古诗词

黄仲昭

金台早行

黄仲昭

数村行过始闻鸡,星斗依稀月满溪。shù cūn xíng guò shǐ wén jī,xīng dòu yī xī yuè mǎn xī。
遥想故园人正睡,梅花影落小窗西。yáo xiǎng gù yuán rén zhèng shuì,méi huā yǐng luò xiǎo chuāng xī。

过芦沟

黄仲昭

一水中横断市廛,酒旗高袅绿杨烟。yī shuǐ zhōng héng duàn shì chán,jiǔ qí gāo niǎo lǜ yáng yān。
行囊只有诗千首,不畏关门索税钱。xíng náng zhǐ yǒu shī qiān shǒu,bù wèi guān mén suǒ shuì qián。

夜梦老母因不寐偶成

黄仲昭

别却慈亲天一方,梦魂夜夜绕萱堂。bié què cí qīn tiān yī fāng,mèng hún yè yè rào xuān táng。
觉来肠断难成寐,数尽更筹夜未央。jué lái cháng duàn nán chéng mèi,shù jǐn gèng chóu yè wèi yāng。

癸酉仲秋得老母家书有感

黄仲昭

慈闱一别几寒温,冀北闽南总断魂。cí wéi yī bié jǐ hán wēn,jì běi mǐn nán zǒng duàn hún。
昨日音书凭雁到,分明珠□□成痕。zuó rì yīn shū píng yàn dào,fēn míng zhū chéng hén。

客中秋夜

黄仲昭

秋夜凄凉只自怜,壁虫窗月伴愁眠。qiū yè qī liáng zhǐ zì lián,bì chóng chuāng yuè bàn chóu mián。
西风不识人憔悴,乱送砧声到枕边。xī fēng bù shí rén qiáo cuì,luàn sòng zhēn shēng dào zhěn biān。

立春日霜降草木皆白戏成

黄仲昭

残臈应随寒漏尽,新春又逐晓钟来。cán là yīng suí hán lòu jǐn,xīn chūn yòu zhú xiǎo zhōng lái。
天公似报春消息,乱剪琼花到处开。tiān gōng shì bào chūn xiāo xī,luàn jiǎn qióng huā dào chù kāi。

立春日偶成

黄仲昭

土牛鞭下已飞尘,律转三阳岁复更。tǔ niú biān xià yǐ fēi chén,lǜ zhuǎn sān yáng suì fù gèng。
鸟雀亦知春信好,碧梧枝上不停声。niǎo què yì zhī chūn xìn hǎo,bì wú zhī shàng bù tíng shēng。

题扇面山水二首为林贵实赋

黄仲昭

碧霭深中结草庐,松风入座四窗虚。bì ǎi shēn zhōng jié cǎo lú,sōng fēng rù zuò sì chuāng xū。
山辉泽媚无穷趣,疑有幽人此读书。shān huī zé mèi wú qióng qù,yí yǒu yōu rén cǐ dú shū。

题扇面山水二首为林贵实赋

黄仲昭

茅衡几架隔遥岑,万壑岚光结昼阴。máo héng jǐ jià gé yáo cén,wàn hè lán guāng jié zhòu yīn。
欲抱瑶琴访清隐,寒林无路白云深。yù bào yáo qín fǎng qīng yǐn,hán lín wú lù bái yún shēn。

题扇面子猷访戴图

黄仲昭

入夜怀人思不禁,冲寒一棹度山阴。rù yè huái rén sī bù jìn,chōng hán yī zhào dù shān yīn。
兴来归去江云暝,门掩千峰积雪深。xīng lái guī qù jiāng yún míng,mén yǎn qiān fēng jī xuě shēn。

题林君惟华秋江独钓图和李君唐英韵

黄仲昭

托迹沧浪识者稀,海鸥汀鹭日相依。tuō jì cāng làng shí zhě xī,hǎi ōu tīng lù rì xiāng yī。
投竿一笑寒云暝,世事无心任落晖。tóu gān yī xiào hán yún míng,shì shì wú xīn rèn luò huī。

题芦雁扇和李君唐英韵

黄仲昭

相呼相唤下回塘,秋水芦花一望长。xiāng hū xiāng huàn xià huí táng,qiū shuǐ lú huā yī wàng zhǎng。
万里云霄身未达,数声嘹唳送斜阳。wàn lǐ yún xiāo shēn wèi dá,shù shēng liáo lì sòng xié yáng。

题屈原渔父问答图

黄仲昭

放逐江潭恨不平,偶逢渔父话衷情。fàng zhú jiāng tán hèn bù píng,ǒu féng yú fù huà zhōng qíng。
可怜狂楚无情甚,竟使忠臣殒此生。kě lián kuáng chǔ wú qíng shén,jìng shǐ zhōng chén yǔn cǐ shēng。

戏题钟馗

黄仲昭

曾向明皇梦寐中,手擒魑魅逞英雄。céng xiàng míng huáng mèng mèi zhōng,shǒu qín chī mèi chěng yīng xióng。
如何不斩奸邪首,纵使胡儿入后宫。rú hé bù zhǎn jiān xié shǒu,zòng shǐ hú ér rù hòu gōng。

春深菊苗未发戏成

黄仲昭

堪笑春风亦世情,菊畦偏后发生仁。kān xiào chūn fēng yì shì qíng,jú qí piān hòu fā shēng rén。
工夫全向繁桃李,未暇分来寂寞滨。gōng fū quán xiàng fán táo lǐ,wèi xiá fēn lái jì mò bīn。

春日卧病感怀

黄仲昭

一卧经春只自嗟,无由散步访韶华。yī wò jīng chūn zhǐ zì jiē,wú yóu sàn bù fǎng sháo huá。
东风似亦欺人病,吹落瓶中数朵花。dōng fēng shì yì qī rén bìng,chuī luò píng zhōng shù duǒ huā。

病中与郑君思亨姜君思正索菊花二首

黄仲昭

闻道君家菊满篱,无由一到赏芳菲。wén dào jūn jiā jú mǎn lí,wú yóu yī dào shǎng fāng fēi。
梦魂忘却身犹病,几度吟敲花外扉。mèng hún wàng què shēn yóu bìng,jǐ dù yín qiāo huā wài fēi。

病中与郑君思亨姜君思正索菊花二首

黄仲昭

春初卧病及秋深,篱菊阑珊碧草侵。chūn chū wò bìng jí qiū shēn,lí jú lán shān bì cǎo qīn。
赖有故人相爱厚,一株无惜慰忧心。lài yǒu gù rén xiāng ài hòu,yī zhū wú xī wèi yōu xīn。

首夏病中偶成

黄仲昭

九十春光病里过,不堪佳景尽蹉跎。jiǔ shí chūn guāng bìng lǐ guò,bù kān jiā jǐng jǐn cuō tuó。
儿童又向床前语,树上青梅熟已多。ér tóng yòu xiàng chuáng qián yǔ,shù shàng qīng méi shú yǐ duō。

谢友人惠锦菊月下白菊二株三首

黄仲昭

今年全不见黄花,对景荒凉只自嗟。jīn nián quán bù jiàn huáng huā,duì jǐng huāng liáng zhǐ zì jiē。
应是秋光深远我,赖君挽得到贫家。yīng shì qiū guāng shēn yuǎn wǒ,lài jūn wǎn dé dào pín jiā。