古诗词

于云赞

周上制剑

于云赞

考工桃氏职为剑,万用高曾守不变。kǎo gōng táo shì zhí wèi jiàn,wàn yòng gāo céng shǒu bù biàn。
遗制空存遗器亡,坐规成法目如眩。yí zhì kōng cún yí qì wáng,zuò guī chéng fǎ mù rú xuàn。
一锄斸出苔花班,隔三千年与相见。yī chú zhǔ chū tái huā bān,gé sān qiān nián yǔ xiāng jiàn。
把剑按记穷心思,名义程法两得之。bǎ jiàn àn jì qióng xīn sī,míng yì chéng fǎ liǎng dé zhī。
茎颈后喉按剑首,腊形象鬣杀旁披。jīng jǐng hòu hóu àn jiàn shǒu,là xíng xiàng liè shā páng pī。
承身隆起即为腊,黄钟之数繇此推。chéng shēn lóng qǐ jí wèi là,huáng zhōng zhī shù yáo cǐ tuī。
以腊校茎茎长倍,双后匝轮中茎施。yǐ là xiào jīng jīng zhǎng bèi,shuāng hòu zā lún zhōng jīng shī。
身五茎长无参差,合之古制称上制,易田说剑真我师。shēn wǔ jīng zhǎng wú cān chà,hé zhī gǔ zhì chēng shàng zhì,yì tián shuō jiàn zhēn wǒ shī。
吁嗟嚱!嬴颠刘蹶今何有,一剑完好落吾手。xū jiē xì!yíng diān liú jué jīn hé yǒu,yī jiàn wán hǎo luò wú shǒu。
嗜古性成少不廉,比是贫家矜敝帚。shì gǔ xìng chéng shǎo bù lián,bǐ shì pín jiā jīn bì zhǒu。
目穷之罘探鸟虫,手攀岣嵝拓蝌蚪。mù qióng zhī fú tàn niǎo chóng,shǒu pān gǒu lǒu tuò kē dǒu。
得此差足证遗经,校勘分寸陈编守。dé cǐ chà zú zhèng yí jīng,xiào kān fēn cùn chén biān shǒu。
只恐四海望澄清,会当一麾出神武。zhǐ kǒng sì hǎi wàng chéng qīng,huì dāng yī huī chū shén wǔ。
君不见,三尺龙化翔神霄,云雨须臾周坰郊,安用累黍徒锼雕。jūn bù jiàn,sān chǐ lóng huà xiáng shén xiāo,yún yǔ xū yú zhōu jiōng jiāo,ān yòng lèi shǔ tú sōu diāo。

登狮子岩示徐生

于云赞

谁倩倪迂洒画毫,狮林累累出平皋。shuí qiàn ní yū sǎ huà háo,shī lín lèi lèi chū píng gāo。
行滕孤往吾犹健,绝巘同登子可豪。xíng téng gū wǎng wú yóu jiàn,jué yǎn tóng dēng zi kě háo。
远听秋声动寥廓,俯临云气匝周遭。yuǎn tīng qiū shēng dòng liáo kuò,fǔ lín yún qì zā zhōu zāo。
雷峰西下山千万,一障东蟠此最高。léi fēng xī xià shān qiān wàn,yī zhàng dōng pán cǐ zuì gāo。