古诗词

苏升

署中竹园偶成

苏升

闲立望龙沙,春风几万家。xián lì wàng lóng shā,chūn fēng jǐ wàn jiā。
晴云团野色,白日入山斜。qíng yún tuán yě sè,bái rì rù shān xié。
见地即栽竹,无心学种花。jiàn dì jí zāi zhú,wú xīn xué zhǒng huā。
孤亭时一立,几点夕阳鸦。gū tíng shí yī lì,jǐ diǎn xī yáng yā。

戊午立秋

苏升

夏雨过新秋,凄清到枕头。xià yǔ guò xīn qiū,qī qīng dào zhěn tóu。
柳条仍带喜,荷叶莫须愁。liǔ tiáo réng dài xǐ,hé yè mò xū chóu。
世事应无定,吾生自百忧。shì shì yīng wú dìng,wú shēng zì bǎi yōu。
葛巾亦无恙,空负酒人游。gé jīn yì wú yàng,kōng fù jiǔ rén yóu。

宿武阳次王敬宇先生壁间韵

苏升

秋山过雨后,一望有云连。qiū shān guò yǔ hòu,yī wàng yǒu yún lián。
水落归前港,村深出暮烟。shuǐ luò guī qián gǎng,cūn shēn chū mù yān。
疾风憎木叶,白月漾江天。jí fēng zēng mù yè,bái yuè yàng jiāng tiān。
景物堪幽赏,车尘自可怜。jǐng wù kān yōu shǎng,chē chén zì kě lián。

秋夜客散偕南昌令杨介孺登楼风急望江

苏升

秋到豫章城,登楼入夜清。qiū dào yù zhāng chéng,dēng lóu rù yè qīng。
未能分树色,空自有江声。wèi néng fēn shù sè,kōng zì yǒu jiāng shēng。
客散尊仍绿,山横月半明。kè sàn zūn réng lǜ,shān héng yuè bàn míng。
风波看满目,行者莫须行。fēng bō kàn mǎn mù,xíng zhě mò xū xíng。

秋日风雨酌兄季文偶成

苏升

秋风何太急,吹落半庭槐。qiū fēng hé tài jí,chuī luò bàn tíng huái。
野草自添绿,芙蓉未肯开。yě cǎo zì tiān lǜ,fú róng wèi kěn kāi。
弟兄一日酒,勋业百年灰。dì xiōng yī rì jiǔ,xūn yè bǎi nián huī。
此意谁人解,相酬到几回。cǐ yì shuí rén jiě,xiāng chóu dào jǐ huí。

北行风尘

苏升

风急红尘动,昏昏白日寒。fēng jí hóng chén dòng,hūn hūn bái rì hán。
马从云里出,人在雾中看。mǎ cóng yún lǐ chū,rén zài wù zhōng kàn。
群仆竟何去,周行却自宽。qún pū jìng hé qù,zhōu xíng què zì kuān。
眼前分未得,望不到长安。yǎn qián fēn wèi dé,wàng bù dào zhǎng ān。

重阳后三日饮彦成宗侯宅

苏升

九日登台兴未阑,侯门犹得更追欢。jiǔ rì dēng tái xīng wèi lán,hóu mén yóu dé gèng zhuī huān。
秋涵桂树香风远,月入梁园夜色寒。qiū hán guì shù xiāng fēng yuǎn,yuè rù liáng yuán yè sè hán。
白雁先霜何处度,黄花一径借相看。bái yàn xiān shuāng hé chù dù,huáng huā yī jìng jiè xiāng kàn。
酣来作赋多公等,授简低头愧子安。hān lái zuò fù duō gōng děng,shòu jiǎn dī tóu kuì zi ān。

重阳后三日饮希举宗侯宅

苏升

秋光一望满江城,偏见朱门月独明。qiū guāng yī wàng mǎn jiāng chéng,piān jiàn zhū mén yuè dú míng。
径里菊英凝露湿,庭前桂影入帘清。jìng lǐ jú yīng níng lù shī,tíng qián guì yǐng rù lián qīng。
锦屏香篆和风散,歌吹楼头彻夜鸣。jǐn píng xiāng zhuàn hé fēng sàn,gē chuī lóu tóu chè yè míng。
兴比龙山还剧甚,更饶佳句令人惊。xīng bǐ lóng shān hái jù shén,gèng ráo jiā jù lìng rén jīng。

