古诗词

顾太清

清明雪后侍太夫人夫人游西山诸寺

顾太清

三月山花尚未发,一春忽忽过清明。sān yuè shān huā shàng wèi fā,yī chūn hū hū guò qīng míng。
云移列岫山无数,雪满丛林树有声。yún yí liè xiù shān wú shù,xuě mǎn cóng lín shù yǒu shēng。
怪石自成蹲虎势,老松谁与卧龙名。guài shí zì chéng dūn hǔ shì,lǎo sōng shuí yǔ wò lóng míng。
晚晴碧涧添新水,归路回看暮霭平。wǎn qíng bì jiàn tiān xīn shuǐ,guī lù huí kàn mù ǎi píng。

至日

顾太清

衰颜暗向鬓丝催,地渐南游暖渐来。shuāi yán àn xiàng bìn sī cuī,dì jiàn nán yóu nuǎn jiàn lái。
春意待看河畔草,天心已复地中雷。chūn yì dài kàn hé pàn cǎo,tiān xīn yǐ fù dì zhōng léi。
晴窗彩线盘金缕,碧海灵风破玉梅。qíng chuāng cǎi xiàn pán jīn lǚ,bì hǎi líng fēng pò yù méi。
忽忽浮生三十四,百年行乐几倾杯。hū hū fú shēng sān shí sì,bǎi nián xíng lè jǐ qīng bēi。

游南谷天台寺

顾太清

三月三日天台寺,日午灵风入法堂。sān yuè sān rì tiān tái sì,rì wǔ líng fēng rù fǎ táng。
一段残碑哀社稷,满山春草牧牛羊。yī duàn cán bēi āi shè jì,mǎn shān chūn cǎo mù niú yáng。
庭前柏子参真谛,洞口桃花发妙香。tíng qián bǎi zi cān zhēn dì,dòng kǒu táo huā fā miào xiāng。
笑指他年从葬处,白云堆里是吾乡。xiào zhǐ tā nián cóng zàng chù,bái yún duī lǐ shì wú xiāng。

乙未元旦

顾太清

声声爆竹散林鸦,烟火春城千万家。shēng shēng bào zhú sàn lín yā,yān huǒ chūn chéng qiān wàn jiā。
碧瓦才临新日色,宫镫未剪去年花。bì wǎ cái lín xīn rì sè,gōng dèng wèi jiǎn qù nián huā。
死生转觉人情切,进退须防道路差。sǐ shēng zhuǎn jué rén qíng qiè,jìn tuì xū fáng dào lù chà。
节物惊心同逝水,等闲谁敢负韶华。jié wù jīng xīn tóng shì shuǐ,děng xián shuí gǎn fù sháo huá。

夏日城东泛舟归来有作

顾太清

卅年不到城东去,云水空蒙接远天。sà nián bù dào chéng dōng qù,yún shuǐ kōng méng jiē yuǎn tiān。
野岸新蜩鸣偶尔,山门枯木尚依然。yě àn xīn tiáo míng ǒu ěr,shān mén kū mù shàng yī rán。
已非昔日僧迎客,犹记当初柳系船。yǐ fēi xī rì sēng yíng kè,yóu jì dāng chū liǔ xì chuán。
一路薰风吹酒醒,重城西望隔苍烟。yī lù xūn fēng chuī jiǔ xǐng,zhòng chéng xī wàng gé cāng yān。

四十初度

顾太清

百感中来不自由,思亲此日泪空流。bǎi gǎn zhōng lái bù zì yóu,sī qīn cǐ rì lèi kōng liú。
雁行隔岁无消息,诗卷经年富唱酬。yàn xíng gé suì wú xiāo xī,shī juǎn jīng nián fù chàng chóu。
过眼韶华成逝水,惊心人事等浮沤。guò yǎn sháo huá chéng shì shuǐ,jīng xīn rén shì děng fú ōu。
那堪更忆儿时候,陈迹东风有梦不。nà kān gèng yì ér shí hòu,chén jì dōng fēng yǒu mèng bù。

