古诗词

孔璐华

阙里随祖母程太公夫人恭迎宫辇

孔璐华

《箫韶》风暖净尘沙,缥缈炉烟吐绛霞。xiāo sháo fēng nuǎn jìng chén shā,piāo miǎo lú yān tǔ jiàng xiá。
凤辇曾停携半袖,玉音重问赐名花。fèng niǎn céng tíng xié bàn xiù,yù yīn zhòng wèn cì míng huā。
千章宝炬春光晓,十里旌旗泗水斜。qiān zhāng bǎo jù chūn guāng xiǎo,shí lǐ jīng qí sì shuǐ xié。
何幸随亲同被泽,皇恩优待圣人家。hé xìng suí qīn tóng bèi zé,huáng ēn yōu dài shèng rén jiā。

忆外书寄滇南

孔璐华

拟入京华共旧林,不期滇海久分襟。nǐ rù jīng huá gòng jiù lín,bù qī diān hǎi jiǔ fēn jīn。
锦囊但觉新诗少,白发还愁旧病深。jǐn náng dàn jué xīn shī shǎo,bái fā hái chóu jiù bìng shēn。
万里江湖难放棹,一楼风雨独停琴。wàn lǐ jiāng hú nán fàng zhào,yī lóu fēng yǔ dú tíng qín。
致君珍重无多语,惟把丹心答帝心。zhì jūn zhēn zhòng wú duō yǔ,wéi bǎ dān xīn dá dì xīn。

题石室藏书图

孔璐华

敬题藏书图,盥手展卷轴。jìng tí cáng shū tú,guàn shǒu zhǎn juǎn zhóu。
开图心更伤,先姑倚书屋。kāi tú xīn gèng shāng,xiān gū yǐ shū wū。
端严坐幽居,风景满清目。duān yán zuò yōu jū,fēng jǐng mǎn qīng mù。
诗书藏石室,庭前荫桐竹。shī shū cáng shí shì,tíng qián yīn tóng zhú。
夫子尚幼年,侍亲捧书读。fū zi shàng yòu nián,shì qīn pěng shū dú。
我舅因远游,慈训严且肃。wǒ jiù yīn yuǎn yóu,cí xùn yán qiě sù。
夫子本好学,显亲与宗族。fū zi běn hǎo xué,xiǎn qīn yǔ zōng zú。
哀哉孝思纯,每忆慈亲哭。āi zāi xiào sī chún,měi yì cí qīn kū。
命吾当勤俭,往迹说心曲。mìng wú dāng qín jiǎn,wǎng jì shuō xīn qū。
诗书亲口传,典衣买薪粟。shī shū qīn kǒu chuán,diǎn yī mǎi xīn sù。
常自忆昔时,抱恨意未足。cháng zì yì xī shí,bào hèn yì wèi zú。
我闻惟泪下,哽咽对清烛。wǒ wén wéi lèi xià,gěng yàn duì qīng zhú。
未得侍慈颜,百身何所赎。wèi dé shì cí yán,bǎi shēn hé suǒ shú。
衔哀拜遗容,濡毫更奠祝。xián āi bài yí róng,rú háo gèng diàn zhù。

