古诗词

于启璋

清平乐·新月照积雪

于启璋

宿寒未去。sù hán wèi qù。
留却馀光住。liú què yú guāng zhù。
惹得姮娥嗔复妒。rě dé héng é chēn fù dù。
皓色随风遥吐。hào sè suí fēng yáo tǔ。
纤纤下浸琼楼。xiān xiān xià jìn qióng lóu。
迷迷远带银钩。mí mí yuǎn dài yín gōu。
江上不分夜影,惟闻芦荻飕飕。jiāng shàng bù fēn yè yǐng,wéi wén lú dí sōu sōu。

凤凰台上忆吹箫·掬水月在手

于启璋

天际云空,枝头风逗,萧然凉浸疏桐。tiān jì yún kōng,zhī tóu fēng dòu,xiāo rán liáng jìn shū tóng。
看烟凝翠嶂,露泣寒蛩。kàn yān níng cuì zhàng,lù qì hán qióng。
缥缈冰轮出海,秋气静、玉宇玲珑。piāo miǎo bīng lún chū hǎi,qiū qì jìng yù yǔ líng lóng。
怡情处、闲乘舴艋,醉折芙蓉。yí qíng chù xián chéng zé měng,zuì zhé fú róng。
溶溶。róng róng。
光浮绿沼,爱月连素浪,水接蟾宫。guāng fú lǜ zhǎo,ài yuè lián sù làng,shuǐ jiē chán gōng。
把清波摊破,纤指轻笼。bǎ qīng bō tān pò,xiān zhǐ qīng lóng。
应念姮娥难遇,莫分手、放过池东。yīng niàn héng é nán yù,mò fēn shǒu fàng guò chí dōng。
从今后,准期三五,此地相逢。cóng jīn hòu,zhǔn qī sān wǔ,cǐ dì xiāng féng。

凤凰台上忆吹箫·弄花香满衣

于启璋

残腊辞梅,嫩寒侵柳,小园风送春来。cán là cí méi,nèn hán qīn liǔ,xiǎo yuán fēng sòng chūn lái。
渐夭桃竞放,琼李争开。jiàn yāo táo jìng fàng,qióng lǐ zhēng kāi。
相约西邻女伴,妆罢也、倚徙莓苔。xiāng yuē xī lín nǚ bàn,zhuāng bà yě yǐ xǐ méi tái。
柔荑滑、弓鞋半褪,罗袜微歪。róu tí huá gōng xié bàn tuì,luó wà wēi wāi。
安排。ān pái。
秋千架畔,试闲寻百草,笑赌双钗。qiū qiān jià pàn,shì xián xún bǎi cǎo,xiào dǔ shuāng chāi。
更揉红撚白,插鬓堆怀。gèng róu hóng niǎn bái,chā bìn duī huái。
伫立湖山石上,错引得、蝶恋蜂猜。zhù lì hú shān shí shàng,cuò yǐn dé dié liàn fēng cāi。
花阴冷、归更雪缕,香溢妆台。huā yīn lěng guī gèng xuě lǚ,xiāng yì zhuāng tái。