古诗词

戈涢

阻雨宝田家

戈涢

相对话淫潦,愁阴何日开。xiāng duì huà yín lǎo,chóu yīn hé rì kāi。
惊闻茶鼎沸,又道雨声来。jīng wén chá dǐng fèi,yòu dào yǔ shēng lái。
屋避床床漏,阶封步步苔。wū bì chuáng chuáng lòu,jiē fēng bù bù tái。
农家方望岁,妇子倍增哀。nóng jiā fāng wàng suì,fù zi bèi zēng āi。

题丹崖老人画册

戈涢

悬崖大石危欲裂,卧涧虬枝怒欲折。xuán yá dà shí wēi yù liè,wò jiàn qiú zhī nù yù zhé。
展卷大叫诧奇绝,先生使笔笔屈铁。zhǎn juǎn dà jiào chà qí jué,xiān shēng shǐ bǐ bǐ qū tiě。
却下前溪势渐平,蒙茸芳草被堤生。què xià qián xī shì jiàn píng,méng rōng fāng cǎo bèi dī shēng。
有人负手逍遥立,上有黄鹂深树鸣。yǒu rén fù shǒu xiāo yáo lì,shàng yǒu huáng lí shēn shù míng。

眼镜分韵得可字

戈涢

少年观书如观火,偏傍点画推细琐。shǎo nián guān shū rú guān huǒ,piān bàng diǎn huà tuī xì suǒ。
年老双目渐昏眊,睻目空花飞朵朵。nián lǎo shuāng mù jiàn hūn mào,xuān mù kōng huā fēi duǒ duǒ。
临池未写意已疲,展卷欲诵眉先锁。lín chí wèi xiě yì yǐ pí,zhǎn juǎn yù sòng méi xiān suǒ。
叆叇何物乃尔神,能使精力还故我。ài dài hé wù nǎi ěr shén,néng shǐ jīng lì hái gù wǒ。
两片轻冰彻底明,满轮蟾影凌虚堕。liǎng piàn qīng bīng chè dǐ míng,mǎn lún chán yǐng líng xū duò。
鲁鱼豕亥辨毫厘,大似燃犀走轻舸。lǔ yú shǐ hài biàn háo lí,dà shì rán xī zǒu qīng gě。
朝朝铅椠那辞劳,夜夜校仇犹自果。cháo cháo qiān qiàn nà cí láo,yè yè xiào chóu yóu zì guǒ。
我笑杜陵对佳节,看花常愁雾中坐。wǒ xiào dù líng duì jiā jié,kàn huā cháng chóu wù zhōng zuò。
又笑东坡观细字,向龙乞水计何左。yòu xiào dōng pō guān xì zì,xiàng lóng qǐ shuǐ jì hé zuǒ。
至宝无由持赠之,若令一见应许可。zhì bǎo wú yóu chí zèng zhī,ruò lìng yī jiàn yīng xǔ kě。

扑满分韵得复字

戈涢

空其中,硕其腹,以瓦为之代箧椟。kōng qí zhōng,shuò qí fù,yǐ wǎ wèi zhī dài qiè dú。
上开狭孔容一钱,鬻向儿曹作私蓄。shàng kāi xiá kǒng róng yī qián,yù xiàng ér cáo zuò sī xù。
入窍虽易出窍难,抱持把玩从翻覆。rù qiào suī yì chū qiào nán,bào chí bǎ wán cóng fān fù。
不劳费扃钥,不须防厮仆。bù láo fèi jiōng yào,bù xū fáng sī pū。
但嗟器易盈,满便遭敲扑。dàn jiē qì yì yíng,mǎn biàn zāo qiāo pū。
锵然一掷落纷纷,青蚨遍地如撒菽。qiāng rán yī zhì luò fēn fēn,qīng fú biàn dì rú sā shū。
黄童快意白叟笑,终岁积来不盈掬。huáng tóng kuài yì bái sǒu xiào,zhōng suì jī lái bù yíng jū。
金穴底深深,铜山高矗矗。jīn xué dǐ shēn shēn,tóng shān gāo chù chù。
既足遗子孙,兼之瞻亲族。jì zú yí zi sūn,jiān zhī zhān qīn zú。
戋戋能几何,曾不给饘粥。jiān jiān néng jǐ hé,céng bù gěi zhān zhōu。
小儿作计良足嗤,壮夫谋生虑宜熟。xiǎo ér zuò jì liáng zú chī,zhuàng fū móu shēng lǜ yí shú。
我曾四方事奔走,蝇头也共人逐逐。wǒ céng sì fāng shì bēn zǒu,yíng tóu yě gòng rén zhú zhú。
囊漏宁余润笔资,舌耕讵有逢年福。náng lòu níng yú rùn bǐ zī,shé gēng jù yǒu féng nián fú。
当时误信太白言,千金散尽还来复。dāng shí wù xìn tài bái yán,qiān jīn sàn jǐn hái lái fù。
人生由命匪由他,韩子至论今方服。rén shēng yóu mìng fěi yóu tā,hán zi zhì lùn jīn fāng fú。
枉羡金满籯,空买愁千斛。wǎng xiàn jīn mǎn yíng,kōng mǎi chóu qiān hú。
宁甘壁立贫,不效穷途哭。níng gān bì lì pín,bù xiào qióng tú kū。
万卷从来敌百城,且收残编充败簏。wàn juǎn cóng lái dí bǎi chéng,qiě shōu cán biān chōng bài lù。

井陉道中山色甚佳前游未之奇也

戈涢

昔畏井陉道,乱石如猛虎。xī wèi jǐng xíng dào,luàn shí rú měng hǔ。
今爱井陉山,遥峰如静女。jīn ài jǐng xíng shān,yáo fēng rú jìng nǚ。
前岁与今岁,所历非有殊。qián suì yǔ jīn suì,suǒ lì fēi yǒu shū。
今乃下心意,昔但忧驰驱。jīn nǎi xià xīn yì,xī dàn yōu chí qū。
譬如读异书,聱牙初不免。pì rú dú yì shū,áo yá chū bù miǎn。
既深遂忘疲,文奥义自显。jì shēn suì wàng pí,wén ào yì zì xiǎn。
紫翠非一状,烟峦逾千重。zǐ cuì fēi yī zhuàng,yān luán yú qiān zhòng。
延绵不可极,转转相为容。yán mián bù kě jí,zhuǎn zhuǎn xiāng wèi róng。
是岁秋雨足,宿麦有万亩。shì suì qiū yǔ zú,sù mài yǒu wàn mǔ。
环山一剪齐,绿若春初韭。huán shān yī jiǎn qí,lǜ ruò chūn chū jiǔ。
既以增妩媚,弥用清心神。jì yǐ zēng wǔ mèi,mí yòng qīng xīn shén。
又如画功妙,设色多于皴。yòu rú huà gōng miào,shè sè duō yú cūn。
翻恨迫长途,不得恣幽讨。fān hèn pò zhǎng tú,bù dé zì yōu tǎo。
何当万峰巅,一览群山小。hé dāng wàn fēng diān,yī lǎn qún shān xiǎo。
同行无朋侣,谁与赏此奇。tóng xíng wú péng lǚ,shuí yǔ shǎng cǐ qí。
顾笑语僮仆,顽石亦解颐。gù xiào yǔ tóng pū,wán shí yì jiě yí。