí wú xián shù,zhōng qiū dìng kě réng。

暇办亭落成

范景文

雄都开白下,重镇寄师中。xióng dōu kāi bái xià,zhòng zhèn jì shī zhōng。
天作高山仰,地环二水通。tiān zuò gāo shān yǎng,dì huán èr shuǐ tōng。
铁花昭旧服,金匮袭遗弓。tiě huā zhāo jiù fú,jīn kuì xí yí gōng。
机务分宸北,绸缪控大东。jī wù fēn chén běi,chóu móu kòng dà dōng。
裘轻思宴镐,图览识诒丰。qiú qīng sī yàn gǎo,tú lǎn shí yí fēng。
六代风流地,千秋日月宫。liù dài fēng liú dì,qiān qiū rì yuè gōng。
但存高士意,期与昔贤同。dàn cún gāo shì yì,qī yǔ xī xián tóng。
锁钥惭司马,风云想卧龙。suǒ yào cán sī mǎ,fēng yún xiǎng wò lóng。
治丝须取暇,聚米快成功。zhì sī xū qǔ xiá,jù mǐ kuài chéng gōng。
了此无多事,于斯竭匪躬。le cǐ wú duō shì,yú sī jié fěi gōng。
捷书来赌墅,猛士忆歌风。jié shū lái dǔ shù,měng shì yì gē fēng。
氛静安甸服,时平燕帝穹。fēn jìng ān diān fú,shí píng yàn dì qióng。
登临筹豫胜,月帐梦非熊。dēng lín chóu yù shèng,yuè zhàng mèng fēi xióng。

夜坐偶成

范景文

晓来雪飞残,逗漏梅花信。xiǎo lái xuě fēi cán,dòu lòu méi huā xìn。
向夜晚风轻,敲动疏篁韵。xiàng yè wǎn fēng qīng,qiāo dòng shū huáng yùn。
引月沁空庭,一幅冰绡润。yǐn yuè qìn kōng tíng,yī fú bīng xiāo rùn。
稍嫌松影繁,映处生薄晕。shāo xián sōng yǐng fán,yìng chù shēng báo yūn。
起坐静焚香,香销烟未烬。qǐ zuò jìng fén xiāng,xiāng xiāo yān wèi jìn。
四顾万籁冥,何处响隐隐。sì gù wàn lài míng,hé chù xiǎng yǐn yǐn。
细听或钟声,悽咽乍远近。xì tīng huò zhōng shēng,qī yàn zhà yuǎn jìn。
此际饶深情,向谁与答问。cǐ jì ráo shēn qíng,xiàng shuí yǔ dá wèn。

望华楼山

范景文

山容一画图,所忌设色重。shān róng yī huà tú,suǒ jì shè sè zhòng。
中有一笔佳,笔笔都生动。zhōng yǒu yī bǐ jiā,bǐ bǐ dōu shēng dòng。
华楼独秀出,群峰如相控。huá lóu dú xiù chū,qún fēng rú xiāng kòng。
岚光浓淡间,幻态恣播弄。lán guāng nóng dàn jiān,huàn tài zì bō nòng。
始知化工巧,不与丹青共。shǐ zhī huà gōng qiǎo,bù yǔ dān qīng gòng。

种竹

范景文

自公有小暇,辟地时栽竹。zì gōng yǒu xiǎo xiá,pì dì shí zāi zhú。
岂无草与花,偏爱此君独。qǐ wú cǎo yǔ huā,piān ài cǐ jūn dú。
疏疏挺数竿,高可齐于屋。shū shū tǐng shù gān,gāo kě qí yú wū。
遥拟碧成阴,定招云来宿。yáo nǐ bì chéng yīn,dìng zhāo yún lái sù。
风定妙香生,时闻静中馥。fēng dìng miào xiāng shēng,shí wén jìng zhōng fù。
幽韵杂松涛,支枕如听瀑。yōu yùn zá sōng tāo,zhī zhěn rú tīng pù。
片石斜置傍,妆点画半幅。piàn shí xié zhì bàng,zhuāng diǎn huà bàn fú。
萧森官舍里,何异筼筜谷。xiāo sēn guān shě lǐ,hé yì yún dāng gǔ。

