古诗词

朱绛

春女怨

朱绛

独坐纱窗刺绣迟,紫荆花下啭黄鹂。dú zuò shā chuāng cì xiù chí,zǐ jīng huā xià zhuàn huáng lí。
欲知无限伤春意,尽在停针不语时。yù zhī wú xiàn shāng chūn yì,jǐn zài tíng zhēn bù yǔ shí。