题养蚕图

孔璐华

静思吴越中,民妇实可怜。jìng sī wú yuè zhōng,mín fù shí kě lián。
每到春夏交,育吞胜力田。měi dào chūn xià jiāo,yù tūn shèng lì tián。
采桑不辞劳,陌上破晓天。cǎi sāng bù cí láo,mò shàng pò xiǎo tiān。
江北蚕独少,求茧尚艰难。jiāng běi cán dú shǎo,qiú jiǎn shàng jiān nán。
我取越蚕子,育之楼榭间。wǒ qǔ yuè cán zi,yù zhī lóu xiè jiān。
北郊多柔桑,买此不费钱。běi jiāo duō róu sāng,mǎi cǐ bù fèi qián。
越中旧仆妇,养蚕已多年。yuè zhōng jiù pū fù,yǎng cán yǐ duō nián。
率彼怀其种,如蚁生蠉蠉。lǜ bǐ huái qí zhǒng,rú yǐ shēng xuān xuān。
每日亲视之,桑叶何攒攒。měi rì qīn shì zhī,sāng yè hé zǎn zǎn。
将成色明洁,分箔上簇山。jiāng chéng sè míng jié,fēn bó shàng cù shān。
如雨食叶声,三起还三眠。rú yǔ shí yè shēng,sān qǐ hái sān mián。
吐丝皆成缕,作茧皆成圆。tǔ sī jiē chéng lǚ,zuò jiǎn jiē chéng yuán。
缫丝可为帛,剥茧可为绵。sāo sī kě wèi bó,bō jiǎn kě wèi mián。
我思淮南人,耕稼业已专。wǒ sī huái nán rén,gēng jià yè yǐ zhuān。
何不教村妇,采桑满陌阡。hé bù jiào cūn fù,cǎi sāng mǎn mò qiān。
民风既可厚,民力亦少宽。mín fēng jì kě hòu,mín lì yì shǎo kuān。
为语儿女辈,物力当知艰。wèi yǔ ér nǚ bèi,wù lì dāng zhī jiān。
几树桑青青,千个茧团团。jǐ shù sāng qīng qīng,qiān gè jiǎn tuán tuán。
贫女一月工,织成绮与纨。pín nǚ yī yuè gōng,zhī chéng qǐ yǔ wán。
绮纨在尔身,忍令污且穿。qǐ wán zài ěr shēn,rěn lìng wū qiě chuān。
所以莱公妾,讽谏咏诗篇。suǒ yǐ lái gōng qiè,fěng jiàn yǒng shī piān。

冬日雷塘墓庐有感

孔璐华

十载归陈留,每每思故园。shí zài guī chén liú,měi měi sī gù yuán。
未识我姑面,含悲惟自吞。wèi shí wǒ gū miàn,hán bēi wéi zì tūn。
常见吾夫子,逢节慕亲恩。cháng jiàn wú fū zi,féng jié mù qīn ēn。
伤心不敢语,幸有椿堂存。shāng xīn bù gǎn yǔ,xìng yǒu chūn táng cún。
视媳如弱女,义训谆谆言。shì xí rú ruò nǚ,yì xùn zhūn zhūn yán。
凡为妇道者,德谦礼义纯。fán wèi fù dào zhě,dé qiān lǐ yì chún。
优然而待下,仆婢亦和温。yōu rán ér dài xià,pū bì yì hé wēn。
克勤亦克俭,所闻敢不尊。kè qín yì kè jiǎn,suǒ wén gǎn bù zūn。
谁料今夏时,变幻更莫论。shuí liào jīn xià shí,biàn huàn gèng mò lùn。
山颓天忽倾,伤心复断魂。shān tuí tiān hū qīng,shāng xīn fù duàn hún。
耿耿肺腑碎,泪痕变血痕。gěng gěng fèi fǔ suì,lèi hén biàn xuè hén。
几度悲往事,无语望黄昏。jǐ dù bēi wǎng shì,wú yǔ wàng huáng hūn。
衰草被长阡,松柏围古墩。shuāi cǎo bèi zhǎng qiān,sōng bǎi wéi gǔ dūn。
罪重复何说,哀哀守墓门。zuì zhòng fù hé shuō,āi āi shǒu mù mén。

借居冶山弟公邸补种花树偶成

孔璐华

虚庭自幽敞,依依百笏宽。xū tíng zì yōu chǎng,yī yī bǎi hù kuān。
我家汤沐宅,借居聊盘桓。wǒ jiā tāng mù zhái,jiè jū liáo pán huán。
堂前有古槐,绿阴影团圞。táng qián yǒu gǔ huái,lǜ yīn yǐng tuán luán。
我亦爱花木,橐驼种此间。wǒ yì ài huā mù,tuó tuó zhǒng cǐ jiān。
新槐出檐际,垂柳拂栏杆。xīn huái chū yán jì,chuí liǔ fú lán gān。
紫藤杂丁香,还倚竹数竿。zǐ téng zá dīng xiāng,hái yǐ zhú shù gān。
海棠最嫣姹,桃李何攒攒。hǎi táng zuì yān chà,táo lǐ hé zǎn zǎn。
虽未成老圃,因之忆杏坛。suī wèi chéng lǎo pǔ,yīn zhī yì xìng tán。
春深雨渐多,日日对花看。chūn shēn yǔ jiàn duō,rì rì duì huā kàn。
待得三五载,群卉皆可观。dài dé sān wǔ zài,qún huì jiē kě guān。
出游已十载,复来住长安。chū yóu yǐ shí zài,fù lái zhù zhǎng ān。
开轩惟把卷,恬然心共闲。kāi xuān wéi bǎ juǎn,tián rán xīn gòng xián。

