古诗词

允禧

塞外秋望

允禧

秋清旷何极,望迥步初停。qiū qīng kuàng hé jí,wàng jiǒng bù chū tíng。
一雁来空阔,千峰入杳冥。yī yàn lái kōng kuò,qiān fēng rù yǎo míng。
炊时烟独白,牧处草犹青。chuī shí yān dú bái,mù chù cǎo yóu qīng。
古塞残阳下,低徊记所经。gǔ sāi cán yáng xià,dī huái jì suǒ jīng。

冬日送玉有归里

允禧

一帆高挂暮江头,万里归心葭菼洲。yī fān gāo guà mù jiāng tóu,wàn lǐ guī xīn jiā tǎn zhōu。
早岁莫吟平子赋,春风还上仲宣楼。zǎo suì mò yín píng zi fù,chūn fēng hái shàng zhòng xuān lóu。
山围落日催寒叶,水下平沙滞远舟。shān wéi luò rì cuī hán yè,shuǐ xià píng shā zhì yuǎn zhōu。
樽酒重倾歌未断,朔云南雁动离忧。zūn jiǔ zhòng qīng gē wèi duàn,shuò yún nán yàn dòng lí yōu。

登平山绝顶

允禧

关山万里望中收,策杖危岩最上头。guān shān wàn lǐ wàng zhōng shōu,cè zhàng wēi yán zuì shàng tóu。
畿辅西来雄镇列,渔阳东去大河流。jī fǔ xī lái xióng zhèn liè,yú yáng dōng qù dà hé liú。
归樵独立看云晚,游骑闲盘射雁秋。guī qiáo dú lì kàn yún wǎn,yóu qí xián pán shè yàn qiū。
今日三边烽燧息,晚烟斜照恣夷犹。jīn rì sān biān fēng suì xī,wǎn yān xié zhào zì yí yóu。

游上方山

允禧

鸦飞红树报秋晴,人在荆关画里行。yā fēi hóng shù bào qiū qíng,rén zài jīng guān huà lǐ xíng。
半日闲为尘外客,十年心契此山名。bàn rì xián wèi chén wài kè,shí nián xīn qì cǐ shān míng。
蜂窠僧舍围岩住,螺髻云梯叠石成。fēng kē sēng shě wéi yán zhù,luó jì yún tī dié shí chéng。
绝顶茅庵游不到,天风吹下转经声。jué dǐng máo ān yóu bù dào,tiān fēng chuī xià zhuǎn jīng shēng。

漳台怀古

允禧

炎灵焰尽土崩分,谯上兴师志不群。yán líng yàn jǐn tǔ bēng fēn,qiáo shàng xīng shī zhì bù qún。
世系已从曹相国,碑铭合署汉将军。shì xì yǐ cóng cáo xiāng guó,bēi míng hé shǔ hàn jiāng jūn。
无何卖履成悲泣,几见当涂是谶文。wú hé mài lǚ chéng bēi qì,jǐ jiàn dāng tú shì chèn wén。
惟使陈思夸健笔,《感甄》一赋不堪闻。wéi shǐ chén sī kuā jiàn bǐ,gǎn zhēn yī fù bù kān wén。

画意

允禧

乔木数家村,结茅岩畔住。qiáo mù shù jiā cūn,jié máo yán pàn zhù。
隔篱人语声,为问前山路。gé lí rén yǔ shēng,wèi wèn qián shān lù。

画意

允禧

绝涧奔流下,喧豗万木中。jué jiàn bēn liú xià,xuān huī wàn mù zhōng。
幽人云外至,疑是雨兼风。yōu rén yún wài zhì,yí shì yǔ jiān fēng。

画意

允禧

浦口欲移舟,前山暖将曙。pǔ kǒu yù yí zhōu,qián shān nuǎn jiāng shǔ。
不见芦中人,但闻隔烟语。bù jiàn lú zhōng rén,dàn wén gé yān yǔ。

画意

允禧

濯足青林下,长流曳古苔。zhuó zú qīng lín xià,zhǎng liú yè gǔ tái。
猿猱与麋鹿,各自饮溪回。yuán náo yǔ mí lù,gè zì yǐn xī huí。

画意

允禧

高人读道书,兀坐千峰里。gāo rén dú dào shū,wù zuò qiān fēng lǐ。
双鹤暮盘云,影在寒潭水。shuāng hè mù pán yún,yǐng zài hán tán shuǐ。

画意

允禧

寻山凭一杖,芳草绿萋萋。xún shān píng yī zhàng,fāng cǎo lǜ qī qī。
花落无人管,春深叫竹鸡。huā luò wú rén guǎn,chūn shēn jiào zhú jī。