题张太学澹庵

苏升

清标不肯逐浓华,开舍萧然仲蔚家。qīng biāo bù kěn zhú nóng huá,kāi shě xiāo rán zhòng wèi jiā。
满架遗编馀岁月,虚亭袭目尽烟霞。mǎn jià yí biān yú suì yuè,xū tíng xí mù jǐn yān xiá。
耽幽独听林间鸟,乘兴谁看砌上花。dān yōu dú tīng lín jiān niǎo,chéng xīng shuí kàn qì shàng huā。
澹泊多君能济美,平泉何事作豪奢。dàn pō duō jūn néng jì měi,píng quán hé shì zuò háo shē。

幼晋宗侯从麻姑山来访用韵答赠

苏升

飘然何事出仙都,带得烟霞映座隅。piāo rán hé shì chū xiān dōu,dài dé yān xiá yìng zuò yú。
才比季方为友弟,贤如中垒自名驹。cái bǐ jì fāng wèi yǒu dì,xián rú zhōng lěi zì míng jū。
神泉岂是人间有,鸿宝曾藏枕里无。shén quán qǐ shì rén jiān yǒu,hóng bǎo céng cáng zhěn lǐ wú。
世上王孙谁可似,定从海外遇麻姑。shì shàng wáng sūn shuí kě shì,dìng cóng hǎi wài yù má gū。

秋日饮夷庚宗侯园

苏升

半亩为园大隐同,森森双柏静含风。bàn mǔ wèi yuán dà yǐn tóng,sēn sēn shuāng bǎi jìng hán fēng。
投闲笑我非山简,爱客看君似孔融。tóu xián xiào wǒ fēi shān jiǎn,ài kè kàn jūn shì kǒng róng。
野菊寄瓶窥席上,鲜鱼入馔出湖东。yě jú jì píng kuī xí shàng,xiān yú rù zhuàn chū hú dōng。
相留更欲迟明月,行酒赋诗秋思雄。xiāng liú gèng yù chí míng yuè,xíng jiǔ fù shī qiū sī xióng。

玉隆宗侯惠手刻印章诗以报之

苏升

西山爽气净嚣氛,中有高人玩白云。xī shān shuǎng qì jìng xiāo fēn,zhōng yǒu gāo rén wán bái yún。
谢却浮情耽染翰,投来何物不超群。xiè què fú qíng dān rǎn hàn,tóu lái hé wù bù chāo qún。
芙蓉照水供毫色,雁字排空入篆文。fú róng zhào shuǐ gōng háo sè,yàn zì pái kōng rù zhuàn wén。
咫尺秋风丛桂在,但从诗句觅殷勤。zhǐ chǐ qiū fēng cóng guì zài,dàn cóng shī jù mì yīn qín。

赠玉隆宗侯游鹅湖诸胜及访翁明府

苏升

轻风寒浦觉泠然,客子飘飘向洞天。qīng fēng hán pǔ jué líng rán,kè zi piāo piāo xiàng dòng tiān。
到处名山堪眺咏,但逢香刹可参禅。dào chù míng shān kān tiào yǒng,dàn féng xiāng shā kě cān chán。
王乔清署通仙籍,陆羽遗林访茗泉。wáng qiáo qīng shǔ tōng xiān jí,lù yǔ yí lín fǎng míng quán。
自是探奇情不浅,定携宝箓落云烟。zì shì tàn qí qíng bù qiǎn,dìng xié bǎo lù luò yún yān。

长至前七日饮霞峰宗侯宅

苏升

西园开宴近芳辰,卜夜寒樽意倍亲。xī yuán kāi yàn jìn fāng chén,bo yè hán zūn yì bèi qīn。
千载宗英推李白,一时豪侠重陈遵。qiān zài zōng yīng tuī lǐ bái,yī shí háo xiá zhòng chén zūn。
飞来郢雪谁堪拟,未动莩灰律已新。fēi lái yǐng xuě shuí kān nǐ,wèi dòng fú huī lǜ yǐ xīn。
自笑令堂难浣俗,咏君佳句可怡神。zì xiào lìng táng nán huàn sú,yǒng jūn jiā jù kě yí shén。

