古诗词

曹贞吉

蝶恋花·十一月狂飙惊晚岁

曹贞吉

十一月狂飙惊晚岁。shí yī yuè kuáng biāo jīng wǎn suì。
一线阳回,家庆逢南至。yī xiàn yáng huí,jiā qìng féng nán zhì。
觅果堂前成往事,儿孙满眼当年似。mì guǒ táng qián chéng wǎng shì,ér sūn mǎn yǎn dāng nián shì。
一夜仙人纷玉戏。yī yè xiān rén fēn yù xì。
三尺瑶华,妆点天容醉。sān chǐ yáo huá,zhuāng diǎn tiān róng zuì。
盐撒空中差可拟,未如柳絮因风起。yán sā kōng zhōng chà kě nǐ,wèi rú liǔ xù yīn fēng qǐ。

蝶恋花·十二月檐冰如列齿

曹贞吉

十二月檐冰如列齿。shí èr yuè yán bīng rú liè chǐ。
检点流光,又逐修鳞逝。jiǎn diǎn liú guāng,yòu zhú xiū lín shì。
屈指明朝二十四,一年好事应无几。qū zhǐ míng cháo èr shí sì,yī nián hǎo shì yīng wú jǐ。
郁垒桃符忙底事。yù lěi táo fú máng dǐ shì。
彩胜银幡,分付儿童记。cǎi shèng yín fān,fēn fù ér tóng jì。
夜火松枝还熰岁,五更不策朝天骑。yè huǒ sōng zhī hái ōu suì,wǔ gèng bù cè cháo tiān qí。

卖花声·帘下美人影

曹贞吉

对面尚参差。duì miàn shàng cān chà。
难慰相思。nán wèi xiāng sī。
东风无力画帘垂。dōng fēng wú lì huà lián chuí。
薄雾冥冥春未晓,掩映花枝。báo wù míng míng chūn wèi xiǎo,yǎn yìng huā zhī。
蝉影乱罘罳。chán yǐng luàn fú sī。
似隔天涯。shì gé tiān yá。
金钩双控是何时。jīn gōu shuāng kòng shì hé shí。
独立窥人人不见,卷上些儿。dú lì kuī rén rén bù jiàn,juǎn shàng xiē ér。

卖花声·秋夜

曹贞吉

风紧纸窗鸣。fēng jǐn zhǐ chuāng míng。
秋气凄清。qiū qì qī qīng。
淡云笼月未分明。dàn yún lóng yuè wèi fēn míng。
雨点疏如残夜漏,滴到三更。yǔ diǎn shū rú cán yè lòu,dī dào sān gèng。
无计破愁城。wú jì pò chóu chéng。
梦断魂惊。mèng duàn hún jīng。
一天黄叶雁纵横。yī tiān huáng yè yàn zòng héng。
不待成霜霜满鬓,短发星星。bù dài chéng shuāng shuāng mǎn bìn,duǎn fā xīng xīng。

卖花声·不寐口占

曹贞吉

雨气没高林。yǔ qì méi gāo lín。
庭院深深。tíng yuàn shēn shēn。
流萤如豆草如针。liú yíng rú dòu cǎo rú zhēn。
又是嫩凉时候也,只欠疏砧。yòu shì nèn liáng shí hòu yě,zhǐ qiàn shū zhēn。
旧梦杳难寻。jiù mèng yǎo nán xún。
云水沉沉。yún shuǐ chén chén。
海南花发土墙阴。hǎi nán huā fā tǔ qiáng yīn。
斜月窥人人未起,冷浸孤衾。xié yuè kuī rén rén wèi qǐ,lěng jìn gū qīn。

卖花声·丁巳清明

曹贞吉

烟草似愁生。yān cǎo shì chóu shēng。
绿满长汀。lǜ mǎn zhǎng tīng。
隔墙一一卖花声。gé qiáng yī yī mài huā shēng。
十日雨丝天作剧,渲染清明。shí rì yǔ sī tiān zuò jù,xuàn rǎn qīng míng。
林外乍啼莺。lín wài zhà tí yīng。
楼外峰青。lóu wài fēng qīng。
东风拂面酒微醒。dōng fēng fú miàn jiǔ wēi xǐng。
攲帽垂鞭何处去,淰淰寒轻。qī mào chuí biān hé chù qù,niǎn niǎn hán qīng。

