古诗词

于祉燕

哭景棠墓

于祉燕

徂谢归丘陇,荒寒接道周。cú xiè guī qiū lǒng,huāng hán jiē dào zhōu。
故人犹在此,春草不胜愁。gù rén yóu zài cǐ,chūn cǎo bù shèng chóu。
半世无间日,中年已白头。bàn shì wú jiān rì,zhōng nián yǐ bái tóu。
九重泉路邈,万事竟悠悠。jiǔ zhòng quán lù miǎo,wàn shì jìng yōu yōu。

晴沙

于祉燕

晴沙此遥瞩,烟渚翔水禽。qíng shā cǐ yáo zhǔ,yān zhǔ xiáng shuǐ qín。
观其自得意,颇似余初心。guān qí zì dé yì,pǒ shì yú chū xīn。
中年与世接,触物怀忧襟。zhōng nián yǔ shì jiē,chù wù huái yōu jīn。
因狂遂成谤,举踵多沉吟。yīn kuáng suì chéng bàng,jǔ zhǒng duō chén yín。
有时吐奇气,蒿目对山林。yǒu shí tǔ qí qì,hāo mù duì shān lín。
汗漫九垓外,谁复论知音?hàn màn jiǔ gāi wài,shuí fù lùn zhī yīn?

游道士谷

于祉燕

入山若入瓮,石棱啮履敝。rù shān ruò rù wèng,shí léng niè lǚ bì。
划然一壁开,青松蟠腹内。huà rán yī bì kāi,qīng sōng pán fù nèi。
息足老子宫,啜茶文公地。xī zú lǎo zi gōng,chuài chá wén gōng dì。
鼓钟谢凡响,鸡犬含仟意。gǔ zhōng xiè fán xiǎng,jī quǎn hán qiān yì。
蹇裳清流中,抛杖白云外。jiǎn shang qīng liú zhōng,pāo zhàng bái yún wài。
绝顶长啸罢,一掷尘埃事。jué dǐng zhǎng xiào bà,yī zhì chén āi shì。

游道士谷

于祉燕

西岭出层霄,东峰拂高鸟。xī lǐng chū céng xiāo,dōng fēng fú gāo niǎo。
纡回千径通,诘屈百灵绕。yū huí qiān jìng tōng,jí qū bǎi líng rào。
石疑虎豹蹲,树俨龙蛇掉。shí yí hǔ bào dūn,shù yǎn lóng shé diào。
畏践荦确翻,惯扪松鳞老。wèi jiàn luò què fān,guàn mén sōng lín lǎo。
古塔未易登,仟诗读难了。gǔ tǎ wèi yì dēng,qiān shī dú nán le。
耳聋觅前呼,目眩俯下杪。ěr lóng mì qián hū,mù xuàn fǔ xià miǎo。
挟胜兴益浓,辞幽心尚杳。xié shèng xīng yì nóng,cí yōu xīn shàng yǎo。
到麓瞻所历,不辨但窈窕。dào lù zhān suǒ lì,bù biàn dàn yǎo tiǎo。