龙沙秋夜酌曹伯缨吴飞子

苏升

龙沙一曲枕江流,白月凉风古寺幽。lóng shā yī qū zhěn jiāng liú,bái yuè liáng fēng gǔ sì yōu。
自有芙蓉能蘸水,却怜荷叶不禁秋。zì yǒu fú róng néng zhàn shuǐ,què lián hé yè bù jìn qiū。
树边野鸟啼僧舍,江上渔灯映客舟。shù biān yě niǎo tí sēng shě,jiāng shàng yú dēng yìng kè zhōu。
但得相逢须强饮,百年歧路总悠悠。dàn dé xiāng féng xū qiáng yǐn,bǎi nián qí lù zǒng yōu yōu。

赠董文仲山人

苏升

风仪皎皎曳霞衣,此日湖天见少薇。fēng yí jiǎo jiǎo yè xiá yī,cǐ rì hú tiān jiàn shǎo wēi。
何事鹿门深敛迹,却从鸥渚共忘机。hé shì lù mén shēn liǎn jì,què cóng ōu zhǔ gòng wàng jī。
剡藤绚烂才双美,烟水沧茫兴倍飞。shàn téng xuàn làn cái shuāng měi,yān shuǐ cāng máng xīng bèi fēi。
一榻久悬知有待,千秋徐稚好同归。yī tà jiǔ xuán zhī yǒu dài,qiān qiū xú zhì hǎo tóng guī。

西昌九日

苏升

重阳无地不登台,万里西风送雁来。zhòng yáng wú dì bù dēng tái,wàn lǐ xī fēng sòng yàn lái。
荷叶尚馀南国色,菊花不似故园开。hé yè shàng yú nán guó sè,jú huā bù shì gù yuán kāi。
苏卿履谢人何处,徐稚亭孤榻已灰。sū qīng lǚ xiè rén hé chù,xú zhì tíng gū tà yǐ huī。
千载凭高徒记忆,好将生事问金罍。qiān zài píng gāo tú jì yì,hǎo jiāng shēng shì wèn jīn léi。

西昌送子曼兄归应举

苏升

世上相亲只弟兄,异乡长傍见真情。shì shàng xiāng qīn zhǐ dì xiōng,yì xiāng zhǎng bàng jiàn zhēn qíng。
还家却恨三千里,奋翼犹看九万程。hái jiā què hèn sān qiān lǐ,fèn yì yóu kàn jiǔ wàn chéng。
青鬓不愁知遇短,白眉宁得与齐名。qīng bìn bù chóu zhī yù duǎn,bái méi níng dé yǔ qí míng。
堪怜仲智徒攻火,清梦池塘草自生。kān lián zhòng zhì tú gōng huǒ,qīng mèng chí táng cǎo zì shēng。

西城夜望

苏升

清流一带抱江城,望入西山尽月明。qīng liú yī dài bào jiāng chéng,wàng rù xī shān jǐn yuè míng。
隐隐人家藏树里,轻轻渔舸傍沙横。yǐn yǐn rén jiā cáng shù lǐ,qīng qīng yú gě bàng shā héng。
径中不睹陶潜迹,榻下空留孺子名。jìng zhōng bù dǔ táo qián jì,tà xià kōng liú rú zi míng。
怀古伤今徒白首,夜深无限故乡情。huái gǔ shāng jīn tú bái shǒu,yè shēn wú xiàn gù xiāng qíng。

偶成和云西宗侯次韵

苏升

残春天色半晴阴,偶立闲亭伤客心。cán chūn tiān sè bàn qíng yīn,ǒu lì xián tíng shāng kè xīn。
啼去黄鹂复相过,生来青草几时深。tí qù huáng lí fù xiāng guò,shēng lái qīng cǎo jǐ shí shēn。
歌成白雪应留和,酒忆高阳独不禁。gē chéng bái xuě yīng liú hé,jiǔ yì gāo yáng dú bù jìn。
最是王孙行乐好,马蹄过处足幽吟。zuì shì wáng sūn xíng lè hǎo,mǎ tí guò chù zú yōu yín。
10012345