古诗词

吴筠

过天门山怀友

吴筠

举帆遇风劲,逸势如飞奔。jǔ fān yù fēng jìn,yì shì rú fēi bēn。
缥缈凌烟波,崩腾走川原。piāo miǎo líng yān bō,bēng téng zǒu chuān yuán。
两山夹沧江,豁尔开天门。liǎng shān jiā cāng jiāng,huō ěr kāi tiān mén。
须臾轻舟远,想象孤屿存。xū yú qīng zhōu yuǎn,xiǎng xiàng gū yǔ cún。
归路日已近,怡然慰心魂。guī lù rì yǐ jìn,yí rán wèi xīn hún。
所经多奇趣,待与吾友论。suǒ jīng duō qí qù,dài yǔ wú yǒu lùn。
一日如三秋,相思意弥敦。yī rì rú sān qiū,xiāng sī yì mí dūn。

舟中遇柳伯存归潜山因有此赠其二

吴筠

见君浩然心,视世如浮空。jiàn jūn hào rán xīn,shì shì rú fú kōng。
君归潜山曲,我复庐山中。jūn guī qián shān qū,wǒ fù lú shān zhōng。
形间心不隔,谁能嗟异同。xíng jiān xīn bù gé,shuí néng jiē yì tóng。
他日或相访,无辞驭冷风。tā rì huò xiāng fǎng,wú cí yù lěng fēng。

舟中夜行

吴筠

榜人识江路,挂席从宵征。bǎng rén shí jiāng lù,guà xí cóng xiāo zhēng。
莫辨洲渚状,但闻风波惊。mò biàn zhōu zhǔ zhuàng,dàn wén fēng bō jīng。
阴云正飘飖,落月无光晶。yīn yún zhèng piāo yáo,luò yuè wú guāng jīng。
岂不畏艰险,所凭在忠诚。qǐ bù wèi jiān xiǎn,suǒ píng zài zhōng chéng。
何时达遥夜,伫见初日明。hé shí dá yáo yè,zhù jiàn chū rì míng。

晚到湖口见庐山作呈诸故人

吴筠

夜舟达湖口,渐近庐山侧。yè zhōu dá hú kǒu,jiàn jìn lú shān cè。
高高标横天,隐隐何峻极。gāo gāo biāo héng tiān,yǐn yǐn hé jùn jí。
石镜启晨晖,垆烟凝寒色。shí jìng qǐ chén huī,lú yān níng hán sè。
旅泊将休暇,归心已隮陟。lǚ pō jiāng xiū xiá,guī xīn yǐ jī zhì。
虚名久为累,使我辞逸域。xū míng jiǔ wèi lèi,shǐ wǒ cí yì yù。
良愿道不违,幽襟果兹得。liáng yuàn dào bù wéi,yōu jīn guǒ zī dé。
故人在云峤,乃复同晏息。gù rén zài yún jiào,nǎi fù tóng yàn xī。
鸿飞入青冥,虞氏罢缯弋。hóng fēi rù qīng míng,yú shì bà zēng yì。

苦春霖作寄友

吴筠

应龙迁南方,霪雨备江干。yīng lóng qiān nán fāng,yín yǔ bèi jiāng gàn。
俯望失平陆,仰瞻隐崇峦。fǔ wàng shī píng lù,yǎng zhān yǐn chóng luán。
阴风敛暄气,残月凄已寒。yīn fēng liǎn xuān qì,cán yuè qī yǐ hán。
时鸟戢好音,众芳亦微残。shí niǎo jí hǎo yīn,zhòng fāng yì wēi cán。
万流注江湖,日夜增波澜。wàn liú zhù jiāng hú,rì yè zēng bō lán。
数君旷不接,悄然无与欢。shù jūn kuàng bù jiē,qiāo rán wú yǔ huān。
对酒聊自娱,援琴为谁弹。duì jiǔ liáo zì yú,yuán qín wèi shuí dàn。
弹为愁霖引,曲罢仍永叹。dàn wèi chóu lín yǐn,qū bà réng yǒng tàn。
此叹因感物,谁能识其端。cǐ tàn yīn gǎn wù,shuí néng shí qí duān。
写怀寄同心,词极意未殚。xiě huái jì tóng xīn,cí jí yì wèi dān。