琴歌

允禧

秋风缩涩闻蟹行,虚堂脉脉通元冥。qiū fēng suō sè wén xiè xíng,xū táng mài mài tōng yuán míng。
夜深雨细枫江鸣,阑珊北斗低玉绳。yè shēn yǔ xì fēng jiāng míng,lán shān běi dòu dī yù shéng。
四座无言香篆凝,拨剌一声空谷惊。sì zuò wú yán xiāng zhuàn níng,bō lá yī shēng kōng gǔ jīng。
乾坤奠定太古情。qián kūn diàn dìng tài gǔ qíng。

春风篇

允禧

天上有春风,鼓荡浩劫开鸿蒙。tiān shàng yǒu chūn fēng,gǔ dàng hào jié kāi hóng méng。
地上有春风,昭苏品汇杂包蒙。dì shàng yǒu chūn fēng,zhāo sū pǐn huì zá bāo méng。
人心有春风,消除泥滓如虚空。rén xīn yǒu chūn fēng,xiāo chú ní zǐ rú xū kōng。
今风接古风,一片春融融。jīn fēng jiē gǔ fēng,yī piàn chūn róng róng。
层冰消大壑,生意到微虫。céng bīng xiāo dà hè,shēng yì dào wēi chóng。
尘埃野马吹不尽,但见翠虚之府高畅春风中。chén āi yě mǎ chuī bù jǐn,dàn jiàn cuì xū zhī fǔ gāo chàng chūn fēng zhōng。
天根月窟秘真气,春风在天不在地。tiān gēn yuè kū mì zhēn qì,chūn fēng zài tiān bù zài dì。
披拂草木流山川,春风在地不在天。pī fú cǎo mù liú shān chuān,chūn fēng zài dì bù zài tiān。
春风天地俱无私,含蠕有物舒而滋。chūn fēng tiān dì jù wú sī,hán rú yǒu wù shū ér zī。
人心尚保春风时。rén xīn shàng bǎo chūn fēng shí。

送易公仙之越赴旧任

允禧

明镫绿酒张高堂,晓风残月催行装。míng dèng lǜ jiǔ zhāng gāo táng,xiǎo fēng cán yuè cuī xíng zhuāng。
临觞不御各相视,离忧恻恻缠中肠,人生那得无分手,道谊相亲惟可久。lín shāng bù yù gè xiāng shì,lí yōu cè cè chán zhōng cháng,rén shēng nà dé wú fēn shǒu,dào yì xiāng qīn wéi kě jiǔ。
须知别后梦魂牵,何如且尽杯中酒。xū zhī bié hòu mèng hún qiān,hé rú qiě jǐn bēi zhōng jiǔ。
扬州远在天之涯,悲君万里不还家。yáng zhōu yuǎn zài tiān zhī yá,bēi jūn wàn lǐ bù hái jiā。
青云有路应须致,白首微官亦可嗟。qīng yún yǒu lù yīng xū zhì,bái shǒu wēi guān yì kě jiē。
夕阳衰草关河道,南雁声中霜信早。xī yáng shuāi cǎo guān hé dào,nán yàn shēng zhōng shuāng xìn zǎo。
长途努力更加飧,无计为君慰衰老。zhǎng tú nǔ lì gèng jiā sūn,wú jì wèi jūn wèi shuāi lǎo。
来往京华十载余,空怜此别恨何如。lái wǎng jīng huá shí zài yú,kōng lián cǐ bié hèn hé rú。
更为后会知难再,莫惜因风数寄书。gèng wèi hòu huì zhī nán zài,mò xī yīn fēng shù jì shū。

读渊明诗

允禧

轻重若云殊,毫末形泰山。qīng zhòng ruò yún shū,háo mò xíng tài shān。
此身亦外物,穷达应齐观。cǐ shēn yì wài wù,qióng dá yīng qí guān。
渊明瑰伟人,毕世空投闲。yuān míng guī wěi rén,bì shì kōng tóu xián。
弹琴与饮酒,笑语杂长叹。dàn qín yǔ yǐn jiǔ,xiào yǔ zá zhǎng tàn。
微辞契道妙,冥心何怨言。wēi cí qì dào miào,míng xīn hé yuàn yán。
遗编照寰宇,把读怡心颜。yí biān zhào huán yǔ,bǎ dú yí xīn yán。
娟娟松柏林,惠风流其间。juān juān sōng bǎi lín,huì fēng liú qí jiān。
精金宁思锻,良玉非待镌。jīng jīn níng sī duàn,liáng yù fēi dài juān。
眷怀世已远,知音古所难。juàn huái shì yǐ yuǎn,zhī yīn gǔ suǒ nán。

