古诗词

王庆桢

消夏杂咏

王庆桢

闲却凌云笔一枝,藕花香里且吟诗。xián què líng yún bǐ yī zhī,ǒu huā xiāng lǐ qiě yín shī。
平生心事无人会,说与沙鸥傥得知。píng shēng xīn shì wú rén huì,shuō yǔ shā ōu tǎng dé zhī。

消夏杂咏

王庆桢

庭院深深小阁幽,饮思亭畔绿阴稠。tíng yuàn shēn shēn xiǎo gé yōu,yǐn sī tíng pàn lǜ yīn chóu。
四围种得千竿竹,偶有风来便似秋。sì wéi zhǒng dé qiān gān zhú,ǒu yǒu fēng lái biàn shì qiū。