酬叶县刘明府避地庐山言怀诒郑录事昆季苟尊师兼见赠之

吴筠

明哲良罕遇,遇君辄思齐。míng zhé liáng hǎn yù,yù jūn zhé sī qí。
挺生著天爵,自可析人圭。tǐng shēng zhù tiān jué,zì kě xī rén guī。
河洛初沸腾,方期扫虹霓。hé luò chū fèi téng,fāng qī sǎo hóng ní。
时命竟未合,安能亲鼓鼙。shí mìng jìng wèi hé,ān néng qīn gǔ pí。
从此罢飞凫,投簪辞割鸡。cóng cǐ bà fēi fú,tóu zān cí gē jī。
驱车适南土,忠孝两不暌。qū chē shì nán tǔ,zhōng xiào liǎng bù kuí。
庐岳镇江介,于焉惬林栖。lú yuè zhèn jiāng jiè,yú yān qiè lín qī。
入门披彩服,出谷杖红藜。rù mén pī cǎi fú,chū gǔ zhàng hóng lí。
隐令旧闾里,而今复成跻。yǐn lìng jiù lǘ lǐ,ér jīn fù chéng jī。
郑公解簪绂,华萼曜松溪。zhèng gōng jiě zān fú,huá è yào sōng xī。
贤哉苟徵君,灭迹为圃畦。xián zāi gǒu zhēng jūn,miè jì wèi pǔ qí。
顾已成非薄,忝兹忘筌蹄。gù yǐ chéng fēi báo,tiǎn zī wàng quán tí。
相观对绿樽,逸思凌丹梯。xiāng guān duì lǜ zūn,yì sī líng dān tī。
道泰我长往,时清君勿迷。dào tài wǒ zhǎng wǎng,shí qīng jūn wù mí。
王孙且无归,芳草正萋萋。wáng sūn qiě wú guī,fāng cǎo zhèng qī qī。

高士咏混元皇帝

吴筠

玄元九仙主,道冠三气初。xuán yuán jiǔ xiān zhǔ,dào guān sān qì chū。
应物方佐命,栖真亦归居。yīng wù fāng zuǒ mìng,qī zhēn yì guī jū。
贻篇训终古,驾景还太虚。yí piān xùn zhōng gǔ,jià jǐng hái tài xū。
孔父叹犹龙,谁能知所如。kǒng fù tàn yóu lóng,shuí néng zhī suǒ rú。

高士咏混元皇帝

吴筠

广成卧云岫,缅邈逾千龄。guǎng chéng wò yún xiù,miǎn miǎo yú qiān líng。
轩辕来顺风,问道修神形。xuān yuán lái shùn fēng,wèn dào xiū shén xíng。
至言发玄理,告以从杳冥。zhì yán fā xuán lǐ,gào yǐ cóng yǎo míng。
三光入无穷,寂默返太宁。sān guāng rù wú qióng,jì mò fǎn tài níng。

高士咏混元皇帝

吴筠

大名贤所尚,宝位圣所珍。dà míng xián suǒ shàng,bǎo wèi shèng suǒ zhēn。
皎皎许仲武,遗之若纤尘。jiǎo jiǎo xǔ zhòng wǔ,yí zhī ruò xiān chén。
弃瓢箕山下,洗耳颍水滨。qì piáo jī shān xià,xǐ ěr yǐng shuǐ bīn。
物外两寂寞,独与玄冥均。wù wài liǎng jì mò,dú yǔ xuán míng jūn。

高士咏混元皇帝

吴筠

巢父志何远,潜精人莫知。cháo fù zhì hé yuǎn,qián jīng rén mò zhī。
耻闻让王事,饮犊方见移。chǐ wén ràng wáng shì,yǐn dú fāng jiàn yí。
不欲散大朴,焉能为尧师。bù yù sàn dà pǔ,yān néng wèi yáo shī。
鍊真自轻举,浮世何足遗。liàn zhēn zì qīng jǔ,fú shì hé zú yí。

高士咏混元皇帝

吴筠

大禹受禅让,子高辞诸侯。dà yǔ shòu chán ràng,zi gāo cí zhū hóu。
退躬适外野,放浪夫何求。tuì gōng shì wài yě,fàng làng fū hé qiú。
万乘造中亩,一言良见酬。wàn chéng zào zhōng mǔ,yī yán liáng jiàn chóu。
俋俋耕不顾,斯情邈难俦。yì yì gēng bù gù,sī qíng miǎo nán chóu。

