古诗词

丁尧臣

高邮舟中

丁尧臣

一水连吴楚,长天接海滨。yī shuǐ lián wú chǔ,zhǎng tiān jiē hǎi bīn。
湖浮城作岸,波涌月随人。hú fú chéng zuò àn,bō yǒng yuè suí rén。
寺壁谁留画,桃源莫问津。sì bì shuí liú huà,táo yuán mò wèn jīn。
中流频击楫,感慨百年身。zhōng liú pín jī jí,gǎn kǎi bǎi nián shēn。

高邮舟中

丁尧臣

天连湖水碧,远树隔村微。tiān lián hú shuǐ bì,yuǎn shù gé cūn wēi。
征雁几行急,秋风何处归。zhēng yàn jǐ xíng jí,qiū fēng hé chù guī。
波摇帆影活,云带夕阳飞。bō yáo fān yǐng huó,yún dài xī yáng fēi。
多少间鸥鹭,应怜作客非。duō shǎo jiān ōu lù,yīng lián zuò kè fēi。

赠隐居

丁尧臣

四围岚翠锁烟萝,结得茅庐傍涧阿。sì wéi lán cuì suǒ yān luó,jié dé máo lú bàng jiàn ā。
地僻不嫌人迹少,树深只觉雨声多。dì pì bù xián rén jì shǎo,shù shēn zhǐ jué yǔ shēng duō。
摘将松子烹新茗,采取兰茎补绿蓑。zhāi jiāng sōng zi pēng xīn míng,cǎi qǔ lán jīng bǔ lǜ suō。
几度光阴浑不记,窗前日月自经过。jǐ dù guāng yīn hún bù jì,chuāng qián rì yuè zì jīng guò。

阿房

丁尧臣

百里骊山一炬焦,劫灰何处认前朝。bǎi lǐ lí shān yī jù jiāo,jié huī hé chù rèn qián cháo。
诗书焚后今犹在,到底阿房不耐烧。shī shū fén hòu jīn yóu zài,dào dǐ ā fáng bù nài shāo。

题画

丁尧臣

绿树簇浓阴,草亭结幽境。lǜ shù cù nóng yīn,cǎo tíng jié yōu jìng。
山隙补遥天,林杪露帆影。shān xì bǔ yáo tiān,lín miǎo lù fān yǐng。
渡头落日闲,溪流一何迥。dù tóu luò rì xián,xī liú yī hé jiǒng。
云际忽钟声,野寺傍孤岭。yún jì hū zhōng shēng,yě sì bàng gū lǐng。
地僻往还稀,市远鸡犬静。dì pì wǎng hái xī,shì yuǎn jī quǎn jìng。
茅屋三两间,翛然篱落整。máo wū sān liǎng jiān,xiāo rán lí luò zhěng。
中有太古人,独与尘市屏。zhōng yǒu tài gǔ rén,dú yǔ chén shì píng。
名利两不知,心共白云冷。míng lì liǎng bù zhī,xīn gòng bái yún lěng。