潜真洞

顾太清

传有真人乘鹤去,空馀老杏手亲栽。chuán yǒu zhēn rén chéng hè qù,kōng yú lǎo xìng shǒu qīn zāi。
至今深洞悬钟乳,终古阴崖长碧苔。zhì jīn shēn dòng xuán zhōng rǔ,zhōng gǔ yīn yá zhǎng bì tái。
大道无为且游戏,谷神不死或归来。dà dào wú wèi qiě yóu xì,gǔ shén bù sǐ huò guī lái。
秋风落日仙坛静,涧草岩花到处开。qiū fēng luò rì xiān tán jìng,jiàn cǎo yán huā dào chù kāi。

自题道装像

顾太清

双峰丫髻道家装,回首云山去路长。shuāng fēng yā jì dào jiā zhuāng,huí shǒu yún shān qù lù zhǎng。
莫道神仙颜可驻,麻姑两鬓已成霜。mò dào shén xiān yán kě zhù,má gū liǎng bìn yǐ chéng shuāng。

夜行翠微山麓遂宿龙泉庵

顾太清

篮舆一径入云深,两两明镫过树林。lán yú yī jìng rù yún shēn,liǎng liǎng míng dèng guò shù lín。
吹面不嫌山气冷,满天星斗压春岑。chuī miàn bù xián shān qì lěng,mǎn tiān xīng dòu yā chūn cén。

静坐偶成

顾太清

一番磨炼一重关,悟到无生心自闲。yī fān mó liàn yī zhòng guān,wù dào wú shēng xīn zì xián。
探得真源何所论,繁枝乱叶尽须删。tàn dé zhēn yuán hé suǒ lùn,fán zhī luàn yè jǐn xū shān。

游潜真洞晚归度梅儿岭口占

顾太清

夕阳西下乱山围,缥缈遥村暮霭霏。xī yáng xī xià luàn shān wéi,piāo miǎo yáo cūn mù ǎi fēi。
游兴最嫌秋日短,马头明月照人归。yóu xīng zuì xián qiū rì duǎn,mǎ tóu míng yuè zhào rén guī。

夏日听道初两儿读书

顾太清

翛然花木荫茅庵,一炷炉烟经半函。xiāo rán huā mù yīn máo ān,yī zhù lú yān jīng bàn hán。
闲向窗前课儿女,微风晴日诵《周南》。xián xiàng chuāng qián kè ér nǚ,wēi fēng qíng rì sòng zhōu nán。

游仙

顾太清

层台起虚馆,桂柱兰为堂。céng tái qǐ xū guǎn,guì zhù lán wèi táng。
微风从东来,吹动罗衣裳。wēi fēng cóng dōng lái,chuī dòng luó yī shang。
翻阶木芍药,薜荔当门墙。fān jiē mù sháo yào,bì lì dāng mén qiáng。
挥杯发清兴,弦歌诵诗草。huī bēi fā qīng xīng,xián gē sòng shī cǎo。
繁星映户牖,明月照两厢。fán xīng yìng hù yǒu,míng yuè zhào liǎng xiāng。
为乐及良时,光景孰云长。wèi lè jí liáng shí,guāng jǐng shú yún zhǎng。

游仙

顾太清

缥缈十二楼,上有仙人居。piāo miǎo shí èr lóu,shàng yǒu xiān rén jū。
左据青玉案,右拥鸿宝书。zuǒ jù qīng yù àn,yòu yōng hóng bǎo shū。
琼瑶制危冠,芙蓉曳轻裾。qióng yáo zhì wēi guān,fú róng yè qīng jū。
欢笑粲玉齿,从容下丹除。huān xiào càn yù chǐ,cóng róng xià dān chú。
俯察碧流水,清波戏朱鱼。fǔ chá bì liú shuǐ,qīng bō xì zhū yú。
仰观青天云,舒卷任太虚。yǎng guān qīng tiān yún,shū juǎn rèn tài xū。

