古诗词

孔祥淑

雨后即事

孔祥淑

雨歇杨林渡,东郊尽把犁。yǔ xiē yáng lín dù,dōng jiāo jǐn bǎ lí。
青溪千鹭饮,红杏一莺啼。qīng xī qiān lù yǐn,hóng xìng yī yīng tí。
树色随帆近,波光入户低。shù sè suí fān jìn,bō guāng rù hù dī。
三春无限好,两岸夕阳西。sān chūn wú xiàn hǎo,liǎng àn xī yáng xī。

读史其一十七

孔祥淑

淑德伊云逝,陈篇寄赏音。shū dé yī yún shì,chén piān jì shǎng yīn。
穷通端有道,常变不移心。qióng tōng duān yǒu dào,cháng biàn bù yí xīn。
师法班昭诫,难为《女史箴》。shī fǎ bān zhāo jiè,nán wèi nǚ shǐ zhēn。
内修勤自省,怀古一何深。nèi xiū qín zì shěng,huái gǔ yī hé shēn。

留别

孔祥淑

携手河梁上,滔滔水不波。xié shǒu hé liáng shàng,tāo tāo shuǐ bù bō。
盈觞愁未解,折柳劝徒歌。yíng shāng chóu wèi jiě,zhé liǔ quàn tú gē。
红日离时短,青山别后多。hóng rì lí shí duǎn,qīng shān bié hòu duō。
相思期努力,莫负夕阳过。xiāng sī qī nǔ lì,mò fù xī yáng guò。

夔府舟中

孔祥淑

江水滔滔去,春来景倍生。jiāng shuǐ tāo tāo qù,chūn lái jǐng bèi shēng。
帆从天外落,人在镜中行。fān cóng tiān wài luò,rén zài jìng zhōng xíng。
黄鸟含烟啭,青畴带雨耕。huáng niǎo hán yān zhuàn,qīng chóu dài yǔ gēng。
长途千里别,不尽故乡情。zhǎng tú qiān lǐ bié,bù jǐn gù xiāng qíng。

汉江舟中

孔祥淑

荆门三峡尽,万里送行舟。jīng mén sān xiá jǐn,wàn lǐ sòng xíng zhōu。
帆急山俱动,江平水不流。fān jí shān jù dòng,jiāng píng shuǐ bù liú。
柳舒桃叶渡,花隐夕阳楼。liǔ shū táo yè dù,huā yǐn xī yáng lóu。
回首碧云暮,开尊对月浮。huí shǒu bì yún mù,kāi zūn duì yuè fú。

途中偶成

孔祥淑

云霞出海最鲜明,其奈辞家万里程。yún xiá chū hǎi zuì xiān míng,qí nài cí jiā wàn lǐ chéng。
别绪顿随流水转,离怀时与故山盟。bié xù dùn suí liú shuǐ zhuǎn,lí huái shí yǔ gù shān méng。
重帏定省朝朝梦,两地怀思暮暮情。zhòng wéi dìng shěng cháo cháo mèng,liǎng dì huái sī mù mù qíng。
待到杏开春雨后,好随樯燕趁风行。dài dào xìng kāi chūn yǔ hòu,hǎo suí qiáng yàn chèn fēng xíng。

巴东舟中

孔祥淑

猿啼两岸夕阳催,江上何人赋落梅。yuán tí liǎng àn xī yáng cuī,jiāng shàng hé rén fù luò méi。
山影漫随烟霭去,钟声时杂雨风来。shān yǐng màn suí yān ǎi qù,zhōng shēng shí zá yǔ fēng lái。
鸟穿叠嶂阴云合,舟入重岩石壁开。niǎo chuān dié zhàng yīn yún hé,zhōu rù zhòng yán shí bì kāi。
到此蓬莱知不远,我今新自蜀东回。dào cǐ péng lái zhī bù yuǎn,wǒ jīn xīn zì shǔ dōng huí。

华阴道中

孔祥淑

柳拂秦关道,云山过几重。liǔ fú qín guān dào,yún shān guò jǐ zhòng。
前村知不远,花外一声钟。qián cūn zhī bù yuǎn,huā wài yī shēng zhōng。

春日偶成

孔祥淑

春来无事小窗前,手弄瑶琴已暮天。chūn lái wú shì xiǎo chuāng qián,shǒu nòng yáo qín yǐ mù tiān。
一曲未终花影上,碧栏杆外月初圆。yī qū wèi zhōng huā yǐng shàng,bì lán gān wài yuè chū yuán。

