古诗词

六十七

北行杂咏

六十七

浓云苍雾白茫茫,一路花梢滴露香。nóng yún cāng wù bái máng máng,yī lù huā shāo dī lù xiāng。
未信鸡笼真积雪,晓来先试北风凉。wèi xìn jī lóng zhēn jī xuě,xiǎo lái xiān shì běi fēng liáng。

北行杂咏

六十七

交加篱落豆苗肥,冉冉荞花浥露晞。jiāo jiā lí luò dòu miáo féi,rǎn rǎn qiáo huā yì lù xī。
更见芳园香有异,盛开月桂间蔷薇。gèng jiàn fāng yuán xiāng yǒu yì,shèng kāi yuè guì jiān qiáng wēi。

北行杂咏

六十七

路近蛮村落照红,纷纷番妇迓青骢。lù jìn mán cūn luò zhào hóng,fēn fēn fān fù yà qīng cōng。
绿衣黄里裙衫艳,头上鸡翎扬晚风。lǜ yī huáng lǐ qún shān yàn,tóu shàng jī líng yáng wǎn fēng。

北行杂咏

六十七

不是吴歈与越吟,歌喉清响叶鸣金。bù shì wú yú yǔ yuè yín,gē hóu qīng xiǎng yè míng jīn。
分明绝塞闻番曲,何必琵琶马上音。fēn míng jué sāi wén fān qū,hé bì pí pá mǎ shàng yīn。

北行杂咏

六十七

没踝银沙步履艰,崎岖冈岭路回环。méi huái yín shā bù lǚ jiān,qí qū gāng lǐng lù huí huán。
汗流仆从沾衣背,健足番儿意自闲。hàn liú pū cóng zhān yī bèi,jiàn zú fān ér yì zì xián。

蜥蜴

六十七

两头埋后终无恙,四脚何妨暴日频。liǎng tóu mái hòu zhōng wú yàng,sì jiǎo hé fáng bào rì pín。
盛世已除残酷吏,不须惆怅捕蛇人。shèng shì yǐ chú cán kù lì,bù xū chóu chàng bǔ shé rén。

庄副使惠女贞酒赋谢

六十七

捣香筛辣春溶溶,瓮醅初泼金芙蓉。dǎo xiāng shāi là chūn róng róng,wèng pēi chū pō jīn fú róng。
入唇一盏何醇醲,光浮海上最高峰。rù chún yī zhǎn hé chún nóng,guāng fú hǎi shàng zuì gāo fēng。
知是女贞合,作酿桂兼松。zhī shì nǚ zhēn hé,zuò niàng guì jiān sōng。
青州从事披心胸,瀛壖副使嘉惠重。qīng zhōu cóng shì pī xīn xiōng,yíng ruán fù shǐ jiā huì zhòng。
时逢岁稔乐三农,我今无事饮千钟,醉乡王绩聊相从。shí féng suì rěn lè sān nóng,wǒ jīn wú shì yǐn qiān zhōng,zuì xiāng wáng jì liáo xiāng cóng。

喜雨

六十七

黑云四布风乍止,渴龙怒卷东瀛水。hēi yún sì bù fēng zhà zhǐ,kě lóng nù juǎn dōng yíng shuǐ。
喷洒长空逞驰逐,鬼驭神鞭忙不起。pēn sǎ zhǎng kōng chěng chí zhú,guǐ yù shén biān máng bù qǐ。
檐溜频倾作奔流,须臾直透衙斋里。yán liū pín qīng zuò bēn liú,xū yú zhí tòu yá zhāi lǐ。
满堂点滴沾衣裳,平阶倏尔深一咫。mǎn táng diǎn dī zhān yī shang,píng jiē shū ěr shēn yī zhǐ。
共喜嘉泽济枯荄,那管春郊旱魃死。gòng xǐ jiā zé jì kū gāi,nà guǎn chūn jiāo hàn bá sǐ。

吊五妃墓

六十七

东风骀荡天气清,载驰骢马春巡行。dōng fēng dài dàng tiān qì qīng,zài chí cōng mǎ chūn xún xíng。
刺桐花底林投畔,森然古墓何峥嵘。cì tóng huā dǐ lín tóu pàn,sēn rán gǔ mù hé zhēng róng。
路旁老人为余泣,当年一线存前明。lù páng lǎo rén wèi yú qì,dāng nián yī xiàn cún qián míng。
天兵既克澎湖岛,维时台海五烈皆捐生。tiān bīng jì kè pēng hú dǎo,wéi shí tái hǎi wǔ liè jiē juān shēng。
至今坏土都无恙,谁为守护劳山精。zhì jīn huài tǔ dōu wú yàng,shuí wèi shǒu hù láo shān jīng。
云封马鬣连衰草,四围怪石争纵横。yún fēng mǎ liè lián shuāi cǎo,sì wéi guài shí zhēng zòng héng。
时闻鬼母悲啼苦,想见仙娥笑语声。shí wén guǐ mǔ bēi tí kǔ,xiǎng jiàn xiān é xiào yǔ shēng。
岁岁里民寒食节,椒浆频奠陈香羹。suì suì lǐ mín hán shí jié,jiāo jiāng pín diàn chén xiāng gēng。
满目荒凉已感叹,更听此语尤伤情。mǎn mù huāng liáng yǐ gǎn tàn,gèng tīng cǐ yǔ yóu shāng qíng。
有明岁晚多节义,樵夫渔父甘遭烹。yǒu míng suì wǎn duō jié yì,qiáo fū yú fù gān zāo pēng。
岛屿最后昭英烈,顽廉懦立蛮妇贞。dǎo yǔ zuì hòu zhāo yīng liè,wán lián nuò lì mán fù zhēn。
田横从死五百皆壮士,吁嗟乎,五妃巾帼真堪旌。tián héng cóng sǐ wǔ bǎi jiē zhuàng shì,xū jiē hū,wǔ fēi jīn guó zhēn kān jīng。
49123