游仙

顾太清

巫山高巍巍,江水碧深杳。wū shān gāo wēi wēi,jiāng shuǐ bì shēn yǎo。
中有阳台人,清容舒窈窕。zhōng yǒu yáng tái rén,qīng róng shū yǎo tiǎo。
翠袖倚朱阑,颜色常美好。cuì xiù yǐ zhū lán,yán sè cháng měi hǎo。
我欲往从之,不见三青鸟。wǒ yù wǎng cóng zhī,bù jiàn sān qīng niǎo。

游仙

顾太清

层岩下斜日,云雾生重阴。céng yán xià xié rì,yún wù shēng zhòng yīn。
昏烟迷修渚,飞鸟投荒林。hūn yān mí xiū zhǔ,fēi niǎo tóu huāng lín。
清宵伫凉月,开窗弄鸣琴。qīng xiāo zhù liáng yuè,kāi chuāng nòng míng qín。
悠悠世中事,泠泠弦上音。yōu yōu shì zhōng shì,líng líng xián shàng yīn。

游孔水用吴郡卢襄石刻诗韵

顾太清

溪去山楼凡七里,平坦不烦折屐齿。xī qù shān lóu fán qī lǐ,píng tǎn bù fán zhé jī chǐ。
下有泉源上石堂,万佛妙相参差倚。xià yǒu quán yuán shàng shí táng,wàn fú miào xiāng cān chà yǐ。
青苔互古不见日,森森浓绿疑无始。qīng tái hù gǔ bù jiàn rì,sēn sēn nóng lǜ yí wú shǐ。
龙泉古壁何年失,虎尾春冰岂可履。lóng quán gǔ bì hé nián shī,hǔ wěi chūn bīng qǐ kě lǚ。
夕阴水鸟上渔梁,倒映山容碧滩陊。xī yīn shuǐ niǎo shàng yú liáng,dào yìng shān róng bì tān duò。
人生行乐须及时,花外光阴去如矢。rén shēng xíng lè xū jí shí,huā wài guāng yīn qù rú shǐ。
开元残碑嵌绝壁,幸得庐襄刻诗纪。kāi yuán cán bēi qiàn jué bì,xìng dé lú xiāng kè shī jì。
出山一路又看山,二水合流成漫水。chū shān yī lù yòu kàn shān,èr shuǐ hé liú chéng màn shuǐ。
马耳东风拂面香,鸳鸯属玉惊人起。mǎ ěr dōng fēng fú miàn xiāng,yuān yāng shǔ yù jīng rén qǐ。
归涂借问今何时,梨花桃花才结子。guī tú jiè wèn jīn hé shí,lí huā táo huā cái jié zi。
渺渺春波万古闲,悠悠天地长如此。miǎo miǎo chūn bō wàn gǔ xián,yōu yōu tiān dì zhǎng rú cǐ。
偕隐何辞挽鹿车,云水遨游胜朝市。xié yǐn hé cí wǎn lù chē,yún shuǐ áo yóu shèng cháo shì。

岁暮寄仲兄用东坡和子由苦寒见寄韵

顾太清

雪后北风起,岁暮临新年。xuě hòu běi fēng qǐ,suì mù lín xīn nián。
言念客中人,何日方当还。yán niàn kè zhōng rén,hé rì fāng dāng hái。
旅食恐不周,多病凋丰颜。lǚ shí kǒng bù zhōu,duō bìng diāo fēng yán。
一月两寄书,一书五六篇。yī yuè liǎng jì shū,yī shū wǔ liù piān。
告我客中事,略有好因缘。gào wǒ kè zhōng shì,lüè yǒu hǎo yīn yuán。
县令与之游,我闻心喜欢。xiàn lìng yǔ zhī yóu,wǒ wén xīn xǐ huān。
吾兄本书生,所馀惟青毡。wú xiōng běn shū shēng,suǒ yú wéi qīng zhān。
明哲贵保身,思退慎进前。míng zhé guì bǎo shēn,sī tuì shèn jìn qián。
出处各有时,请看墀与壖。chū chù gè yǒu shí,qǐng kàn chí yǔ ruán。
乐道毋忧贫,仰不愧于天。lè dào wú yōu pín,yǎng bù kuì yú tiān。
且待春风至,万物同新鲜。qiě dài chūn fēng zhì,wàn wù tóng xīn xiān。
寄以敝狐裘,副以苍玉镮。jì yǐ bì hú qiú,fù yǐ cāng yù huán。
翘首望南云,新雁将北旋。qiào shǒu wàng nán yún,xīn yàn jiāng běi xuán。

