古诗词

方祖荫

对月

方祖荫

又见盈盈月,闲窗夜有辉。yòu jiàn yíng yíng yuè,xián chuāng yè yǒu huī。
四时常伴客,何日与同归。sì shí cháng bàn kè,hé rì yǔ tóng guī。
天末风初起,林间露共霏。tiān mò fēng chū qǐ,lín jiān lù gòng fēi。
故园离别久,那免叹无衣。gù yuán lí bié jiǔ,nà miǎn tàn wú yī。

竹城感怀

方祖荫

三十年来逐宦场,自怜肝胆照秋霜。sān shí nián lái zhú huàn chǎng,zì lián gān dǎn zhào qiū shuāng。
胸中别有炎凉意,半是冰心半热肠。xiōng zhōng bié yǒu yán liáng yì,bàn shì bīng xīn bàn rè cháng。

竹城感怀

方祖荫

捧檄东来宰海滨,一官惟恐负君亲。pěng xí dōng lái zǎi hǎi bīn,yī guān wéi kǒng fù jūn qīn。
口碑满地吾翻愧,不信公评竟有人。kǒu bēi mǎn dì wú fān kuì,bù xìn gōng píng jìng yǒu rén。

西州恸

方祖荫

西州铭一恸,乃兄哭舅词。xī zhōu míng yī tòng,nǎi xiōng kū jiù cí。
谁知哭舅处,翻见哭兄时。shuí zhī kū jiù chù,fān jiàn kū xiōng shí。
宦海恶风波,况复遭乱离。huàn hǎi è fēng bō,kuàng fù zāo luàn lí。
功名殉五斗,身世弃涂泥。gōng míng xùn wǔ dòu,shēn shì qì tú ní。
高岗步猛虎,洪波拔蛟螭。gāo gǎng bù měng hǔ,hóng bō bá jiāo chī。
由来瘴疠地,险恶盗所资。yóu lái zhàng lì dì,xiǎn è dào suǒ zī。
当时覆大军,登城卷黄旗。dāng shí fù dà jūn,dēng chéng juǎn huáng qí。
人鬼号失声,呼天天罔知。rén guǐ hào shī shēng,hū tiān tiān wǎng zhī。
谁当临难日,为收绝命词。shuí dāng lín nán rì,wèi shōu jué mìng cí。

西州恸

方祖荫

吾舅被祸时,兄犹归舅骨。wú jiù bèi huò shí,xiōng yóu guī jiù gǔ。
吾兄更惨伤,遗骸荒草没。wú xiōng gèng cǎn shāng,yí hái huāng cǎo méi。
碧血化青燐,千人共一窟。bì xuè huà qīng lín,qiān rén gòng yī kū。
阵云蔽日光,荧惑蚀圆月。zhèn yún bì rì guāng,yíng huò shí yuán yuè。
草木失芳菲,阴崖阗霜雪。cǎo mù shī fāng fēi,yīn yá tián shuāng xuě。
夜夜啸孤魂,关山悲难越。yè yè xiào gū hún,guān shān bēi nán yuè。
生前骨肉恩,出门使永诀。shēng qián gǔ ròu ēn,chū mén shǐ yǒng jué。
岂无梦魂来,一为江上别。qǐ wú mèng hún lái,yī wèi jiāng shàng bié。
惟应九泉下,甥舅同呜咽。wéi yīng jiǔ quán xià,shēng jiù tóng wū yàn。