偶成

孔祥淑

芙蕖带露满池开,金井梧桐点翠苔。fú qú dài lù mǎn chí kāi,jīn jǐng wú tóng diǎn cuì tái。
无限云山刚过眼,碧纱窗外燕双来。wú xiàn yún shān gāng guò yǎn,bì shā chuāng wài yàn shuāng lái。

剑州道柏

孔祥淑

绝壁过云天宇辟,盘拿两行森战戟。jué bì guò yún tiān yǔ pì,pán ná liǎng xíng sēn zhàn jǐ。
行人指点不敢攀,云是桓侯手植柏。xíng rén zhǐ diǎn bù gǎn pān,yún shì huán hóu shǒu zhí bǎi。
经霜傲雪风骨遒,绿柳红花皆避席。jīng shuāng ào xuě fēng gǔ qiú,lǜ liǔ hóng huā jiē bì xí。
落落丹崖虽自赏,终造凤楼高百尺。luò luò dān yá suī zì shǎng,zhōng zào fèng lóu gāo bǎi chǐ。
斡旋造化天无功,扶持千载寿金石。wò xuán zào huà tiān wú gōng,fú chí qiān zài shòu jīn shí。
根深叶茂多庇荫,树比甘棠犹爱惜。gēn shēn yè mào duō bì yīn,shù bǐ gān táng yóu ài xī。

读史

孔祥淑

鸿蒙判天地,清辉并日明。hóng méng pàn tiān dì,qīng huī bìng rì míng。
仪型孚万国,端由内化成。yí xíng fú wàn guó,duān yóu nèi huà chéng。
早朝警永巷,失德误倾城。zǎo cháo jǐng yǒng xiàng,shī dé wù qīng chéng。
法戒昭古鉴,尚论贵持平。fǎ jiè zhāo gǔ jiàn,shàng lùn guì chí píng。
燕私苟不忝,千载流芳声。yàn sī gǒu bù tiǎn,qiān zài liú fāng shēng。
诞降开王业,瑞纪《生民》诗。dàn jiàng kāi wáng yè,ruì jì shēng mín shī。
绵绵承世德,三后助鸿基。mián mián chéng shì dé,sān hòu zhù hóng jī。
艰难知稼穑,动静慎容仪。jiān nán zhī jià sè,dòng jìng shèn róng yí。
胎教更太任,鸑鹫鸣西岐。tāi jiào gèng tài rèn,yuè jiù míng xī qí。
有归信天命,蒙难晦明夷。yǒu guī xìn tiān mìng,méng nán huì míng yí。
作孚同服事,不使臣节亏。zuò fú tóng fú shì,bù shǐ chén jié kuī。
家国通一理,端为百世师。jiā guó tōng yī lǐ,duān wèi bǎi shì shī。

读史

孔祥淑

一片骊山火,良由百媚生。yī piàn lí shān huǒ,liáng yóu bǎi mèi shēng。
艰难祖宗业,累洽启昌明。jiān nán zǔ zōng yè,lèi qià qǐ chāng míng。
牝鸡鸣旭旦,禾黍满镐京。pìn jī míng xù dàn,hé shǔ mǎn gǎo jīng。
祸生于所爱,损积于多盈。huò shēng yú suǒ ài,sǔn jī yú duō yíng。
致令千载后,殷鉴难为情。zhì lìng qiān zài hòu,yīn jiàn nán wèi qíng。

读史

孔祥淑

淖齿乱齐国,君走不知处。nào chǐ luàn qí guó,jūn zǒu bù zhī chù。
端赖王孙贾,讨贼声威著。duān lài wáng sūn jiǎ,tǎo zéi shēng wēi zhù。
袒右驱市人,难其在急遽。tǎn yòu qū shì rén,nán qí zài jí jù。
藉无倚阊训,何能起衣去。jí wú yǐ chāng xùn,hé néng qǐ yī qù。
虽非纯臣节,罪得就斧锯。suī fēi chún chén jié,zuì dé jiù fǔ jù。
大义伸慈母,全国有令誉。dà yì shēn cí mǔ,quán guó yǒu lìng yù。

读史

孔祥淑

晏安岂可怀,先贤譬鸩毒。yàn ān qǐ kě huái,xiān xián pì zhèn dú。
况在世禄子,怙侈恣所欲。kuàng zài shì lù zi,hù chǐ zì suǒ yù。
朝日而夕月,孜孜惟不足。cháo rì ér xī yuè,zī zī wéi bù zú。
劳心与劳力,贵贱各有属。láo xīn yǔ láo lì,guì jiàn gè yǒu shǔ。
所以文伯母,勤事自检束。suǒ yǐ wén bó mǔ,qín shì zì jiǎn shù。
教子多义方,不才由土沃。jiào zi duō yì fāng,bù cái yóu tǔ wò。
岂独鲁邦瞻,永作保家箓。qǐ dú lǔ bāng zhān,yǒng zuò bǎo jiā lù。

