古诗词

慧霖

答和李晴川宗伯见赠原韵

慧霖

半生多愧一无能,况是云堂退院僧。bàn shēng duō kuì yī wú néng,kuàng shì yún táng tuì yuàn sēng。
花径得闲仍自扫,诗坛相望几人登。huā jìng dé xián réng zì sǎo,shī tán xiāng wàng jǐ rén dēng。
但教心地明如月,何碍头衔冷似冰。dàn jiào xīn dì míng rú yuè,hé ài tóu xián lěng shì bīng。
曾制荷觞邀竹醉,名山风雨话传镫。céng zhì hé shāng yāo zhú zuì,míng shān fēng yǔ huà chuán dèng。
面壁能参文字禅,一花一石总清妍。miàn bì néng cān wén zì chán,yī huā yī shí zǒng qīng yán。
法云珍重开初地,香火终须赖后贤。fǎ yún zhēn zhòng kāi chū dì,xiāng huǒ zhōng xū lài hòu xián。
自有洞天藏白鹿,本来居士属青莲。zì yǒu dòng tiān cáng bái lù,běn lái jū shì shǔ qīng lián。
投桃报李吾何敢,且结三生未了缘。tóu táo bào lǐ wú hé gǎn,qiě jié sān shēng wèi le yuán。

题云谷上人梅花帐额有罗浮清梦四字

慧霖

少年上人号云谷,不独修慧还修福。shǎo nián shàng rén hào yún gǔ,bù dú xiū huì hái xiū fú。
四大床参明月禅,一团瓢借梅花宿。sì dà chuáng cān míng yuè chán,yī tuán piáo jiè méi huā sù。
梅花之气清且幽,无端思入罗浮游。méi huā zhī qì qīng qiě yōu,wú duān sī rù luó fú yóu。
罗浮有约不能到,佛在心头莫远求。luó fú yǒu yuē bù néng dào,fú zài xīn tóu mò yuǎn qiú。
精蓝曾是将军宅,何不种梅伴老柏。jīng lán céng shì jiāng jūn zhái,hé bù zhǒng méi bàn lǎo bǎi。
暗香浮动影横斜,梦魂一觉东方白。àn xiāng fú dòng yǐng héng xié,mèng hún yī jué dōng fāng bái。
2212