古诗词

孔庆贞

彩云归见朱屿《小莲花室遗稿挽词》

孔庆贞

连宵噩梦讶纷萦。lián xiāo è mèng yà fēn yíng。
盼南天、一雁长征。pàn nán tiān yī yàn zhǎng zhēng。
当暗风送雨秋窗冷,乡信到、陡地心惊。dāng àn fēng sòng yǔ qiū chuāng lěng,xiāng xìn dào dǒu dì xīn jīng。
那堪闻、驭鸾仙去,竟忙旋玉京。nà kān wén yù luán xiān qù,jìng máng xuán yù jīng。
底事遽婴奇疾,欲问苍冥。dǐ shì jù yīng qí jí,yù wèn cāng míng。
伤情。shāng qíng。
花南燕北,记当年、听惯吟声。huā nán yàn běi,jì dāng nián tīng guàn yín shēng。
画师六法,书圣三昧,指授分明。huà shī liù fǎ,shū shèng sān mèi,zhǐ shòu fēn míng。
到此时、遗编再展,只有脂墨如生。dào cǐ shí yí biān zài zhǎn,zhǐ yǒu zhī mò rú shēng。
空肠断,遥望慈云,热泪如倾。kōng cháng duàn,yáo wàng cí yún,rè lèi rú qīng。