高士咏混元皇帝

吴筠

臧叟隐中壑,垂纶心浩然。zāng sǒu yǐn zhōng hè,chuí lún xīn hào rán。
文王感昔梦,授政道斯全。wén wáng gǎn xī mèng,shòu zhèng dào sī quán。
一遵无为术,三载淳化宣。yī zūn wú wèi shù,sān zài chún huà xuān。
功成遂不处,遁迹符冲玄。gōng chéng suì bù chù,dùn jì fú chōng xuán。

高士咏混元皇帝

吴筠

夷齐互崇让,弃国从所钦。yí qí hù chóng ràng,qì guó cóng suǒ qīn。
聿来及宗周,乃复非其心。yù lái jí zōng zhōu,nǎi fù fēi qí xīn。
世浊不可处,冰清首阳岑。shì zhuó bù kě chù,bīng qīng shǒu yáng cén。
采薇咏羲农,高义越古今。cǎi wēi yǒng xī nóng,gāo yì yuè gǔ jīn。

高士咏混元皇帝

吴筠

南华源道宗,玄远故不测。nán huá yuán dào zōng,xuán yuǎn gù bù cè。
动与造化游,静合太和息。dòng yǔ zào huà yóu,jìng hé tài hé xī。
放旷生死外,逍遥神明域。fàng kuàng shēng sǐ wài,xiāo yáo shén míng yù。
况乃资九丹,轻举归太极。kuàng nǎi zī jiǔ dān,qīng jǔ guī tài jí。

高士咏混元皇帝

吴筠

冲虚冥至理,体道自玄通。chōng xū míng zhì lǐ,tǐ dào zì xuán tōng。
不受子阳禄,但饮壶丘宗。bù shòu zi yáng lù,dàn yǐn hú qiū zōng。
泠然竟何依,挠挑游大空。líng rán jìng hé yī,náo tiāo yóu dà kōng。
未知风乘我,为是我乘风。wèi zhī fēng chéng wǒ,wèi shì wǒ chéng fēng。

高士咏混元皇帝

吴筠

亢仓致虚极,潜迹依远岫。kàng cāng zhì xū jí,qián jì yī yuǎn xiù。
智去愚独留,日亏岁方就。zhì qù yú dú liú,rì kuī suì fāng jiù。
乡人谋尸祝,不欲闻俎豆。xiāng rén móu shī zhù,bù yù wén zǔ dòu。
尚贤非至理,尧舜固为陋。shàng xián fēi zhì lǐ,yáo shùn gù wèi lòu。

高士咏混元皇帝

吴筠

通玄贵阴德,利物非市朝。tōng xuán guì yīn dé,lì wù fēi shì cháo。
悠然大江上,散发挥轻桡。yōu rán dà jiāng shàng,sàn fā huī qīng ráo。
已陈缁帷说,复表沧浪谣。yǐ chén zī wéi shuō,fù biǎo cāng làng yáo。
灭迹竟何往,遗文独昭昭。miè jì jìng hé wǎng,yí wén dú zhāo zhāo。

高士咏混元皇帝

吴筠

文始通道源,含光隐关吏。wén shǐ tōng dào yuán,hán guāng yǐn guān lì。
遥欣紫气浮,果验真人至。yáo xīn zǐ qì fú,guǒ yàn zhēn rén zhì。
玄诰已云锡,世荣何足累。xuán gào yǐ yún xī,shì róng hé zú lèi。
高步三清境,超登九仙位。gāo bù sān qīng jìng,chāo dēng jiǔ xiān wèi。

高士咏混元皇帝

吴筠

荣期信知止,带索无所求。róng qī xìn zhī zhǐ,dài suǒ wú suǒ qiú。
外物非我尚,琴歌自优游。wài wù fēi wǒ shàng,qín gē zì yōu yóu。
三乐通至道,一言醉孔丘。sān lè tōng zhì dào,yī yán zuì kǒng qiū。
居常以待终,啸傲夫何忧。jū cháng yǐ dài zhōng,xiào ào fū hé yōu。

高士咏混元皇帝

吴筠

贤哉彼沮溺,避世全其真。xián zāi bǐ jǔ nì,bì shì quán qí zhēn。
孔父栖栖者,征途方问津。kǒng fù qī qī zhě,zhēng tú fāng wèn jīn。
行藏既异迹,语默岂同伦。xíng cáng jì yì jì,yǔ mò qǐ tóng lún。
耦耕长林下,甘与鸟雀群。ǒu gēng zhǎng lín xià,gān yǔ niǎo què qún。
117123456