自先夫子薨逝后意不为诗冬窗检点遗稿卷中诗多唱和触目感怀结习难忘遂赋数字非敢有所怨聊记予生之不幸也兼示钊初两儿

顾太清

昏昏天欲雪,围炉坐南荣。hūn hūn tiān yù xuě,wéi lú zuò nán róng。
开卷读遗编,痛极不成声。kāi juǎn dú yí biān,tòng jí bù chéng shēng。
况此衰病身,泪多眼不明。kuàng cǐ shuāi bìng shēn,lèi duō yǎn bù míng。
仙人自登仙,飘然归玉京。xiān rén zì dēng xiān,piāo rán guī yù jīng。
有儿性痴顽,有女年尚婴。yǒu ér xìng chī wán,yǒu nǚ nián shàng yīng。
斗粟与尺布,有所不能行。dòu sù yǔ chǐ bù,yǒu suǒ bù néng xíng。
陋巷数椽屋,何异空谷情。lòu xiàng shù chuán wū,hé yì kōng gǔ qíng。
呜呜儿女啼,哀哀摇心旌。wū wū ér nǚ tí,āi āi yáo xīn jīng。
几欲殉泉下,此身不敢轻。jǐ yù xùn quán xià,cǐ shēn bù gǎn qīng。
贱妾岂自惜,为君教儿成。jiàn qiè qǐ zì xī,wèi jūn jiào ér chéng。

万松涵月歌

顾太清

青天皓月悬明珠,中涵松影千万株。qīng tiān hào yuè xuán míng zhū,zhōng hán sōng yǐng qiān wàn zhū。
森森林立无边隅,幽阴如闻天籁呼。sēn sēn lín lì wú biān yú,yōu yīn rú wén tiān lài hū。
浓皴淡染谁所濡,粗枝密叶参天铺。nóng cūn dàn rǎn shuí suǒ rú,cū zhī mì yè cān tiān pù。
其质滑腻美且都,文登大理人所谀。qí zhì huá nì měi qiě dōu,wén dēng dà lǐ rén suǒ yú。
贵来方与凡石殊,天开画本应难模。guì lái fāng yǔ fán shí shū,tiān kāi huà běn yīng nán mó。
微云一抹如有无,远山掩映疑蓬壶。wēi yún yī mǒ rú yǒu wú,yuǎn shān yǎn yìng yí péng hú。
其中应结仙人庐,世间日月自征徂。qí zhōng yīng jié xiān rén lú,shì jiān rì yuè zì zhēng cú。
惟此松能常不枯,可谓寿矣天地俱。wéi cǐ sōng néng cháng bù kū,kě wèi shòu yǐ tiān dì jù。
儿之所好能不愚,毡包载归以献吾。ér zhī suǒ hǎo néng bù yú,zhān bāo zài guī yǐ xiàn wú。
自勺清泉涤泥涂,天生灵物岂容污。zì sháo qīng quán dí ní tú,tiān shēng líng wù qǐ róng wū。
斫木为架覆以幠,相对不忍离须臾。zhuó mù wèi jià fù yǐ hū,xiāng duì bù rěn lí xū yú。
恨不将身入画图,片石珍重抵琼瑜。hèn bù jiāng shēn rù huà tú,piàn shí zhēn zhòng dǐ qióng yú。