读史

孔祥淑

法律为诗书,周召尽刑馀。fǎ lǜ wèi shī shū,zhōu zhào jǐn xíng yú。
汉兴承秦弊,罗织不遑居。hàn xīng chéng qín bì,luó zhī bù huáng jū。
邈哉隽子母,好生复太初。miǎo zāi juàn zi mǔ,hǎo shēng fù tài chū。
闻狱多平反,言笑始自如。wén yù duō píng fǎn,yán xiào shǐ zì rú。
秋肃布春阳,讼理永终誉。qiū sù bù chūn yáng,sòng lǐ yǒng zhōng yù。
执地尽若此,囹圄庆空虚。zhí dì jǐn ruò cǐ,líng yǔ qìng kōng xū。

读史

孔祥淑

大孝通神明,甘泉涌其舍。dà xiào tōng shén míng,gān quán yǒng qí shě。
当姑未谅时,姜诗难宽赦。dāng gū wèi liàng shí,jiāng shī nán kuān shè。
溯流汲江水,轩然风涛作。sù liú jí jiāng shuǐ,xuān rán fēng tāo zuò。
鸡鸣空往还,姑渴愁难破。jī míng kōng wǎng hái,gū kě chóu nán pò。
夜纺市珍羞,下堂犹参佐。yè fǎng shì zhēn xiū,xià táng yóu cān zuǒ。
使无邻母对,翻益贤妇过。shǐ wú lín mǔ duì,fān yì xián fù guò。
至诚感姑心,仪型远迩播。zhì chéng gǎn gū xīn,yí xíng yuǎn ěr bō。

读史

孔祥淑

画虎状狰狞,遥望犹悚惧。huà hǔ zhuàng zhēng níng,yáo wàng yóu sǒng jù。
况在小儿女,何敢与之遇。kuàng zài xiǎo ér nǚ,hé gǎn yǔ zhī yù。
父为虎所曳,杨香赫然怒。fù wèi hǔ suǒ yè,yáng xiāng hè rán nù。
奋臂不顾身,搏虎如搏兔。fèn bì bù gù shēn,bó hǔ rú bó tù。
扼颈虽靡牙,俯伏驰若鹜。è jǐng suī mí yá,fǔ fú chí ruò wù。
笑彼逐虎者,色变失故步。xiào bǐ zhú hǔ zhě,sè biàn shī gù bù。
善撄如冯妇,负嵎犹四顾。shàn yīng rú féng fù,fù yú yóu sì gù。

读史

孔祥淑

纲常弥宇宙,惟孝为至德。gāng cháng mí yǔ zhòu,wéi xiào wèi zhì dé。
慨世巧趋避,灵府尽茅塞。kǎi shì qiǎo qū bì,líng fǔ jǐn máo sāi。
表表叔先雄,伤父尸未得。biǎo biǎo shū xiān xióng,shāng fù shī wèi dé。
矢志殉中流,号泣废寝食。shǐ zhì xùn zhōng liú,hào qì fèi qǐn shí。
岂无弟与夫,永诀良恻恻。qǐ wú dì yǔ fū,yǒng jué liáng cè cè。
亦有子与女,割爱靡姑息。yì yǒu zi yǔ nǚ,gē ài mí gū xī。
梦告后六日,同浮江之侧。mèng gào hòu liù rì,tóng fú jiāng zhī cè。
鬼神为呵护,蛟龙为藏匿。guǐ shén wèi hē hù,jiāo lóng wèi cáng nì。
大节光天壤,丰碑彰奇特。dà jié guāng tiān rǎng,fēng bēi zhāng qí tè。

读史

孔祥淑

淮寇一窠蜂,所至无生理。huái kòu yī kē fēng,suǒ zhì wú shēng lǐ。
詹女诱甘言,贼反任驱使。zhān nǚ yòu gān yán,zéi fǎn rèn qū shǐ。
父兄脱兵刃,过市跃于水。fù xiōng tuō bīng rèn,guò shì yuè yú shuǐ。
暂屈非偷生,完贞得所死。zàn qū fēi tōu shēng,wán zhēn dé suǒ sǐ。
骂贼岂不烈,族赤门闾毁。mà zéi qǐ bù liè,zú chì mén lǘ huǐ。
济变策万全,愧此詹处子。jì biàn cè wàn quán,kuì cǐ zhān chù zi。
2812