明孔山偈呈性甫

范景文

怪哉明孔山,灵窦一线白。guài zāi míng kǒng shān,líng dòu yī xiàn bái。
嵌空彻玲珑,巧似鬼工擘。qiàn kōng chè líng lóng,qiǎo shì guǐ gōng bāi。
人言达摩师,此中曾面壁。rén yán dá mó shī,cǐ zhōng céng miàn bì。
眼光不转观,坼此通明石。yǎn guāng bù zhuǎn guān,chè cǐ tōng míng shí。
我来仔细参,此义了难索。wǒ lái zǎi xì cān,cǐ yì le nán suǒ。
使以眼观空,空将何所坼。shǐ yǐ yǎn guān kōng,kōng jiāng hé suǒ chè。
若空可坼时,空亦成滞迹。ruò kōng kě chè shí,kōng yì chéng zhì jì。
譬如苍苍天,烁日一轮赤。pì rú cāng cāng tiān,shuò rì yī lún chì。
谁为舒长眼,点破长空碧。shuí wèi shū zhǎng yǎn,diǎn pò zhǎng kōng bì。
今有看日人,晶华纷相迫。jīn yǒu kàn rì rén,jīng huá fēn xiāng pò。
为是眼射日,为是日所射。wèi shì yǎn shè rì,wèi shì rì suǒ shè。
欲作如是观,益增万重逆。yù zuò rú shì guān,yì zēng wàn zhòng nì。
腐儒谈道理,谈此曷容易。fǔ rú tán dào lǐ,tán cǐ hé róng yì。
请君下一语,以之当笺释。qǐng jūn xià yī yǔ,yǐ zhī dāng jiān shì。

斋中瓶花吹落案间探韵得变字遂成二首

范景文

郊外春光容易变,花枝摇落红如霰。jiāo wài chūn guāng róng yì biàn,huā zhī yáo luò hóng rú xiàn。
留春无计折将归,胆瓶权作宜春院。liú chūn wú jì zhé jiāng guī,dǎn píng quán zuò yí chūn yuàn。
长辞妒雨与狂风,绣幕围香恼蜂燕。zhǎng cí dù yǔ yǔ kuáng fēng,xiù mù wéi xiāng nǎo fēng yàn。
上人好养马,自是冶性爱颠狂,棐几一夜飞片片。shàng rén hǎo yǎng mǎ,zì shì yě xìng ài diān kuáng,fěi jǐ yī yè fēi piàn piàn。
主人久已耐餐冰,领取禅心伴妖茜。zhǔ rén jiǔ yǐ nài cān bīng,lǐng qǔ chán xīn bàn yāo qiàn。

斋中瓶花吹落案间探韵得变字遂成二首

范景文

一般落红作春殿,不向树底向溪砚。yī bān luò hóng zuò chūn diàn,bù xiàng shù dǐ xiàng xī yàn。
花神应是好文雅,笔公墨君邀缱绻。huā shén yīng shì hǎo wén yǎ,bǐ gōng mò jūn yāo qiǎn quǎn。
如眠似起意韵骄,石床作枕藤纹荐。rú mián shì qǐ yì yùn jiāo,shí chuáng zuò zhěn téng wén jiàn。
谁言陌上少残芳,不衬马蹄扑人面。shuí yán mò shàng shǎo cán fāng,bù chèn mǎ tí pū rén miàn。
岂特花开有高低,花谢亦自分贵贱。qǐ tè huā kāi yǒu gāo dī,huā xiè yì zì fēn guì jiàn。

聊城吊古和毛伯二首

范景文

英雄露本色,时时其锋偏。yīng xióng lù běn sè,shí shí qí fēng piān。
排难别有为,遑计齐与燕。pái nán bié yǒu wèi,huáng jì qí yǔ yàn。
一将易一城,所全岂小然。yī jiāng yì yī chéng,suǒ quán qǐ xiǎo rán。
齐止还其故,燕亦何曾捐。qí zhǐ hái qí gù,yàn yì hé céng juān。
虽然数行字,气应壮千年。suī rán shù xíng zì,qì yīng zhuàng qiān nián。
不有成功者,血燐断郊烟。bù yǒu chéng gōng zhě,xuè lín duàn jiāo yān。
相絜试较量,两者孰为贤。xiāng jié shì jiào liàng,liǎng zhě shú wèi xián。
奇人好轻诋,侮吾鲁仲连。qí rén hǎo qīng dǐ,wǔ wú lǔ zhòng lián。

聊城吊古和毛伯二首

范景文

城破不得生,何如未破死。chéng pò bù dé shēng,hé rú wèi pò sǐ。
嬴得身不辱,且了人臣事。yíng dé shēn bù rǔ,qiě le rén chén shì。
先生代前筹,自筹岂过尔。xiān shēng dài qián chóu,zì chóu qǐ guò ěr。
亦复成人名,成功似不止。yì fù chéng rén míng,chéng gōng shì bù zhǐ。
一举两得之,斯名天下士。yī jǔ liǎng dé zhī,sī míng tiān xià shì。
正中忽出奇,腐儒那得此。zhèng zhōng hū chū qí,fǔ rú nà dé cǐ。