古诗词

庞树柏

满江红·灵严谒韩蕲王墓并读记功碑敬赋

庞树柏

南渡江山,空留此、一抔残土。nán dù jiāng shān,kōng liú cǐ yī póu cán tǔ。
尚仿佛,将军旌旆,美人桴鼓。shàng fǎng fú,jiāng jūn jīng pèi,měi rén fú gǔ。
江上风云鸥梦冷,湖边烟月鹃声苦。jiāng shàng fēng yún ōu mèng lěng,hú biān yān yuè juān shēng kǔ。
只伤心、遗憾最难消,骑驴去。zhǐ shāng xīn yí hàn zuì nán xiāo,qí lǘ qù。
沧桑泪,挥无绪。cāng sāng lèi,huī wú xù。
兴亡迹,寻无据。xīng wáng jì,xún wú jù。
算千秋歌哭,英灵知否?螭背丰碑馀几字,消磨那更风兼雨。suàn qiān qiū gē kū,yīng líng zhī fǒu?chī bèi fēng bēi yú jǐ zì,xiāo mó nà gèng fēng jiān yǔ。
望栖霞、一样旧斜阳,埋怨处。wàng qī xiá yī yàng jiù xié yáng,mái yuàn chù。

哭黄摩西先生即题其遗稿

庞树柏

惊才绝艳世间无,说剑吹箫旧酒徒。jīng cái jué yàn shì jiān wú,shuō jiàn chuī xiāo jiù jiǔ tú。
花月三生蝴蝶梦,文章五色凤皇雏。huā yuè sān shēng hú dié mèng,wén zhāng wǔ sè fèng huáng chú。
已甘刻意驯龙性,尚复论交到狗屠。yǐ gān kè yì xùn lóng xìng,shàng fù lùn jiāo dào gǒu tú。
此日金昌亭下过,那堪斜日哭黄垆。cǐ rì jīn chāng tíng xià guò,nà kān xié rì kū huáng lú。