古诗词

王时翔

忆旧游

王时翔

记个人初见,对著东风,把袖言愁。jì gè rén chū jiàn,duì zhù dōng fēng,bǎ xiù yán chóu。
特唤起江郎,恨事为拈赋笔,竟不能休。tè huàn qǐ jiāng láng,hèn shì wèi niān fù bǐ,jìng bù néng xiū。
题残百纸凄怨,暄景变清秋。tí cán bǎi zhǐ qī yuàn,xuān jǐng biàn qīng qiū。
尽收拾新篇,装成小本,待寄红楼。jǐn shōu shí xīn piān,zhuāng chéng xiǎo běn,dài jì hóng lóu。
笑书生寒乞,欠碧玉黄金,此是缠头。xiào shū shēng hán qǐ,qiàn bì yù huáng jīn,cǐ shì chán tóu。
签题须郑重,有风流一老,能作银钩。qiān tí xū zhèng zhòng,yǒu fēng liú yī lǎo,néng zuò yín gōu。
毛公近推长句,凭仗压江洲。máo gōng jìn tuī zhǎng jù,píng zhàng yā jiāng zhōu。
文字倘传留,濡毫拂砚吾所求。wén zì tǎng chuán liú,rú háo fú yàn wú suǒ qiú。

梦玉人引

王时翔

古城湾。gǔ chéng wān。
向树簇簇,水潺潺。xiàng shù cù cù,shuǐ chán chán。
潜访幽居,破苔轻叩花关。qián fǎng yōu jū,pò tái qīng kòu huā guān。
扶病迎人,有泪痕、腮尾侵寒。fú bìng yíng rén,yǒu lèi hén sāi wěi qīn hán。
欲笑又颦,叹相见真难。yù xiào yòu pín,tàn xiāng jiàn zhēn nán。
背人低语,道别后、尘镜不窥颜。bèi rén dī yǔ,dào bié hòu chén jìng bù kuī yán。
知是君来,今朝一理香鬟。zhī shì jūn lái,jīn cháo yī lǐ xiāng huán。
孤幌空劳梦,天涯何处山。gū huǎng kōng láo mèng,tiān yá hé chù shān。
寸心恨,两眉愁、都不曾闲。cùn xīn hèn,liǎng méi chóu dōu bù céng xián。

选冠子

王时翔

荡日晶帘,熏香螺儿,依旧昼长人静。dàng rì jīng lián,xūn xiāng luó ér,yī jiù zhòu zhǎng rén jìng。
屏间按曲,烛下传杯,肠断早春芳景。píng jiān àn qū,zhú xià chuán bēi,cháng duàn zǎo chūn fāng jǐng。
空约佳期,流水桃花,参差难定。kōng yuē jiā qī,liú shuǐ táo huā,cān chà nán dìng。
况心盟断绝,镜鸾分舞,已成愁病。kuàng xīn méng duàn jué,jìng luán fēn wǔ,yǐ chéng chóu bìng。
犹记得、小叠银笺,斜渲淡墨,自写幽姿傲性。yóu jì dé xiǎo dié yín jiān,xié xuàn dàn mò,zì xiě yōu zī ào xìng。
人能耐雪,花亦经霜,做弄满天凄冷。rén néng nài xuě,huā yì jīng shuāng,zuò nòng mǎn tiān qī lěng。
检向晴窗,仔细重看,风标暗省。jiǎn xiàng qíng chuāng,zǎi xì zhòng kàn,fēng biāo àn shěng。
待九秋凉月,试挍淡妆孤影。dài jiǔ qiū liáng yuè,shì jiào dàn zhuāng gū yǐng。

过戴高士南枝旧寓

王时翔

短簿祠前路,遗民寄旅魂。duǎn bù cí qián lù,yí mín jì lǚ hún。
谁怜晞发叟,未葬白云村。shuí lián xī fā sǒu,wèi zàng bái yún cūn。

于忠肃公墓

王时翔

北狩仓皇日,孙申为郑谋。běi shòu cāng huáng rì,sūn shēn wèi zhèng móu。
变疑鸲鹆谶,冤起鹭茑讴。biàn yí qú yù chèn,yuān qǐ lù niǎo ōu。
社稷功千载,湖山土一抔。shè jì gōng qiān zài,hú shān tǔ yī póu。
嗟哉徐石辈,青史只遗羞。jiē zāi xú shí bèi,qīng shǐ zhǐ yí xiū。
185«45678910