题画赠易祖栻

允禧

天工掷下碧玉环,飞龙游云藏其间。tiān gōng zhì xià bì yù huán,fēi lóng yóu yún cáng qí jiān。
黑松使者管城子,夺取秀色归屏山。hēi sōng shǐ zhě guǎn chéng zi,duó qǔ xiù sè guī píng shān。
天孙机杼垂天巧,尺素徘徊度青鸟。tiān sūn jī zhù chuí tiān qiǎo,chǐ sù pái huái dù qīng niǎo。
第一峰头金饼圆,云霞照破壶天小。dì yī fēng tóu jīn bǐng yuán,yún xiá zhào pò hú tiān xiǎo。
松年院本非士夫,大年一派传倪迂。sōng nián yuàn běn fēi shì fū,dà nián yī pài chuán ní yū。
郑虔王维真秀绝,丹青想像开元初。zhèng qián wáng wéi zhēn xiù jué,dān qīng xiǎng xiàng kāi yuán chū。
十里江南小平远,湖山是处情缱绻。shí lǐ jiāng nán xiǎo píng yuǎn,hú shān shì chù qíng qiǎn quǎn。
渔艇泊香莲浦秋,陇犊眠青稻畦晚。yú tǐng pō xiāng lián pǔ qiū,lǒng dú mián qīng dào qí wǎn。
男儿生来心好奇,天地画笥真吾师。nán ér shēng lái xīn hǎo qí,tiān dì huà sì zhēn wú shī。
朅来坐我孤亭上,貌取横塘烟雨时。qiè lái zuò wǒ gū tíng shàng,mào qǔ héng táng yān yǔ shí。

题易张有为隐士李眉山画萝村图歌

允禧

易君不费三日工,青山移向晴窗中。yì jūn bù fèi sān rì gōng,qīng shān yí xiàng qíng chuāng zhōng。
猩猩毛枯鲛血死,河汉月黑垂长虹。xīng xīng máo kū jiāo xuè sǐ,hé hàn yuè hēi chuí zhǎng hóng。
盘山磊落千万峰,豸峰耸快称厥雄。pán shān lěi luò qiān wàn fēng,zhì fēng sǒng kuài chēng jué xióng。
块然古翠泄灵秘,入君墨沼无隐踪。kuài rán gǔ cuì xiè líng mì,rù jūn mò zhǎo wú yǐn zōng。
君言峰好人更好,豸青山人世间少。jūn yán fēng hǎo rén gèng hǎo,zhì qīng shān rén shì jiān shǎo。
山人我亦旧相知,闻君此言更倾倒。shān rén wǒ yì jiù xiāng zhī,wén jūn cǐ yán gèng qīng dào。
唐宋丹青大有人,每逢佳士乃传真。táng sòng dān qīng dà yǒu rén,měi féng jiā shì nǎi chuán zhēn。
此子正宜置岩壑,笔中有道交有神。cǐ zi zhèng yí zhì yán hè,bǐ zhōng yǒu dào jiāo yǒu shén。
仙李盘根干五百,蒙瞳毷氉遭重谪。xiān lǐ pán gēn gàn wǔ bǎi,méng tóng mào sào zāo zhòng zhé。
耻将鹏鹗共飞腾,甘与鳅䱓同窟宅。chǐ jiāng péng è gòng fēi téng,gān yǔ qiū tíng tóng kū zhái。
白板青葌归去来,绿萝阴处读书台。bái bǎn qīng jiān guī qù lái,lǜ luó yīn chù dú shū tái。
紫兰飘香黄鹤舞,金花孔雀同徘徊。zǐ lán piāo xiāng huáng hè wǔ,jīn huā kǒng què tóng pái huái。
冥心披发成长往,五云无恙三芝长。míng xīn pī fā chéng zhǎng wǎng,wǔ yún wú yàng sān zhī zhǎng。
此村此画世无两。cǐ cūn cǐ huà shì wú liǎng。