广东节署新建学海堂

孔璐华

主人羊城节钺久,案牍终朝不释手。zhǔ rén yáng chéng jié yuè jiǔ,àn dú zhōng cháo bù shì shǒu。
馀暇偶登越秀峰,择得一峰辟数亩。yú xiá ǒu dēng yuè xiù fēng,zé dé yī fēng pì shù mǔ。
略加修筑有堂台,海阔天空眼乍开。lüè jiā xiū zhù yǒu táng tái,hǎi kuò tiān kōng yǎn zhà kāi。
夏木千章梅百树,登临遥望兴悠哉。xià mù qiān zhāng méi bǎi shù,dēng lín yáo wàng xīng yōu zāi。
紫澜翠岛摇清目,雨过风生凉满竹。zǐ lán cuì dǎo yáo qīng mù,yǔ guò fēng shēng liáng mǎn zhú。
四面窗纱日影微,云树相连满天绿。sì miàn chuāng shā rì yǐng wēi,yún shù xiāng lián mǎn tiān lǜ。
非为闲游设此堂,为传学业课文章。fēi wèi xián yóu shè cǐ táng,wèi chuán xué yè kè wén zhāng。
从今佳士多新作,万卷收来翰墨香。cóng jīn jiā shì duō xīn zuò,wàn juǎn shōu lái hàn mò xiāng。
主人素爱研经史,欲美民风莫如此。zhǔ rén sù ài yán jīng shǐ,yù měi mín fēng mò rú cǐ。
更助香膏催读书,岭南他日留遗址。gèng zhù xiāng gāo cuī dú shū,lǐng nán tā rì liú yí zhǐ。
吾家尼山虽最高,无此海天好山水。wú jiā ní shān suī zuì gāo,wú cǐ hǎi tiān hǎo shān shuǐ。

汉金釭歌

孔璐华

一锊金釭忆汉年,汉宫遗制至今传。yī lüè jīn gāng yì hàn nián,hàn gōng yí zhì zhì jīn chuán。
赵家姊妹来何处,燕燕飞来绝可怜。zhào jiā zǐ mèi lái hé chù,yàn yàn fēi lái jué kě lián。
双双燕入昭阳殿,班姬辞辇甘秋扇。shuāng shuāng yàn rù zhāo yáng diàn,bān jī cí niǎn gān qiū shàn。
黄金作屋贮温柔,《西京杂记》分明见。huáng jīn zuò wū zhù wēn róu,xī jīng zá jì fēn míng jiàn。
专宠承恩望久长,玉阶铜沓斗新妆。zhuān chǒng chéng ēn wàng jiǔ zhǎng,yù jiē tóng dá dòu xīn zhuāng。
碧栊朱户参差起,歌舞声中夜未央。bì lóng zhū hù cān chà qǐ,gē wǔ shēng zhōng yè wèi yāng。
此釭嵌璧锁深阁,象床熊席明珠蛤。cǐ gāng qiàn bì suǒ shēn gé,xiàng chuáng xióng xí míng zhū há。
白璧蓝田似列钱,釭中翠羽涂金合。bái bì lán tián shì liè qián,gāng zhōng cuì yǔ tú jīn hé。
汉宫劫后久成灰,春风惟有野棠开。hàn gōng jié hòu jiǔ chéng huī,chūn fēng wéi yǒu yě táng kāi。
美人黄土归何处,此时犹见燕飞来。měi rén huáng tǔ guī hé chù,cǐ shí yóu jiàn yàn fēi lái。
当年威斗尽颠倒,鼎在陶陵亦难保。dāng nián wēi dòu jǐn diān dào,dǐng zài táo líng yì nán bǎo。
千年未损古金纹,农夫犹得耕芳草。qiān nián wèi sǔn gǔ jīn wén,nóng fū yóu dé gēng fāng cǎo。
可怜涎涎啄王孙,釭上泥巢旧有痕。kě lián xián xián zhuó wáng sūn,gāng shàng ní cháo jiù yǒu hén。
一镮人手寒金重,不打仓琅古木门。yī huán rén shǒu hán jīn zhòng,bù dǎ cāng láng gǔ mù mén。