古诗词

牛焘

游东元三首

牛焘

二月东风送暖时,梨花才放两三枝。èr yuè dōng fēng sòng nuǎn shí,lí huā cái fàng liǎng sān zhī。
主人讶客何曾醉,总为春寒花较迟。zhǔ rén yà kè hé céng zuì,zǒng wèi chūn hán huā jiào chí。

久客山中

牛焘

踯躅花间麦穗齐,霜林又见蔓菁肥。zhí zhú huā jiān mài suì qí,shuāng lín yòu jiàn màn jīng féi。
□□□□□□□,珊碧山人久未归。,shān bì shān rén jiǔ wèi guī。

重过燕子岩题前诗

牛焘

石上扫云归碧落,松枝作字蘸红泥。shí shàng sǎo yún guī bì luò,sōng zhī zuò zì zhàn hóng ní。
书成半壁龙蛇幻,风雨惊人四望迷。shū chéng bàn bì lóng shé huàn,fēng yǔ jīng rén sì wàng mí。

雨后夕阳

牛焘

雨后前溪水满堤,乍晴天气湿云低。yǔ hòu qián xī shuǐ mǎn dī,zhà qíng tiān qì shī yún dī。
山根一抹斜阳绿,瀑布声边稻叶齐。shān gēn yī mǒ xié yáng lǜ,pù bù shēng biān dào yè qí。

出城散步

牛焘

蝴蝶双双绕菜畦,被风吹散渡桥西。hú dié shuāng shuāng rào cài qí,bèi fēng chuī sàn dù qiáo xī。
凭栏几度春情倦,也逐杨花过柳堤。píng lán jǐ dù chūn qíng juàn,yě zhú yáng huā guò liǔ dī。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

溪桥流水自潺潺,信步郊原俗虑删。xī qiáo liú shuǐ zì chán chán,xìn bù jiāo yuán sú lǜ shān。
野老灌园机事息,数椽茅屋对青山。yě lǎo guàn yuán jī shì xī,shù chuán máo wū duì qīng shān。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

古木苍苍挂夕晖,青山影里鹧鸪飞。gǔ mù cāng cāng guà xī huī,qīng shān yǐng lǐ zhè gū fēi。
啼禽渐向云深处,我欲携琴傍翠微。tí qín jiàn xiàng yún shēn chù,wǒ yù xié qín bàng cuì wēi。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

千岩万壑披裘翁,日日看山落照红。qiān yán wàn hè pī qiú wēng,rì rì kàn shān luò zhào hóng。
为爱青山似图画,不知身在画图中。wèi ài qīng shān shì tú huà,bù zhī shēn zài huà tú zhōng。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

山村一带竹檀栾,风雨萧疏入夏寒。shān cūn yī dài zhú tán luán,fēng yǔ xiāo shū rù xià hán。
蒲幅潇湘移不得,隔林遥借绿阴看。pú fú xiāo xiāng yí bù dé,gé lín yáo jiè lǜ yīn kàn。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

几丛茉莉倚檐栽,好雨连番次第开。jǐ cóng mò lì yǐ yán zāi,hǎo yǔ lián fān cì dì kāi。
应是吟诗漏消息,寻香一蝶过墙来。yīng shì yín shī lòu xiāo xī,xún xiāng yī dié guò qiáng lái。

消夏杂咏六首溪桥散步

牛焘

山城又值阓阛开,踏碎庭夜一片苔。shān chéng yòu zhí huì huán kāi,tà suì tíng yè yī piàn tái。
倚枕待寻池草梦,午风吹送市声来。yǐ zhěn dài xún chí cǎo mèng,wǔ fēng chuī sòng shì shēng lái。

读王谢传十二首

牛焘

六代兴亡茂草荒,名门龙虎概难量。liù dài xīng wáng mào cǎo huāng,míng mén lóng hǔ gài nán liàng。
金陵自昔钟王气,不及乌衣阀阅长。jīn líng zì xī zhōng wáng qì,bù jí wū yī fá yuè zhǎng。

读王谢传十二首

牛焘

同气操戈向帝闉,独惭大义灭宗亲。tóng qì cāo gē xiàng dì yīn,dú cán dà yì miè zōng qīn。
当时百口援谁托,处仲何心杀伯仁。dāng shí bǎi kǒu yuán shuí tuō,chù zhòng hé xīn shā bó rén。

读王谢传十二首

牛焘

绝代风流擅盛名,却缘艺事掩生平。jué dài fēng liú shàn shèng míng,què yuán yì shì yǎn shēng píng。
山阴换得群鹅去,谁识当年誓墓情。shān yīn huàn dé qún é qù,shuí shí dāng nián shì mù qíng。

读王谢传十二首

牛焘

浔阳赴义早知名,戴面朝天八座惊。xún yáng fù yì zǎo zhī míng,dài miàn cháo tiān bā zuò jīng。
太保幸晋家法在,免教馁鬼作怨声。tài bǎo xìng jìn jiā fǎ zài,miǎn jiào něi guǐ zuò yuàn shēng。

读王谢传十二首

牛焘

出入扶桑漫自矜,轻谋寡虑祸相仍。chū rù fú sāng màn zì jīn,qīng móu guǎ lǜ huò xiāng réng。
为怜寂寂惹人笑,究竟王郎娱竟陵。wèi lián jì jì rě rén xiào,jiū jìng wáng láng yú jìng líng。

读王谢传十二首

牛焘

冠冕台端孰比隆,文章礼乐旧家风。guān miǎn tái duān shú bǐ lóng,wén zhāng lǐ lè jiù jiā fēng。
若论佐命酬勋阀,长史何来位待中。ruò lùn zuǒ mìng chóu xūn fá,zhǎng shǐ hé lái wèi dài zhōng。

读王谢传十二首

牛焘

司马还朝尽伏雌,矫情坐镇系安危。sī mǎ hái cháo jǐn fú cí,jiǎo qíng zuò zhèn xì ān wēi。
早知破敌推儿辈,山墅何来敌手棋。zǎo zhī pò dí tuī ér bèi,shān shù hé lái dí shǒu qí。

读王谢传十二首

牛焘

虑澹能教物自轻,永嘉山色足怡情。lǜ dàn néng jiào wù zì qīng,yǒng jiā shān sè zú yí qíng。
如何自诩先成佛,身世无缘托四明。rú hé zì xǔ xiān chéng fú,shēn shì wú yuán tuō sì míng。

读王谢传十二首

牛焘

雪赋一篇摅藻奇,清谈晤对益人思。xuě fù yī piān shū zǎo qí,qīng tán wù duì yì rén sī。
永嘉妙句疑神助,春草池塘梦见时。yǒng jiā miào jù yí shén zhù,chūn cǎo chí táng mèng jiàn shí。