卖花声·咏鼓子花腰

曹贞吉

虚负此花名。xū fù cǐ huā míng。
听去无声。tīng qù wú shēng。
断云残雨过荒汀。duàn yún cán yǔ guò huāng tīng。
摵摵凄凄闻响答,也欠分明。shè shè qī qī wén xiǎng dá,yě qiàn fēn míng。
宜傍战场生。yí bàng zhàn chǎng shēng。
画角连营。huà jiǎo lián yíng。
青山不动气纵横。qīng shān bù dòng qì zòng héng。
广乐钧天谁间作,溪畔芦笙。guǎng lè jūn tiān shuí jiān zuò,xī pàn lú shēng。

文殊院观铺海歌

曹贞吉

蓬莱阁外海作山,文殊院下山为海。péng lái gé wài hǎi zuò shān,wén shū yuàn xià shān wèi hǎi。
神物由来不易逢,天为吾徒浇块磊。shén wù yóu lái bù yì féng,tiān wèi wú tú jiāo kuài lěi。
白云一片涌空蒙,眼底千峰皆杳霭。bái yún yī piàn yǒng kōng méng,yǎn dǐ qiān fēng jiē yǎo ǎi。
只疑浑沌开穷荒,或有风雷泣真宰。zhǐ yí hún dùn kāi qióng huāng,huò yǒu fēng léi qì zhēn zǎi。
澒洞得无忧怀襄,帆樯似欲歌欸乃。hòng dòng dé wú yōu huái xiāng,fān qiáng shì yù gē āi nǎi。
鳌身一抹映天黑,鲸波万里连渤澥。áo shēn yī mǒ yìng tiān hēi,jīng bō wàn lǐ lián bó xiè。
天都直可作员峤,莲蕊莲花余蓓蕾。tiān dōu zhí kě zuò yuán jiào,lián ruǐ lián huā yú bèi lěi。
似宜腾掷走蛟龙,讵容细琐藏蚌蟹。shì yí téng zhì zǒu jiāo lóng,jù róng xì suǒ cáng bàng xiè。
过眼一洗碧琉璃,惊风猛浪嗟何在。guò yǎn yī xǐ bì liú lí,jīng fēng měng làng jiē hé zài。
仙人作剧太神奇,顿还旧观那足骇。xiān rén zuò jù tài shén qí,dùn hái jiù guān nà zú hài。

莲花峰

曹贞吉

我闻花开十丈藕如船,太㟆顶上何便娟。wǒ wén huā kāi shí zhàng ǒu rú chuán,tài huá dǐng shàng hé biàn juān。
又闻给孤园边功德水,五色莲花世无比。yòu wén gěi gū yuán biān gōng dé shuǐ,wǔ sè lián huā shì wú bǐ。
两者余尝梦见之,不道莲峰奇若此。liǎng zhě yú cháng mèng jiàn zhī,bù dào lián fēng qí ruò cǐ。
游人历历到花须,夜深多宿莲花柎。yóu rén lì lì dào huā xū,yè shēn duō sù lián huā fū。
冷光朝暮相激射,餐霞饮露神仙徒。lěng guāng cháo mù xiāng jī shè,cān xiá yǐn lù shén xiān tú。
千松万松破石出,磴道高悬势矹硉。qiān sōng wàn sōng pò shí chū,dèng dào gāo xuán shì wù lù。
俯看莲蕊才及肩,菡萏何时与花匹。fǔ kàn lián ruǐ cái jí jiān,hàn dàn hé shí yǔ huā pǐ。
云梯百步在眼前,海门落日争新鲜。yún tī bǎi bù zài yǎn qián,hǎi mén luò rì zhēng xīn xiān。
鳌鱼洞口莽昏黑,散花坞下丹枫妍。áo yú dòng kǒu mǎng hūn hēi,sàn huā wù xià dān fēng yán。
惟有天都堪并矗,诸峰鹄立皆臣仆。wéi yǒu tiān dōu kān bìng chù,zhū fēng gǔ lì jiē chén pū。
老人伛偻吁可笑,高撑孤髻山之足。lǎo rén yǔ lóu xū kě xiào,gāo chēng gū jì shān zhī zú。
浓翠霏霏衣袖中,排空御气如飞蓬。nóng cuì fēi fēi yī xiù zhōng,pái kōng yù qì rú fēi péng。
路人惊我白云出,老夫适谒浮丘公。lù rén jīng wǒ bái yún chū,lǎo fū shì yè fú qiū gōng。
229«6789101112