古诗词

王敬铭

过洛阳赠文仲恭太守

王敬铭

久闻直谏伏青蒲,又见仁风被故都。jiǔ wén zhí jiàn fú qīng pú,yòu jiàn rén fēng bèi gù dōu。
祈雨虔为民请命,论文闲共士摊书。qí yǔ qián wèi mín qǐng mìng,lùn wén xián gòng shì tān shū。
旧时荆国奸能辨,今日吴公治独殊。jiù shí jīng guó jiān néng biàn,jīn rì wú gōng zhì dú shū。
私望岁寒珍晚节,有人秉笔在菰芦。sī wàng suì hán zhēn wǎn jié,yǒu rén bǐng bǐ zài gū lú。

灵宝道中口占

王敬铭

游子身尝境,衰亲心历时。yóu zi shēn cháng jìng,shuāi qīn xīn lì shí。
家书不敢说,白发已如丝。jiā shū bù gǎn shuō,bái fā yǐ rú sī。

哭陆静山公子

王敬铭

昔我来吴门,憙识陆公子。xī wǒ lái wú mén,xī shí lù gōng zi。
公子不羁才,饮酒被纨绮。gōng zi bù jī cái,yǐn jiǔ bèi wán qǐ。
长剑倚耿耿,胡绳索纚纚。zhǎng jiàn yǐ gěng gěng,hú shéng suǒ lí lí。
弱冠爱文章,奇书称宛委。ruò guān ài wén zhāng,qí shū chēng wǎn wěi。
俯仰隘八荒,海内望丰采。fǔ yǎng ài bā huāng,hǎi nèi wàng fēng cǎi。
伫看列上台,雍容辅当扆。zhù kàn liè shàng tái,yōng róng fǔ dāng yǐ。
鼎门庆有馀,周道平如砥。dǐng mén qìng yǒu yú,zhōu dào píng rú dǐ。
忽传消息来,竟以蹈海死。hū chuán xiāo xī lái,jìng yǐ dǎo hǎi sǐ。
乍闻犹恍惚,沈沈乃真矣。zhà wén yóu huǎng hū,shěn shěn nǎi zhēn yǐ。
遗蜕逝茫茫,凄凉馀行李。yí tuì shì máng máng,qī liáng yú xíng lǐ。
上有白头亲,梦中舞莱彩。shàng yǒu bái tóu qīn,mèng zhōng wǔ lái cǎi。
君性旷且聪,陶然乐素履。jūn xìng kuàng qiě cōng,táo rán lè sù lǚ。
纵有难言隐,未必无生理。zòng yǒu nán yán yǐn,wèi bì wú shēng lǐ。
胡不遁空山,胡不归故里。hú bù dùn kōng shān,hú bù guī gù lǐ。
岂其厄龙蛇,无端折蘅芷。qǐ qí è lóng shé,wú duān zhé héng zhǐ。
国运丁阳九,天下滔滔是。guó yùn dīng yáng jiǔ,tiān xià tāo tāo shì。
荆天兼棘地,堕入樊笼里。jīng tiān jiān jí dì,duò rù fán lóng lǐ。
众醉我独醒,人事久糠秕。zhòng zuì wǒ dú xǐng,rén shì jiǔ kāng bǐ。
敢效屈灵均,一洗顽懦耻。gǎn xiào qū líng jūn,yī xǐ wán nuò chǐ。
毁誉听之人,我心终不悔。huǐ yù tīng zhī rén,wǒ xīn zhōng bù huǐ。
君也本通儒,一朝成烈士。jūn yě běn tōng rú,yī cháo chéng liè shì。
此时震寰区,异日垂惇史。cǐ shí zhèn huán qū,yì rì chuí dūn shǐ。
霭霭岭头云,潺潺江上水。ǎi ǎi lǐng tóu yún,chán chán jiāng shàng shuǐ。
至今池馆夜,仿佛逢山鬼。zhì jīn chí guǎn yè,fǎng fú féng shān guǐ。
临风酬一杯,四野秋声起。lín fēng chóu yī bēi,sì yě qiū shēng qǐ。
落日望崦嵫,吾将诉真宰。luò rì wàng yān zī,wú jiāng sù zhēn zǎi。