古诗词

丁瑜(静娴)

如梦令·春闺

丁瑜(静娴)

卷幔难消长昼。juǎn màn nán xiāo zhǎng zhòu。
花落鸟啼时候。huā luò niǎo tí shí hòu。
罗绮试新妆,剪剪轻烟香瘦。luó qǐ shì xīn zhuāng,jiǎn jiǎn qīng yān xiāng shòu。
纤手。xiān shǒu。
纤手。xiān shǒu。
笑指鸳鸯佳偶。xiào zhǐ yuān yāng jiā ǒu。

长相思·忆外

丁瑜(静娴)

听钟声。tīng zhōng shēng。
数寒更。shù hán gèng。
窗外芭蕉滴到明。chuāng wài bā jiāo dī dào míng。
梦儿也无情。mèng ér yě wú qíng。
薄罗轻。báo luó qīng。
玉钗横。yù chāi héng。
目送新鸿字未成。mù sòng xīn hóng zì wèi chéng。
非关宿酒醒。fēi guān sù jiǔ xǐng。

昭君怨·秋闺

丁瑜(静娴)

帘外秋声何早。lián wài qiū shēng hé zǎo。
染得叶儿黄了。rǎn dé yè ér huáng le。
泪湿倚栏杆。lèi shī yǐ lán gān。
怯衣单。qiè yī dān。
正是伤情时候。zhèng shì shāng qíng shí hòu。
新恨浓浓如酒。xīn hèn nóng nóng rú jiǔ。
好梦忽然惊。hǎo mèng hū rán jīng。
梦中莺。mèng zhōng yīng。

桃源忆故人闺怨

丁瑜(静娴)

一轮皎皎清如水。yī lún jiǎo jiǎo qīng rú shuǐ。
慵把朱颜妄拟。yōng bǎ zhū yán wàng nǐ。
斜挂柳梢何意。xié guà liǔ shāo hé yì。
想照征人矣。xiǎng zhào zhēng rén yǐ。
梦魂昨夜纱窗里。mèng hún zuó yè shā chuāng lǐ。
记得吴头楚尾。jì dé wú tóu chǔ wěi。
纵有绸缪双鲤。zòng yǒu chóu móu shuāng lǐ。
更胜青梅味。gèng shèng qīng méi wèi。

南乡子·闺情

丁瑜(静娴)

钗凤似飞鸦。chāi fèng shì fēi yā。
袅袅香罗笼绛纱。niǎo niǎo xiāng luó lóng jiàng shā。
妆罢戏将红豆掷,休哗。zhuāng bà xì jiāng hóng dòu zhì,xiū huā。
无数黄莺闹柳衙。wú shù huáng yīng nào liǔ yá。
蓬岛即伊家。péng dǎo jí yī jiā。
那得轻乘天上槎。nà dé qīng chéng tiān shàng chá。
只恐无情如柳絮,愁他。zhǐ kǒng wú qíng rú liǔ xù,chóu tā。
夜半殷勤诉月华。yè bàn yīn qín sù yuè huá。

虞美人·忆外

丁瑜(静娴)

疏篱隐隐迷天晓。shū lí yǐn yǐn mí tiān xiǎo。
帘卷云山小。lián juǎn yún shān xiǎo。
数行雁字自南来。shù xíng yàn zì zì nán lái。
却带相思离恨、万千回。què dài xiāng sī lí hèn wàn qiān huí。
东风一夜添憔悴。dōng fēng yī yè tiān qiáo cuì。
滴尽长江泪。dī jǐn zhǎng jiāng lèi。
痴情日日倚妆台。chī qíng rì rì yǐ zhuāng tái。
只恐梦魂无据、过阳台。zhǐ kǒng mèng hún wú jù guò yáng tái。