古诗词

李深

游烂柯山四首

李深

寻源路不迷,绝顶与云齐。xún yuán lù bù mí,jué dǐng yǔ yún qí。
坐引群峰小,平看万木低。zuò yǐn qún fēng xiǎo,píng kàn wàn mù dī。
双林春色上,正有子规啼。shuāng lín chūn sè shàng,zhèng yǒu zi guī tí。

游烂柯山四首

李深

嵌空横洞天,磅礴倚崖巘。qiàn kōng héng dòng tiān,bàng bó yǐ yá yǎn。
宛如虹势出,可赏不可转。wǎn rú hóng shì chū,kě shǎng bù kě zhuǎn。
真兴得津梁,抽簪永游衍。zhēn xīng dé jīn liáng,chōu zān yǒng yóu yǎn。

游烂柯山四首

李深

羽客无姓名,仙棋但闻见。yǔ kè wú xìng míng,xiān qí dàn wén jiàn。
行看负薪客,坐使桑田变。xíng kàn fù xīn kè,zuò shǐ sāng tián biàn。
怀古正怡然,前山早莺啭。huái gǔ zhèng yí rán,qián shān zǎo yīng zhuàn。

游烂柯山四首

李深

稽首期发蒙,吾师岂无说。jī shǒu qī fā méng,wú shī qǐ wú shuō。
安禅即方丈,演法皆寂灭。ān chán jí fāng zhàng,yǎn fǎ jiē jì miè。
鸣磬雨花香,斋堂饭松屑。míng qìng yǔ huā xiāng,zhāi táng fàn sōng xiè。