夏夕得易岛庵浙江书

允禧

我意类焦土,故人如甘霖。wǒ yì lèi jiāo tǔ,gù rén rú gān lín。
相思隔万里,何能润寸心。xiāng sī gé wàn lǐ,hé néng rùn cùn xīn。
想思燕山峻,相思越水深。xiǎng sī yàn shān jùn,xiāng sī yuè shuǐ shēn。
燕山越水间,中有明月临。yàn shān yuè shuǐ jiān,zhōng yǒu míng yuè lín。
不照合欢被,独照孤桐琴。bù zhào hé huān bèi,dú zhào gū tóng qín。
盘中双鲤鱼,袖里双南金。pán zhōng shuāng lǐ yú,xiù lǐ shuāng nán jīn。
清泪掩离绪,悲喜交中襟。qīng lèi yǎn lí xù,bēi xǐ jiāo zhōng jīn。
书中多箴规,古道良足钦。shū zhōng duō zhēn guī,gǔ dào liáng zú qīn。
花前一展读,空阶凝碧云。huā qián yī zhǎn dú,kōng jiē níng bì yún。

晓起登画笥楼望西山晴雪

允禧

三更滕六翻雪车,香篝宿火重帘遮。sān gèng téng liù fān xuě chē,xiāng gōu sù huǒ zhòng lián zhē。
街鼓冬冬破初日,巡檐起视庭前花。jiē gǔ dōng dōng pò chū rì,xún yán qǐ shì tíng qián huā。
弄寒作软两无赖,东风潦倒纷腾拿。nòng hán zuò ruǎn liǎng wú lài,dōng fēng lǎo dào fēn téng ná。
振衣高楼试骋目,柳丝不见黄金芽。zhèn yī gāo lóu shì chěng mù,liǔ sī bù jiàn huáng jīn yá。
城头好山如揖客,界天一道瑶光斜。chéng tóu hǎo shān rú yī kè,jiè tiān yī dào yáo guāng xié。
何处三百六十寺,老松压折空查丫。hé chù sān bǎi liù shí sì,lǎo sōng yā zhé kōng chá yā。
我欲策杖访流水,屐齿破冻穿㟏岈。wǒ yù cè zhàng fǎng liú shuǐ,jī chǐ pò dòng chuān hán yá。
琤鏦忽闻作檐溜,嗒然坐对春无涯。chēng cōng hū wén zuò yán liū,dā rán zuò duì chūn wú yá。

春日携李眉山彭湘南王兰谷藏上人重游盘山自西甘东甘二涧历上方东竺

允禧

上有可攀下可援,乱石插脚松碍肩。shàng yǒu kě pān xià kě yuán,luàn shí chā jiǎo sōng ài jiān。
盘山之游信奇绝,我今不到又几年。pán shān zhī yóu xìn qí jué,wǒ jīn bù dào yòu jǐ nián。
西峰朵朵开青莲,东峰半绾湘娥鬟。xī fēng duǒ duǒ kāi qīng lián,dōng fēng bàn wǎn xiāng é huán。
中峰鹄立峙云汉,游人迹绝终古寒。zhōng fēng gǔ lì zhì yún hàn,yóu rén jì jué zhōng gǔ hán。
招呼胜友理幽事,山瓶载酒春风颠。zhāo hū shèng yǒu lǐ yōu shì,shān píng zài jiǔ chūn fēng diān。
阴崖未放百草坼,暖溜暗滴层冰穿。yīn yá wèi fàng bǎi cǎo chè,nuǎn liū àn dī céng bīng chuān。
两涧猿鸟犹依然,山中老僧还晏眠。liǎng jiàn yuán niǎo yóu yī rán,shān zhōng lǎo sēng hái yàn mián。
青冥可望不可蹑,轧轧笋舆争后先。qīng míng kě wàng bù kě niè,yà yà sǔn yú zhēng hòu xiān。
一折一转历幽邃,那知半岭平如毡。yī zhé yī zhuǎn lì yōu suì,nà zhī bàn lǐng píng rú zhān。
不爱坦夷爱险仄,缒身却下千仞渊。bù ài tǎn yí ài xiǎn zè,zhuì shēn què xià qiān rèn yuān。
云根或有龙精缠,不然栖止飞行仙。yún gēn huò yǒu lóng jīng chán,bù rán qī zhǐ fēi xíng xiān。
攀萝曳葛递偃仰,断壁置屋琉璃悬。pān luó yè gé dì yǎn yǎng,duàn bì zhì wū liú lí xuán。
绵堆退谷乍娟秀,东庵错锦花连天。mián duī tuì gǔ zhà juān xiù,dōng ān cuò jǐn huā lián tiān。
兴阑亦复舍此去,山灵哑哑嗤愚顽。xīng lán yì fù shě cǐ qù,shān líng yǎ yǎ chī yú wán。
恨无奇句压百怪,只有烂醉轻万缘。hèn wú qí jù yā bǎi guài,zhǐ yǒu làn zuì qīng wàn yuán。
后人莫惜破两屐,觅我题字春岩烟。hòu rén mò xī pò liǎng jī,mì wǒ tí zì chūn yán yān。